NGẪU PHÙNG TRƯỜNG HẠ - 2
Cập nhật lúc: 2025-09-16 12:45:09
Lượt xem: 1,357
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta định tranh thủ lấy lòng , dù gì thì đêm động phòng cũng thể đánh chứ.
Phải phòng the xong, mới danh chính ngôn thuận thiếu phu nhân nhà họ Chung.
tính tới tính lui, nào con sâu trong bụng , ngờ rút cây roi, quất thẳng lên , đau đến nỗi suýt thở nổi.
“A a a…”
Từ nhỏ đến lớn, luôn nịnh nọt cha , từng đánh bao giờ.
Đến roi thứ hai, đau đến mức trốn góc tường.
Đầu óc xoay nhanh như chong chóng.
Làm bây giờ?
Làm đây?
Khi roi thứ ba quất tới, né .
Thậm chí phản xạ còn nhanh hơn suy nghĩ, chộp lấy đuôi roi, giật mạnh về phía , quất trả một roi.
Ta thề với trời, dùng sức!
“Ô…”
Tiếng kêu của thiếu gia họ Chung, nhỉ…
Khác hẳn tiếng thét thảm thiết của .
Nghe… còn chút khoái chí.
Ta sững .
Trong lòng bắt đầu run rẩy.
Hắn cũng ngây .
Chớp chớp mắt, chớp chớp, giọng gấp gáp:
“Nhanh! Đánh thêm vài roi nữa!”
Sao yêu cầu vô lý như thế?
Ta – đầu óc nhanh nhạy – quyết hỏi tại , thậm chí hề do dự.
Dồn hết sức mà quất thêm một roi.
“Ô…”
“Nữa, mạnh .”
Thiên linh linh địa linh linh… nghi đánh đến ‘sướng’ .
Vừa quất, quan sát nét mặt .
Gương mặt tràn đầy biểu cảm… như thể bay bổng tiên cảnh, đau thích.
Ban đầu dám dùng sức, nhưng chẳng lẽ mỗi đều nhẹ tay?
Có mấy roi mạnh hơn chút, hình như còn khoái hơn.
“……”
Hắn bảo dừng tay.
Ta lập tức ngừng , quỳ xuống mặt :
“Phu quân.”
Hắn bật :
“Thầy bói quả sai.”
Ta thầm nghĩ, thầy bói cái gì?
Hắn kéo lên giường, mạnh tay xé y phục , thô bạo như một con thú.
“……”
Chỉ tiếc, cũng chỉ một lát.
Không nên chuyện.
vẫn vui như tết, còn chẳng chê bẩn mà ôm hôn mấy cái.
“……”
Trời ạ.
Xem về thể sống ngày lành .
Sáng hôm dâng , cha chồng mặt mày lạnh như băng, còn chồng dịu dàng.
Cũng cố ý khó .
Dâng xong lì xì, bà còn hỏi chữ .
“Không ạ.”
“Thiếu phu nhân nhà họ Chung, chữ thì , sẽ tìm dạy con.”
“……”
Ta… cũng thể học chữ ?
“Thôi nào, cùng ăn sáng .”
Ta lập tức bước lên đỡ chồng.
Con trai bà , còn nổi cơ mà, bà vui cái gì chứ?
Trên bàn cơm.
Bánh bao nhỏ, bánh chẻo, cháo trắng, mấy món ăn kèm.
“Đừng ngẩn nữa, xuống ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngau-phung-truong-ha/2.html.]
Ta vội vàng xuống, cha chồng một cái, Chung Thiếu Quỳ một cái.
Đợi họ gắp đũa mới bắt đầu ăn.
Chung Thiếu Quỳ gắp một cái bánh bao đặt mặt .
“Nếm thử cái bánh bao .”
“……”
Ta ăn .
Ngon thật sự.
Ừm… nghĩ đến việc gắp đồ ăn cho ,
thể chờ thêm ít lâu nữa hãy … mượn giống.
03
Bề ngoài ngoan ngoãn hiểu chuyện, mắt cúi lời thuận.
trong lòng thì nghĩ đủ điều.
Chuyện gì từng xảy trong nhà họ Chung, hỏi cũng chẳng ai , nên hỏi.
Chỉ là… cứ luôn cảm thấy gì đó .
Nữ nhân trong thôn , nhất là mấy bà vợ già , chẳng ai dễ sống cả. Làm chồng, ai mà bày trò hành hạ con dâu mới, lập uy, lập quy củ?
Chẳng lẽ là vì Chung Thiếu Quỳ từng đánh c.h.ế.t sáu vợ?
mấy chuyện đó cũng chẳng liên quan gì đến .
Ta gả đây là để ăn no mặc ấm, sống lâu trăm tuổi, địa chủ phu nhân.
Có lợi với – chấp nhận.
Nếu hại …
Chung Thiếu Quỳ tuy đánh c.h.ế.t mấy vợ, nhưng cũng vẫn còn đám bằng hữu.
Từ xa thấy tiếng gọi:
“Thiếu phu nhân—”
Ánh mắt của nha đầy thương hại, cứ như thể là tiếp theo sắp đánh c.h.ế.t .
“Ngươi tên gì?”
“Nô tỳ là Huyên Thảo.”
“Ngươi chữ ?”
“Nô tỳ mấy chữ lớn.”
Thật ghen tị. Làm nha mà cũng chữ.
Ta bắt đầu mong ngóng ngày chồng tìm đến dạy chữ.
Ta chăm chỉ học, để đầu óc càng thêm linh hoạt.
Bữa trưa, bữa tối, cha chồng cũng bảo sang hầu hạ.
Cơm canh Huyên Thảo mang về ngon nhiều dầu mỡ, no đến nỗi còn nổi.
Chung Thiếu Quỳ vẫn về.
Ta vốn định qua tiền viện xem, nhưng Huyên Thảo ngăn :
“Thiếu phu nhân nên nghỉ sớm.”
“Được thôi.”
Ta cũng thật lòng .
Người cho thì chẳng việc gì .
Ngày mai là ngày hồi môn, chỉ cần lễ vật đầy đủ, Chung Thiếu Quỳ theo cũng quan trọng.
Chiếc giường mềm mại thơm tho, tối qua còn hưởng trọn.
Hôm nay tận hưởng cũng muộn.
Nhắm mắt , ngủ say sưa.
Tỉnh dậy, trời sáng.
Ta động đậy, Huyên Thảo từ bên ngoài bước :
“Thiếu phu nhân.”
“Huyên Thảo, cần qua hầu cha chồng ?”
“Thiếu phu nhân, nô tỳ hầu hạ , bên phu nhân cũng hầu. Chung gia để chủ tử việc.”
“Ba bữa cơm đều dùng trong viện , nếu phu nhân mời qua, sẽ cho đến báo .”
Quy củ thật lắm chuyện.
Lễ hồi môn đúng là nhiều, thèm, chỉ chiếm của riêng.
Chung Thiếu Quỳ cũng cùng về nhà đẻ.
Mẹ chồng bảo bận chuyện.
Ta ngoan ngoãn đáp rằng cả.
Trong lòng rõ như gương — Chung Thiếu Quỳ cũng , cha chồng cũng thế, chẳng ai xem trọng cái nhà họ Vệ của .
Nếu bà mối Điền Đại Nương khéo bịa chuyện, nào cửa bước chân nhà họ Chung?
thật sự một chút oán hận nào.
Nhất là khi là áo mới tinh, đầu cài trâm bạc, cổ tay đeo vòng bạc, nha Huyên Thảo hầu hạ, còn kiệu lừa về nhà đẻ.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^