Não đan - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-11 15:25:45
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ nhíu mày.

 

"Không phải bảo con hại các chị, là chuyện khác."

 

"Mẹ, chỉ cần không bắt con hại các chị, chuyện gì khác con cũng đồng ý."

 

"Con... có thể bảo các chị gi ết bố được không."

 

Gì cơ?

 

Tôi vừa kinh tsts ngạc vừa giận dữ, chỉ tay vào mẹ, nhưng mãi không thốt nên lời.

 

"Mẹ! Mẹ có biết mẹ đang nói gì không!?"

 

Mẹ ngh iến ră ng, dường như đang hồi tưởng điều gì, trong ánh mắt bỗng lộ ra sự tàn nhẫn mà tôi chưa từng thấy.

 

"Con à, nghe mẹ nói, ông ấy căn bản không phải là bố con!"

 

Tôi hoàn toàn choáng váng.

 

Tôi nghĩ, có phải mẹ gần đây bị sốc quá nhiều nên bắt đầu nói mê sảng không.

 

"Sau khi sinh các chị con được hai năm, bố con ra ngoài làm việc, hai năm liền không về nhà.

 

"Đến khi ông ấy trở về, mẹ đã mang thai con rồi.”

 

"Bố con chẳng biết gì cả.”

 

"Buồn cười là, tính theo thời gian bố con về nhà, lúc con sinh ra vẫn chưa đủ tháng.”

 

"Ông ấy cứ nghĩ con bị sinh non, nên suốt ngày tìm đủ loại th uốc dân gian để bồi bổ cho con."

 

Mẹ cười khẩy một tiếng.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Hai chân tôi mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.

 

"Mẹ, vậy... bố con là ai?"

 

Mẹ cúi đầu, dường như bỗng chốc trở nên buồn bã.

 

"Con à, con thông minh, chắc con có thể đoán được."

 

Tôi cười tự giễu.

 

"Là chú, đúng không?"

 

Thảo nào, chú đối xử với tôi tốt như vậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nao-dan/chuong-8.html.]

Thảo nào, chú cho tôi mọi thứ tốt nhất của chú, chưa bao giờ nỡ mắng tôi.

 

Thảo nào, mỗi lần ông nội và bố định đánh tôi, chú luôn là người đầu tiên đứng ra bảo vệ tôi.

 

Là kẻ bề dưới, tôi không có tư cách trách cứ cha mẹ.

 

Họ đã nuôi nấng tôi khôn lớn, cho tôi ăn mặc, không thiếu gì với tôi.

 

Nhưng cả đời này, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho họ.

 

Những kẻ trung niên vô trách nhiệm, đáng c hết và íc h k ỷ này, họ đã hủ y ho ại tôi.

 

Hoàn toàn x!!é n át những ảo tưởng của tôi về "gia đình".

 

Mẹ khóc.

 

Bà nói, có lẽ có những chuyện ngay từ đầu đã sai rồi.

 

Bà bị ông nội mua từ tay bọn buôn người.

 

Nhưng bà chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ trốn.

 

Vì ngay từ cái nhìn đầu tiên khi bước chân vào cửa, bà đã thích chú rồi.

 

Lúc trẻ, chú cười lên trông thật đẹp.

 

Chú cũng thích mẹ.

 

Không may là, bố cũng phải lòng mẹ ngay từ cái nhìn đầu tiên.

 

Chú và bố cùng quỳ xuống trước ông nội, xin ông cho mẹ gả vào nhà.

 

Ông nội nói, theo thứ tự lớn nhỏ mà quyết định.

 

Lần này trước hết phải cưới vợ cho bố con, lần sau mới đến lượt chú.

 

Không thể cãi lời bố, chú đã nh ốt mình trong phòng suốt một tuần không ra ngoài.

 

Ngày bố mẹ cưới, chú đã uống say đến mức phải nhập viện.

 

Để chăm lo cho cảm xúc của chú, sau này ông nội đã nhờ người mai mối nhiều lần, thậm chí mua vài người phụ nữ về nhà.

 

Nhưng những người phụ nữ được mua về đều bị chú thả đi, còn những cuộc mai mối thì chú thậm chí không đến gặp mặt.

 

Ông nội tức giận đến mức suýt bị xu ất huy ết n ão.

 

Nhưng ông hiểu tính cách của con trai mình.

 

Cả đời này, trong lòng chú không thể chứa thêm người phụ nữ nào khác.

Loading...