8.
Đêm đó, vương gia chống gậy giữa sân, uống rượu đắm chìm trong nỗi u sầu.
Hắn đỏ hoe mắt nốc hết ly đến ly khác.
Phó tướng cạnh thở dài : "Đây là thói quen của vương gia. Ngài cô độc quá lâu , cần thứ để gửi gắm tâm tư. Cảnh rừng rậm trong sân càng khiến ngài bồi hồi cảnh nhớ ."
Nói xong, liếc , ánh mắt đầy vẻ thương hại.
Ta sang vương gia đang chìm trong cảm xúc, ánh mắt cũng thoáng chút thương xót: "Hắn trông cũng đáng thương ghê."
Phó tướng: "... Vương phi thật sự tinh tế hiểu ý chút nào."
Ta cành cây, hái chuối ăn.
Bỗng một tiếng BỐP nặng nề vang lên.
Ngay đó, phó tướng gào toáng lên: "Người ! Mau cứu vương gia!"
Ta cúi đầu xuống xem , chỉ thấy Nam Chiếu Vương sõng soài đất, đầu chảy m.á.u ròng ròng.
Bên cạnh là một quả sầu riêng còn chín.
Dù trái tim trải qua muôn vàn luyện, thì khoảnh khắc đó nỗi sợ cũng dâng đến đỉnh điểm.
Ta linh cảm: đêm nay, hoặc là đập đến ngu , hoặc là ám sát trong bóng tối.
9.
Vương gia liệt giường.
Ta mang món sườn hầm sầu riêng đến tạ .
Lần thế mà cản , nhưng kiên quyết chặn bát canh sầu riêng của .
Ta nghi ngờ rằng hội chứng PTSD* với sầu riêng.
(*rối loạn căng thẳng sang chấn)
Hắn giường, đầu quấn băng kín mít, mặt trắng bệch còn giọt máu.
Dù là trong tình cảnh , vẫn chìm trong nỗi sầu tình, lẩm bẩm: "Lần đầu tiên gặp nàng cũng là ở bên cạnh một cây sầu riêng."
Ta thật sự vỗ tay tán thưởng.
Cái đồ tình yêu lấp não!
Hiện tại, Nam Chiếu Vương trông vẻ như quả sầu riêng đập cho ngu tới mức nghĩ câu gì để mắng .
Thế là, tranh thủ đổi chủ đề để giảm áp lực: "Điện hạ, ngài bao giờ nghĩ, tại sầu riêng rơi xuống mà rơi lên ?"
Hắn: "?"
Ta liền tận tình giải thích: "Bởi vì tất cả các vật thể khối lượng đều tạo lực hấp dẫn lẫn ..."
Nói đến nửa chừng, cắt ngang và bảo cút ngay.
Thế là đuổi ngoài.
Thật đáng tiếc, xem hứng thú với định luật vạn vật hấp dẫn.
Triều đình để vuột mất một Newton vĩ đại.
10.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nang-khi-xuyen-sach/3.html.]
Hôm , phó tướng bắt một tên gián điệp.
Hóa chính động tay động chân lên cây sầu riêng, khiến vương gia đầu rơi m.á.u chảy.
Dạo Nam Chiếu Vương bực nên đích xuống hầm ngục thẩm vấn tên gián điệp .
Ta gánh oan một cái tội to đùng, cũng tức điên lên. Thế là cũng tự xuống hầm ngục để thêm dầu lửa.
Nam Chiếu Vương vắt chéo chân, đầu quấn băng kín mít, lười biếng tựa ghế. Hắn nheo đôi mắt đào hoa đầy tình ý, chậm rãi vuốt cây roi còn dính m.á.u tay.
Ánh mắt lướt qua , nhíu mày, giọng mang theo chút khó chịu và nghi ngờ: "Nàng đến đây gì?"
Ta lướt thẳng qua , chằm chằm tên gián điệp trói giá hình chữ thập, cả da tróc thịt bong, m.á.u me bê bết.
"Trước đây luôn cảm thấy trong lòng một trái tim lương thiện và một trái tim ác độc. từ khi gặp ngài, thấy chỉ còn trái tim lương thiện thôi."
Nam Chiếu Vương nhíu mày chặt hơn, giơ tay.
Ta linh cảm nếu còn tiếp tục năng tùy hứng thì khả năng cao cây roi đó sẽ quất thẳng .
Thế là vội vàng bổ sung: "Vì phần độc ác c.h.ế.t ."
Sau lưng vang lên tiếng nhẹ.
Ta thao thao bất tuyệt mắng gã gián điệp thêm một tràng, mắng xong thì thấy cả thoải mái hẳn.
Nam Chiếu Vương : "Ngươi giảng cho , tại sầu riêng chín rụng xuống ."
Ta: "Hả?"
Dựa trí nhớ kiếp từng lướt điện thoại của khách du lịch, bắt đầu từ định luật vạn vật hấp dẫn, sang cả các định luật chuyển động hành tinh của Kepler, luyên thuyên một tràng.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Tên gián điệp càng mặt càng đau khổ.
Còn nụ mặt Nam Chiếu Vương thì ngày càng kỳ dị.
Cuối cùng, vương gia đề ngay tại chỗ, bắt tên gián điệp giải một bài toán vật lý.
Triều đình chính thức chào đón một Newton mới.
11.
Không ai tung tin đồn rằng Nam Chiếu Vương - Ngọc Diện Diêm La nghìn yêu vạn chiều .
Nghe lời đồn, thứ yếu đuối của từ kinh thành bắt đầu sinh lòng ngưỡng mộ, quyết định chen một chân .
Ta nhận một lá thư gửi từ kinh thành: [Tỷ tỷ Phong Hầu yêu, khi tỷ lá thư , lẽ đến Nam Chiếu .]
[Hu hu hu hu, xin tỷ đừng khó . Hu hu hu, chẳng qua hình tượng của Nam Chiếu Vương quá tuyệt vời, hu hu hu xin tỷ cho đến xem một thôi.]
Trên thư còn dính vài vệt nước mắt.
Phải thật, thứ nhà đúng là luôn luôn nhu nhược đến vô cùng tận.
Ta gấp thư , dẫn theo một con voi từ sân cổng để đón . Lúc đến nơi, thứ vòng quanh cổng nhà mấy mà vẫn tìm lối .
Y hệt như vương gia ngày đầu tiên về nhà.
Thứ xe ngựa, ngẩng đầu cưỡi lưng voi.
Thấy , con bé hoảng sợ đến mức lăn xuống khỏi xe, lóc đến khản cả giọng: "Cầu xin tỷ đừng để con voi giẫm lên , hu hu hu đến để phá hoại tình cảm của tỷ với vương gia . Muội đến để chung vui cùng hai thôi, hu hu hu!"
Ta : "............ là cái đồ nhát cáy."