Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ngày Ta Được Sủng, Là Ngày Ngươi Tàn - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-05-23 03:19:16
Lượt xem: 303

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta bật cười lạnh:

 

“Một tiểu cung nữ mà dám gọi nhị phẩm cáo mệnh phu nhân là di nương? Cảnh Nhân Cung thật lớn gan. Mạo phạm Thuần phi liền phạt quỳ một cáo mệnh do chính Hoàng thượng thân phong? Thế là đang tát vào mặt ai? Vào mặt bản cung hay là vào mặt Hoàng thượng?”

 

Mấy tiểu cung nữ bên cạnh nghe vậy liền đồng loạt quỳ rạp xuống đất, toàn thân run rẩy.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Phụ thân tưởng ta vẫn là nữ nhi ngoan ngoãn, dễ bắt nạt như xưa? Định giương oai phủ đầu? Vậy phải xem ta có chịu cúi đầu hay không.

 

Ta chẳng buồn dây dưa, kéo mẫu thân xoay người rời đi. 

 

Ta muốn xem, ai mới là kẻ sốt ruột hơn.

 

Trên đường về viện Ỷ Mai, mẫu thân không ngừng ngắm nhìn ta, trong mắt vô cùng đau xót.

 

“Nghe nói con bị thương vì cứu giá, lòng mẫu thân đau d.a.o cắt…”

 

“Sau đó mẫu thân lại nghe con có thai. Tuy ta mừng rỡ nhưng cũng lo lắng. Sinh nở chẳng khác nào đi dạo quỷ môn quan một vòng…”

 

“Hiện tại… Con ổn chứ?”

 

Ta mỉm cười đáp lời. Ta thấy hai má mẫu thân đã đầy đặn hơn chút, chắc hẳn nhờ hai bà mụ do Hoàng thượng phái đến đã chăm sóc tận tình.

 

Chưa đến nửa chén trà sau khi về viện Ỷ Mai, Tiểu Liên đã vào bẩm:

 

“Lão gia tới.”

 

Mẫu thân định đứng dậy ra đón, ta kéo bà ngồi xuống bên cạnh.

 

Chẳng bao lâu, phụ thân ta đã bước vào, ánh mắt âm trầm, sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

“Dao phi nương nương thật là có khí thế!”

 

Ta nhìn thẳng ông ta, giọng lạnh như băng:

 

“Tống tể tướng ở Tống phủ có thể ngang ngược hống hách nhưng đã vào cung thì nên thu lại cái vẻ ngạo mạn đó đi.”

 

Phụ thân ta không ngờ ta dám nói thẳng như vậy. 

 

Cả người run rẩy vì tức giận, chỉ tay vào ta mà nửa ngày không thốt nổi thành lời.

 

“Ta cảnh cáo ngươi! Tống gia đang nguy khốn, chỉ cần ngươi chịu ra tay giúp đỡ thì ta có thể bỏ qua hết thảy…”

 

Ta chẳng buồn đáp lại, chỉ lạnh nhạt hô một tiếng:

 

“Người đâu! Tiễn Tống tể tướng ra ngoài! Bản cung mệt rồi!”

 

Ngay lập tức, mấy thái giám tiến lên định mời phụ thân rời đi. 

 

Ông ta tức đến nỗi mặt mày đen kịt, nhưng vì giữ thể diện nên không dám làm càn, đành để thái giám lôi ra ngoài.

 

Mẫu thân lo lắng định khuyên, nhưng ta nắm tay bà, nhẹ giọng trấn an:

 

“Mẫu thân đừng sợ. Bây giờ Tống gia chưa dám xé mặt với ta đâu. Người cứ an ổn ở lại Tống phủ, chờ ta… Ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho đại ca, nhị ca, và cả người!”

 

28.

 

Nửa tháng sau, phụ thân ta bị giáng chức từ Hữu tướng xuống làm Tả tướng, không ít đồng minh của Tống gia cũng bị liên lụy, đồng loạt mất chức. Ngay cả Thuần phi cũng bị giáng xuống làm Tống Tiệp dư.

 

Những văn thần xưa nay dựa lưng vào Tống gia, sợ Từ gia thừa cơ thanh trừng nên bắt đầu lén lút chuyển sang đầu quân cho Hoàng thượng. 

 

Nhờ vậy, thế lực của Hoàng thượng trong triều tăng lên không ít.

 

Đêm đó, Hoàng thượng ở lại viện Ỷ Mai  uống rất nhiều rượu, kéo tay ta hớn hở kể về niềm thống khoái trong lòng sau khi đăng cơ năm năm. Hôm nay cuối cùng cũng đã khơi thông thế cục triều đình.

 

Sau khi tiếp nhận đám văn thần cũ của Tống gia, Hoàng thượng liền nhanh chóng ra tay với Từ gia. Vốn dĩ giữa Tống và Từ là thế lực kìm hãm lẫn nhau, nay một khi sự cân bằng bị phá vỡ thì ắt sẽ có người bắt đầu d.a.o động.

 

Những văn thần từng dựa vào Từ gia bị đám cựu thần Tống gia dâng tấu buộc tội, Hoàng thượng khi xưa còn án binh bất động, nay lại chủ động xuất kích khiến phe cánh của Từ gia lần lượt thất thế.

 

Hậu cung cũng bắt đầu nổi sóng. 

