Ngang Qua Thế Giới Của Anh - Phần 2

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:35:55
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7

Dạ Ảnh từ trong phòng bước , cúi với : “Lăng cô nương, độc của chủ tử giải, đa tạ cô.”

Dạ Ảnh xưa nay ít , ngoài với Ao Khâm , hiếm khi chịu cúi thấp như , khiến cũng thấy bối rối.

“Đáng lẽ thôi, đáng lẽ .”

Dạ Ảnh dẫn sang một gian phòng khác nghỉ ngơi, cách phòng Ao Khâm xa.

Phải Ao Khâm quả thật bản lĩnh, mới hai mươi hai tuổi ghế cao, còn cơ ngơi rộng lớn thế , đúng chuẩn thắng cuộc trong đời.

Phòng nhã nhặn, giá gỗ tử đàn đặt vài trái Phật thủ vàng ươm, chẳng trách cả phòng ngào ngạt hương thơm. Trên tường treo thư pháp do chính Ao Khâm .

Văn võ song , còn chữ. 

Thích.

Sáng hôm , tỉnh dậy giường. Đây là giấc ngủ ngon nhất từ khi xuyên qua đây, tinh thần sảng khoái.

Nghe tiếng động bên trong, nha ngoài cửa bước , gọn gàng giúp rửa mặt chải đầu.

Cái chế độ phong kiến muôn phần ác nghiệt , khiến một đứa hiện đại như chẳng quen nổi.

Rửa mặt , mặc đồ , nhưng cái khoản tóc chịu chết, chẳng lẽ mặc đồ cổ mà buộc đuôi ngựa , thôi đành phiền khác .

Phiền phức ghê.

7.

Văn Hạnh dẫn ăn sáng, ngờ chạm mặt Ao Khâm. Anh cảm ơn với thái độ chân thành đến mức suýt quỳ xuống, vội chạy tới ngăn .

Anh cúi , thẳng mắt : “Cô cứu , cô gì cứ .”

Nhìn đôi mắt long lanh của Ao Khâm, như ma xui quỷ khiến thốt : “Anh.”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Điều nhất chính là , .

Anh đột ngột thẳng dậy, lùi hai bước.

trơ mắt biến thành quả cà chua chín ngay mặt, từ tai đỏ lan lên mặt, xuống tận cổ. Còn ăn sáng gì nữa, Ao Khâm thôi cũng no , đúng là mỹ thực.

Anh lảng tránh ánh của , lắp bắp nổi một câu chỉnh: “Cô… cô!”

Ao Khâm lăn lộn chốn quan trường hiểm ác trơn tru như nước chảy, đối phó với một câu bày tỏ thẳng thừng.

, là . Được ?”

dáng vẻ lúng túng của .

Thật thuần khiết, thích quá.

nghĩ một lúc mới : “Hay thu nhận , chỗ về.”

Anh gật đầu: “Được, từ nay cô cứ xem đây là nhà của cô.”

8.

Đội chiếc mũ “ân nhân cứu mạng”, sống ở Ao phủ như thần tiên.

Ăn ngon, mặc , dùng , uống cũng ngon, còn Ao Khâm bạn, sung sướng hết ý.

Chỉ là thời gian bận, quan trường như chiến trường, thấy Ao Khâm trúng độc vô phương giải, đám bắt đầu lăm le chức vị của .

Haizz, nào “thời gian bình yên”, chẳng qua là Ao Khâm đang gánh nặng mà thôi.

Không , thể con sâu gạo chỉ ăn với chơi, ngoài xem thể ăn gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ngang-qua-the-gioi-cua-anh/phan-2.html.]

Người xuyên sách trong truyện ai cũng tuyệt kỹ, tuy chẳng gì, nhưng cũng thể kéo chân khác.

Xuyên giả vùng lên!

9.

Đang chuẩn khỏi phủ, quản sự Thôi chặn : “Lăng cô nương, nếu cô ngoài thì mang theo thị vệ, còn đây là chút bạc.”

liên tục từ chối. Mang thị vệ theo ngoài quá lộ liễu, chỉ định dạo thôi, hơn nữa ban ngày ai dám chuyện chứ. Còn cái túi bạc , trời đất, thôi cũng nặng chừng mười cân, thể cầm tạ tập tay, gặp kẻ thì khỏi cần thị vệ, ném một phát là ngất.

“Đa tạ quản sự Thôi, chỉ ngoài dạo thôi, cần mang thị vệ, tiền cũng cần, lát về gặp nhé.”

Thấy Thôi quản sự cứ nhét bạc tay , vội vàng chuồn mất.

Nói thật, cái gọi là “vả mặt” đến còn nhanh hơn dự tính.

Đang ngoài Ngọc Hương Lâu xuýt xoa mấy cô nương thanh lâu quá thì đột nhiên bịt miệng, vác thẳng trong.

c.h.ế.t quách luôn, thật sự kẻ giữa ban ngày ban mặt dám bắt cóc , mà xung quanh cứ giả vờ thấy là chứ, đang vác một con đó nha!

10.

Hắn vác một căn phòng, ném lên giường.

Chẳng lẽ… định , xong đời , cứu với cứu với! giường giãy như cá mắc cạn.

còn cảm giác giường hình như khác.

Cái gì?! Chơi kiểu luôn?!

càng giãy mạnh hơn.

giúp cởi trói, gỡ miếng vải bịt miệng .

vội hét toáng lên: “Cứu mạng!”

Hắn lấy tay che miệng , : “Yên nào, yên nào, chúng gì cô , cô đừng kêu sẽ thả tay .”

gật đầu lia lịa. Không thể chọc giận bọn cướp, nhỡ nổi điên thịt thì hết đường chạy.

Hu hu hu, hối hận lời Thôi quản sự quá.

dậy, cảnh giác .

Hắn : “Lăng cô nương, chúng ác ý, chỉ giải độc Thất Tinh Hải Đường nên mới mời cô giúp thiếu chủ của chúng .”

bật tức giận: “Không chỉ là giải độc thôi , tử tế với một câu , lôi thế .”

Hú hồn, may mà chỉ giải độc.

cho cách giải, nghi ngờ: “Chỉ đơn giản thôi?”

bất lực: “Không tin thì thôi, xin phép .”

Nói xong định chạy cửa.

Hắn chặn : “Chúng nguyện thử.”

Muốn thử thì thử, mắc mớ gì cho .

“Các thử thì cứ thử, thả về?”

“Lăng cô nương, khi thiếu chủ giải độc cô thể .”

Được, đợi chút luôn.

Hắn còn : “Đừng tính chạy, bên ngoài hộ vệ của thiếu chủ.”

Nói xong chuẩn đồ.

Loading...