Khi bước . Anh đó, đôi chân dài tùy ý duỗi , biểu cảm ngây thơ, “Em trai, đây chơi với .”
Đó là đầu tiên cảm nhận tình yêu, nên cho đến tận bây giờ, vẫn nắm chặt dám buông tay.
12.
Hai năm thời gian thoáng chốc trôi qua.
Cuộc trò chuyện giữa và dì Cố dừng ở câu: [Ca phẫu thuật của A Ngôn thành công.]
chằm chằm tin nhắn đó lâu, lâu đó nước mắt mới rơi xuống.
ngửa cổ lên, tự nhủ cái đầu chỉ yêu của chắc chắn di truyền từ . Nếu thì đau khổ đến mức ?
hỏi thêm về tình hình của A Ngôn, và dì Cố cũng gửi thêm bất kỳ thông tin nào về . Cả hai chúng đều ngầm hiểu rằng và sẽ còn bất kỳ giao điểm nào nữa.
Vì , trở về báo cho bất kỳ ai.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Nhìn thấy A Ngôn ở sân bay, kinh ngạc, đó là sợ hãi. Sợ hãi sẽ oán trách .
định giả vờ như xa lạ. khi ngang qua , một lực mạnh mẽ kéo .
“Tiểu Thanh.”
Anh nắm chặt cổ tay , ngừng run rẩy.
Khóe mắt A Ngôn cong lên một nụ : “Sao nhận trai ?”
Không cố ý , khi câu , cả áp sát . Giọng khá lớn, thu hút ít ánh mắt tò mò đổ dồn về phía chúng . Hơi thở ấm ướt phả nhẹ tai , khiến thoải mái rụt cổ .
“Anh.” gọi một tiếng im bặt.
Cố Ngôn hiện tại khác biệt quá lớn so với trong ký ức của . cảm thấy tự nhiên cho lắm.
A Ngôn “Ừm” một tiếng. Sau đó nắm lấy tay : “Đi thôi, đưa em về nhà.”
Về nhà? vặn xoắn gấu áo, cho đến khi nó nhăn nhúm.
Hai năm ở nước ngoài, dần thích nghi với cuộc sống một , gặp bất kỳ ai khác ngoài A Ngôn.
A Ngôn dường như đoán suy nghĩ của . Anh đột ngột mở lời, “Trong nhà chỉ , ai khác.”
thở phào nhẹ nhõm, lúc mới dám ngước lên .
Hai năm gặp. A Ngôn vẻ gầy một chút, và đen hơn ít. A Ngôn còn nhớ những chuyện xảy , nhưng thể khẳng định là vẫn còn yêu .
bước theo từng bước lưng A Ngôn. Cánh cửa phòng mở , kéo va li định bước . Có thứ gì đó cọ cọ chân , cúi xuống , là một chú mèo Ragdoll.
Ký ức kéo về xa, nhớ đến ngày đó A Ngôn nuôi một chú mèo con giống .
Con vật nhỏ nũng kêu meo meo quanh . đưa tay bế nó lên, đặt nó bên má . nuốt nước bọt, hồi hộp đầu A Ngôn: “Nó tên là gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/neu-khong-co-tinh-yeu-cuoc-doi-qua-cay-dang/chuong-7.html.]
A Ngôn dường như đang , trong đôi mắt cong cong một chút trêu chọc. cảm thấy chuyện chẳng lành.
thấy A Ngôn : “Nó tên là Thanh Thanh.”
???
vội vàng tách hai chân Thanh Thanh . Không ngoài dự đoán của , quả trứng giữa hai chân nó biến mất.
A Ngôn càng vui vẻ hơn, xoa đầu , kéo lòng. Cho đến khi một chút ẩm ướt và ấm áp truyền đến cổ : “Tiểu Thanh, thật sự nhớ em!”
Trọng lượng đầu khiến ngây . kìm nữa, gục lòng , òa nức nở, “Anh, em cũng .”
Cố Ngôn thở dài: “Tiểu Thanh, ở ngoài chịu khổ .”
lắc đầu. Những năm tháng ở bên ngoài là gì cả, điều khiến đau buồn thực sự là thể gặp A Ngôn.
Áo nước mắt ướt đẫm. Mãi đến lúc mới đủ dũng khí hỏi : “Anh, yêu em ?”
“Yêu chứ.” A Ngôn trả lời gần như chút do dự, “Trong nhiều thế giới, Tiểu Thanh và là những quan trọng nhất của .”
Đủ , câu của A Ngôn là đủ .
chút ngượng nghịu ghế sofa ở nhà A Ngôn, mặt là đĩa trái cây cắt sẵn. Còn bản A Ngôn đang bận rộn trong bếp.
thể yên, tìm , vòng tay ôm lấy eo từ phía .
A Ngôn tự nhiên đút cho một miếng rau: “Tiểu Thanh, chuẩn rửa tay ăn cơm thôi.”
chút mơ hồ, cứ như thể suốt bao nhiêu năm qua, và A Ngôn vẫn luôn ở bên .
Trên bàn ăn, A Ngôn đột nhiên mở lời: “Tiểu Thanh, tìm em.”
sửng sốt, vội vàng hỏi đó là chuyện từ bao giờ.
A Ngôn suy nghĩ một lát, gắp thêm một đũa thức ăn bát : “Năm em học năm cuối Đại học . Anh đợi em lâu.”
“Anh thấy em ôm một bạn nam tầng lầu chung cư.” A Ngôn chống cằm: “Anh nghĩ Tiểu Thanh cuộc sống mới.”
Khi , mắt đỏ hoe: “Nên quấy rầy em nữa.”
nhớ . Đó là năm tuyệt vọng nhất.
Chiếc điện thoại lưu ảnh A Ngôn hỏng, thể sửa . Ở nơi đất khách quê , đến mức suy sụp.
Vì , một buổi chiều trời, chọn c.ắ.t c.ổ tay. May mắn là chủ nhà cứu sống.
Lúc đó, chủ nhà ôm , dùng tiếng Trung lơ lớ an ủi: “Jiang, hãy sống . Cuộc đời thể chỉ tình yêu.”
Trong cơn mê man, vẫn nghĩ: Không .
A Ngôn chỉ là tình yêu, là nguồn sống duy nhất mà .