 

Từ mỹ nhân dắt theo Đại hoàng tử đến Cảnh Nhân Cung làm ầm ĩ. Nàng ta cho rằng đám cựu thần của Tống gia dám làm vậy chắc chắn là do Tống tướng đứng sau chỉ thị mà bản thân không dám gây khó dễ với Tống tướng nên đành phải nhắm vào Tống Tiệp dư để trút giận.

 

Chỉ là nàng ta không dám đến viện Ỷ Mai quấy rầy ta, bởi cả Hoàng thượng và Hoàng hậu đều đang bảo hộ cho ta.

 

Sau đó, Tiểu Liên kể lại, chính Hoàng hậu đã đích thân đến đó, giáng chức cả hai người. 

 

Tống Tiệp dư bị hạ thành Tống mỹ nhân còn Từ mỹ nhân thì rơi xuống làm Từ tài nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ngay-ta-duoc-sung-la-ngay-nguoi-tan/chuong-9.html.]

 

Phía Từ phủ cũng không dám manh động nữa. 

 

Đối với Từ gia chỉ âm thầm mưu tính từng bước, khiến triều đình ngoài mặt có vẻ yên ổn nhưng thực chất dưới đáy lại sóng ngầm cuồn cuộn.

 

Hậu cung vì thế mà tạm thời lặng sóng.

 

29.

 

Một năm sau, Hoàng thượng lần lượt loại bỏ các văn thần phụ thuộc Từ gia khỏi triều đình. 

 

Từ đó, trên triều, Hoàng thượng hành sự không còn bị cản trở.

 

Ngày nọ, Từ tài nhân dẫn theo Đại hoàng tử khi ấy đã biết nói đi đến viện Ỷ Mai của ta.

 

Đại hoàng tử trông gầy gò yếu ớt, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Từ tài nhân đầy sợ hãi.

 

“Dao phi nương nương, Từ gia chúng ta có thể giúp người bước lên ngôi vị Hoàng hậu nhưng với điều kiện bây giờ người phải ra mặt giúp Từ gia vượt qua cơn nguy nan này!”

 

Từ tài nhân vừa mở miệng đã vào thẳng vấn đề, trong đôi mắt kia toàn là tính toán.

 

Ta khẽ lắc đầu. So với Từ Tiệp dư năm xưa thì Từ tài nhân hôm nay quả thực kém xa một trời một vực.

 

“Từ tài nhân xin mời hồi cung, bản cung không hiểu ngươi đang nói gì.”

 

Từ tài nhân có chút không vui:

 

“Dao phi nương nương thực sự nhẫn tâm để Nhị hoàng tử đang tập nói gọi Hoàng hậu nương nương là mẫu hậu sao?”

 

Nói rồi nàng ta ôm lấy Đại hoàng tử, dịu dàng dỗ dành:

 

“Nào, gọi mẫu phi…”

 

Đại hoàng tử có chút sợ hãi, nhưng vẫn rụt rè gọi một tiếng:

 

“Mẫu phi…”

 

Từ tài nhân đắc ý nhìn ta:

 

“Dao phi nương nương thực sự không để tâm?”

 

Trước sự khiêu khích của nàng ta, ta chẳng buồn tức giận mà chỉ thấy tiếc thay cho Từ Tiệp dư và Đại hoàng tử.

 

Dù Nhị hoàng tử không ở bên ta nhưng ta biết Hoàng hậu rất thương yêu đứa trẻ ấy. 

 

Ta đã lén nhìn qua thằng bé mũm mĩm, trắng trẻo, nụ cười xinh đẹp như búp bê ngọc.

 

Thấy ta im lặng không phản ứng, Từ tài nhân lại nói tiếp:

 

“Người và Tống gia đã trở mặt, đợi Nhị hoàng tử trưởng thành, Hoàng hậu nhất định sẽ ra tay với người. Dù gì mẫu thân của nhị hoàng tử vẫn luôn là cái gai mà nàng ta không thể bỏ qua. Từ gia ta nay tuy suy tàn, nhưng chỉ cần vận dụng khéo léo, muốn người trở thành Hoàng hậu cũng không phải là chuyện không thể.”

 

Ta khẽ cười:

 

“Bản cung mệt rồi, Từ tài nhân lui đi.”

 

Từ tài nhân sa sầm mặt, đứng dậy nói:

 

“Dao phi nương nương, người đừng quên tuy nay ta không được sủng ái nhưng Từ gia vẫn còn nữ nhi chưa gả. Đợi những đứa muội muội kia nhập cung, chia sẻ sủng ái của người, đến lúc đó đừng trách ta không nhắc trước!”

 

Nói xong, nàng ta giận dữ rời đi.

 

Ta bật cười nhẹ. Hóa ra hôm nay nàng ta đến nói nhiều như vậy chẳng qua là vì Từ gia định đưa thêm nữ nhi vào cung, sợ mình bị bỏ rơi nên mới đến kéo ta làm đồng minh.

 

Chỉ là hậu cung hôm nay đã chẳng còn là hậu cung của hai năm trước nữa. 

 

Hoàng thượng nay không còn bị Từ gia hay Tống gia kiềm chế, Từ gia còn vọng tưởng đưa nữ nhi vào cung?

 

E rằng, cửa cũng không có đâu.

 

Còn ta chẳng cần làm gì cả, chỉ cần bình tĩnh chờ đợi… Chờ ngày gặt hái quả ngọt.

 

30.

 

“Dao Nhi, nàng có muốn nuôi dạy Nhi Nhi không?”

 

Đêm hôm đó, sau khi nghỉ lại ở cung của ta, Hoàng thượng bất ngờ hỏi như vậy.

 

Loading...