Khóe miệng đến là thể giấu nổi.
Cha , hai ăn mặc cũng tươm tất.
Chỉ tội cho Tứ và Ngũ .
Lúc còn ở nhà, còn việc, giúp chúng chải đầu, giặt giũ.
Mới hai ngày thôi mà, đầu tóc rối bù, quần áo thì bẩn thỉu.
Tứ mặt còn sưng.
Cả hai đứa, bảy tám tuổi đầu mà vẫn ngu ngốc vụng về, đến bản cũng lo.
Ta bằng tuổi bọn nó thì ?
Đã nịnh nọt cha , mấy lời ho, hứa rằng sẽ gả nhà tử tế, rạng danh tổ tiên.
Chỉ cần ngọt miệng một chút, nhiều việc một chút, mắt tinh, tai thính.
Cha thích gì thì nấy.
Người khác cái gì, thấy ích thì học cho bằng .
Bao nhiêu năm , theo mà chút da lông cũng học nổi.
cũng thể trơ mắt cha nuôi hai đứa thành phế vật, đem đổi sính lễ.
Thế nào cũng gả cho chỗ , mang chút trợ lực cho .
“Mẹ, thêm hai thông gia giàu nữa ?
Thêm hai đứa con gái gả nhà ?”
“Tiền sính lễ từ mười lượng thành hai mươi, thậm chí năm mươi, một trăm lượng bạc.”
Mẹ xong, khẽ run lên.
Là kích động đấy.
04
"Hạ nhi, con gái ngoan của , mau cho , thế nào?"
Cá cắn câu.
Chỉ cần lòng tham là dễ chuyện .
Ta tiếp tục bảo:
"Mẹ , đối với Tứ , Ngũ , nuôi chúng trắng trẻo mập mạp, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng."
"Ban đầu ngoài thể dị nghị, nhưng về sẽ nuôi con gái, nuôi hai đứa bé ngoan ngoãn điều."
"Chuyện truyền , mười truyền một trăm, ai cũng con gái nhà , đến lúc đó con cũng sinh con cho nhà họ Chung, vững chân . Có con tỷ tỷ ở đây, nhà họ Chung hậu thuẫn, ai chút vốn liếng dám tới cầu ?
Ếch dám mơ thịt thiên nga."
Mẹ gật đầu lia lịa, vô cùng tán đồng:
"Con đúng lắm."
Ta dặn bà, đầu tiên là đánh Tứ , Ngũ , con gái càng đánh càng hèn mọn, ngay cả cha còn quý, ngoài gì coi trọng?
Thứ hai, bắt chúng nó tự chăm sóc bản , quần áo cũ thì kệ, nhưng sạch sẽ, chỉnh tề.
Thứ ba, đưa Nhị , Tam học nghề!
Mười mấy tuổi đầu, suốt ngày rong ruổi ngoài thôn, hoang dã như ngựa hoang.
Cứ thế lớn lên cũng chỉ là phế vật.
Đi học nghề khổ cũng hơn là cắm mặt xuống đất ruộng, ít thêm một con đường.
" mà… học nghề lễ bái sư…"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Không nỡ bỏ bạc hả?
Muốn moi tiền của chắc?
Mơ .
"Vậy thì cứ bàn với cha ."
"Con chỉ mong Nhị , Tam nên , kiếm tiền phụng dưỡng cha , cho hai ở nhà ngói tường xanh, nha bà tử hầu hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngau-phung-truong-ha/3.html.]
Những gì thể , .
Những gì cần , cũng .
Đệ nên , gả nơi , ở nhà chồng cũng ngẩng đầu thẳng lưng.
Còn nếu tụi nó vẫn là một đám bùn nhão trát nổi tường, thì cũng .
Ta tự nỗ lực, vẫn thể hết thảy những gì .
Dùng xong cơm trưa ở nhà đẻ, cũng đến lúc về .
Lần trở , cũng chẳng là ngày nào tháng nào.
Ta chẳng chút luyến lưu gì, cũng thấy nỡ.
Cha từ đầu vốn chẳng thương , cũng chẳng thương hai đứa , trong mắt họ chỉ hai đứa con trai và bản .
Ban đầu tên là Phùng Hạ.
Là bởi vì thấy một tỷ tỷ ở thôn bên huyện thành cho phú hộ, về nhà phong quang lắm.
Ta liền về nhà nịnh cha , cũng sẽ , để cho họ hưởng phúc.
Lại còn rêu rao bên ngoài rằng cha thương , quý , đặt cho một cái tên .
Ta từng “khô mộc phùng xuân”, (cây khô gặp mùa xuân), thấy bốn chữ , mà ở cũng chẳng rõ.
lúc sinh tiết Lập Hạ, liền bảo cha gọi là Phùng Hạ.
Họ cũng chẳng hiểu, mà là đứa con gái, đặt tên gì chẳng như , nên để mặc gọi .
Còn hai đứa , một đứa gọi Tứ Nhi, một đứa gọi Ngũ Nhi.
Ta từng đấu tranh giùm chúng nó đấy chứ.
cha lười đặt tên, còn cũng dám vì chuyện mà họ nổi giận, chẳng sống yên .
Ta chỉ thể tự an ủi rằng —
Chỉ cần bản đủ mạnh, sống cho , thì dù tên là mèo với chó cũng chẳng .
Ta khẽ thở dài một .
Đợi học chữ, nhất định sẽ đặt cho hai đứa tên tử tế.
Chắc Cha cũng phản đối.
Nghĩ đến đây, trong lòng như trút gánh nặng, khẽ mỉm .
“Thiếu phu nhân, về đến nhà ạ.”
Đi gặp chồng, bà Chung Thiếu Quỳ ngoài việc, mấy ngày nữa mới về.
Trong lòng chẳng bận tâm, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ thất vọng, cắn nhẹ môi, khẽ gật đầu.
“Mấy ngày tới, con theo học quản gia nhé.”
Nhanh ?
Ta tròn mắt chồng, vẻ thể tin nổi.
Bà vẫn hiền hậu, dịu dàng bảo:
“Con là thiếu phu nhân của Chung gia, là chủ mẫu quản lý gia nghiệp. Chung gia sớm muộn cũng giao tay Thiếu Quỳ và con thôi.”
“Học sớm thì chẳng thiệt gì.”
Ta lập tức quỳ xuống dập đầu:
“Con nhất định sẽ học thật , phụ kỳ vọng của mẫu .”
05
Cuộc sống bận rộn mà đầy đủ.
Sáng sớm đến bên chồng hầu hạ, quan sát bà phân phó công việc, mua sắm, giao thiệp nhân tình.
Phơi sách, dọn kho, kiểm tra lương thực trong nhà kho.