Não đan - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-04-11 04:56:41
Lượt xem: 261

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồi nhỏ, các chị từng bị đ ộng k inh.  

 

Mỗi lần các chị lên cơn, mẹ đều nh ốt tôi trong phòng, không cho tôi nhìn thấy. 

 

Có một lần, tôi giả vờ ngủ, lừa mẹ rồi lén chạy vào phòng.  

 

Tôi nhìn thấy các chị bị tr ói ch ặt vào ghế, miệng bị nhét bông để tránh c ắn vào lư ỡi.  

 

Mẹ giữ chặt vai của chị cả, bố đứng bên cạnh, tay cầm một chiếc ống t iêm rất lớn, tiê m vào đ..ầu chị ấy.  

 

Chị hai ngồi bên khóc nức nở.  

 

Đến giờ tôi vẫn nhớ ánh mắt đầy sợ hãi của chị hai lúc đó, không giống như bị đ::ộng k inh, mà dường như đang sợ hãi điều gì đó.  

 

Khi lớn lên, bệnh độ ng k inh của các chị dần thuyên giảm, nhưng tr í tu ệ và cơ thể lại ngừng phát triển.  

 

Tôi đứng cùng các chị, trông chẳng khác gì đang dắt theo hai con búp bê bị hỏng.  

 

Trong đầu chợt hiện lên ánh mắt của bố ban sáng, cùng với câu nói của lão đạo sĩ...  

 

"Lấy nã o... nuôi con trai..."

 

Đầu tôi vang lên một tiếng "ong", ngay lập tức trở nên trống rỗng.  

 

Hành động của bố lúc đó có lẽ không phải là tiê m vào nã((o chị cả, cũng có thể là đang rút ra thứ gì đó.  

 

Bỗng nhiên, tôi nhớ đến việc mẹ mỗi tháng đều ép tôi uống một viên thu ốc.  

 

Một viên thuốc rất nhỏ, bên trong dường như có thêm đường, rất ngọt nhưng cũng tanh vô cùng.  

 

Cảm giác buồn nôn dữ dội trào lên.  

 

Tôi gục xuống đất, nôn thốc nôn tháo đến trời đất quay cuồng.

 

3

 

Tôi chạy ra phòng khách tìm bố, nhưng phát hiện ông đang ngồi cùng ông nội và vị đạo sĩ đã đến gây rối ban ngày, cả ba đang ngồi uống trà.  

 

"Đạo trưởng, ban ngày có gì mạo phạm xin ngài bỏ qua. Đây là chút lòng thành, xin ngài nhận cho."  

 

Bố tôi đưa cho lão đạo sĩ một phong bì dày, vẻ mặt kính cẩn.  

 

Thấy cảnh đó, tôi càng chắc chắn về suy đoán của mình.  

 

"Phương Quốc Vĩ!! Ông đã làm gì các chị của tôi!!"  

 

Tôi lao tới túm lấy cổ bố, mắt như muốn phun lửa.  

 

Bố tá t tôi một cái khiến tôi ngã xuống đất.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nao-dan/chuong-2.html.]

 

Thấy tôi ngã, ông bước lên nửa bước, dường như có chút thương xót, ra hiệu cho chú út giữ tôi lại.  

 

Chú út ôm chặt lấy tôi, khuyên đừng hành động bốc đồng, vì có khách ở đây, đừng làm mất mặt ông nội.  

 

Lão đạo sĩ bình tĩnh nhìn chúng tôi, ánh mắt của ông khiến tôi rùng mình, như thể đang nhìn... thức ăn.  

 

"Vô lượng thiên tôn, bần đạo thấy nhà các người oán khí ngút trời, nếu vẫn còn giấu diếm, e rằng đêm nay không ai trong gia đình các người sống sót qua được."  

 

Ông nội nhíu mày, rút thu ốc lào ra, châm lửa hút từng hơi.  

 

"Quốc Vĩ, con dẫn thằng cả ra khiêng hai đứa v-ô dụ-ng kia ra ngoài. Mỹ Lệ, con lên thị trấn mua vài thứ lo tang lễ, chuẩn bị chỗ cho đàng hoàng."  

 

Tôi đứng sững sờ tại chỗ, nhất thời không biết phải làm gì.  

 

Ông nội thở dài, nhả một làn khói, rồi bắt đầu kể lại câu chuyện quá khứ với lão đạo.  

 

Hai mươi tư năm trước, các chị tôi ra đời.  

 

Trời chẳng chiều lòng người, một người thì không biết khóc, một người thì không thể ngồi.  

 

Dù các chị ngoan ngoãn đáng yêu, cũng không thể thay đổi sự thật rằng họ sinh ra đã t ật ngu yền.  

 

Cho đến khi các chị lên 6 tuổi, tôi ra đời. Tôi là một đứa bé khỏe mạnh khiến ông nội vui đến mức cả đêm không ngủ.  

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Nhưng sau khi tôi sinh ra, tôi cứ khóc mãi, quấy rầy suốt, dỗ thế nào cũng không nín.  

 

Hôm ấy, có một vị hòa thượng đi khất thực đứng trước cửa nhà.  

 

Ông nội tốt bụng cho ông ấy một ít lương thực, ông hòa thượng nói sẽ giúp nhà chúng tôi xem mệnh miễn phí để đáp lại.  

 

Không ngờ, khi vị hòa thượng nhìn mặt chị em tôi và tôi, sắc mặt ông ấy lập tức thay đổi.  

 

Ông ta kéo ông nội tôi ra một góc, nói rằng mệ nh của các chị xu..ng khắ c với tôi. Nếu các chị khỏe mạnh, tôi sẽ không sống qua nổi một tuổi.  #trasuatiensinh 

 

May thay, vì các chị sinh ra đã tậ t nguy ền, nên tôi mới có thể sống lay lắt đến tận bây giờ.

 

Ông nội nghe xong lo lắng không thôi, liền hỏi nhà sư có cách nào để giải quyết không. 

 

Nhà sư vừa thở dài vừa lắc đầu, rồi nói ra cách. 

 

Cách giải quyết rất đơn giản, mỗi tháng vào đêm mùng bảy giờ Tý, lấy nửa lạng d ịch n ão của các chị gái. Sau đó dùng phương pháp cổ xưa nấu luyện để tôi uống. 

 

Nhà sư nói, m ệnh của các chị không sống qua được 24 tuổi, nên cũng sẽ không chịu quá nhiều đ au đ ớn. Hơn nữa, nhờ vào dị ch nã o, tôi có thể tăng cường tr))í tu ệ, sau này nhất định thành đạt. 

 

Người duy nhất phải hy sinh có lẽ chỉ là các chị gái. 

 

Dù sao, việc lấy dị ch n ão khi còn sống, thật sự rất đa!!u đ..ớn.

#trasuatiensinh 

Loading...