Muốn Xuống Tàu? Hãy Giữ Mạng Trước Đã - Phần 4 - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-08-16 12:24:27
Lượt xem: 823

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Một , một … Chúng tích lũy cầu nối để chờ đợi cơ hội giáng lâm đến đây, cũng chính là… !”

 

“Chú của con, Trương Vũ cũng chính là tại 18 năm , là năm con đời đó leo lên đoàn tàu K104 . Cậu bạn học của tên Dương Xuân Trí dẫn lên đoàn tàu. Chính chuyến tàu đó, một hành khách nữ vô tình lạc mất đứa con của . Đứa bé đó là nữ!”

 

“Sau đó, chú của con vì vô tình lấy một vật thể định vị tàu trải qua thêm hai lên tàu nữa.”

 

“Rồi 12 năm , là thứ ba chú của con lên đoàn tàu K104 cùng bà nội con. Sau đó về, cùng bà nội con nhận nuôi một đứa bé gái. Đứa bé cũng chỉ 6 tuổi. Con đoán xem, đứa bé gái đó là ai?”

 

Chú Lương dừng , còn thì trợn mắt há hốc mồm đờ đẫn.

 

“Chẳng lẽ… là… con …”

 

Chú Lương nhếch khoé miệng, lộ nụ phức tạp.

 

“Không ai 6 năm mà con mất tích chuyến tàu rốt cuộc trải qua những gì. Về chú của con kể cho chú rằng 12 năm đó, còn từng thấy qua con mặc đồng phục màu đỏ của nhân viên phục vụ tàu, tham gia việc thanh lý rác rưởi… Con chắc cũng đoán cái gọi là thanh lý rác rưởi đó ý nghĩa gì chứ?”

 

“Con… từng ở đoàn tàu 6 năm ?” Cả ch.ết lặng.

 

nhớ cái gì cả!

 

Vẻ mặt của chú Lương đột nhiên lạnh lùng: “Hiện tại lập tức về nhà! Chú đưa con về!”

 

Chú Lương kéo tay . đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: “Chú Lương! Vậy còn chú con thì , chú thật sự đường ray t.ự s.át ?”

 

Chú Lương hờ hững đáp: “Chú cũng thật sự đường ray đó t.ự s.át đấy…”

 

“Ý chú là ?”

 

“Ý gì quan trọng.” Chú Lương sức kéo ngoài: “Bây giờ chú đưa con về! Con thể ngoài! Con và bà của con đều ở nhà. Nếu thì cả kế hoạch đều sẽ đổ nát chỉ trong chớp mắt…”

 

“Kế hoạch gì?”

 

Ầm!

 

Cửa phòng chiếu phim đột nhiên đẩy bật , xuất hiện hai lượt tiến . Một trong họ còn đẩy theo một chiếc xe lăn mà chiếc xe lăn đó chính là bà nội !

 

“Anh Lương Hà !” Người dẫn đầu tràn ngập ý kỳ quái: “Anh dùng và Tiểu Hoa mồi dụ, để chúng xem hai bọn họ là cầu nối quăng một mẻ lưới bắt hết ? Anh xem, bây giờ chẳng giúp dẫn tới đây tụ hợp với Tiểu Hoa !”

 

“Cậu…!” Ánh mắt của chú Lương đổi nhanh như chớp.

 

“Ra tay!”

 

Xung quanh phòng chiếu phim lập tức ập mặc đồng phục, cầm vũ khí trong tay.

 

Người dẫn đầu vẫn bối rối, chỉ bình tĩnh nắm chặt lấy tay bà nội tháo xuống chiếc nhẫn vàng tay bà.

 

“Anh Lương Hà ! Nhắc nhở một câu, nhất nên suy nghĩ cho kỹ càng đấy!” Bọn họ một một đẩy bà nội tiến dần về phía và chú Lương.

 

Khi cầm đầu tháo mặt nạ, lật mũ trùm thì thấy một gương mặt thể quen thuộc hơn. sức giãy dụa, thoát khỏi cánh tay của chú Lương chạy như bay về phía đó.

 

“CHÚ!!!”

 

Là chú của , Trương Vũ!

 

34.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-4/chuong-10.html.]

“Tiểu Hoa!”

 

Chú , lộ ý nhè nhẹ: “Con ngoan lắm, theo lời chú. Cũng bảo vệ cho bà nội , uổng công chú và bà nội thương con.”

 

Nước mắt của chực trào, nhào lòng chú: “Vậy là gửi đồ với tin nhắn cho con đều là chú ?”

 

“Ừ, là chú.”

 

Chú chỉ sang bên cạnh: “Chào chú Dương !”

 

lau nước mắt, nghẹn ngào : “Chú Dương!”

 

“Ừ.” Người đó cũng tháo mặt nạ và lật mũ trùm xuống, lộ gương mặt của một đàn ông trung niên.

 

“Trương Vũ! Năm đó là với , lựa chọn dẫn lên tàu.”

 

Chú Dương trầm giọng : “Là phúc hoạ, tương lai như thế nào đều xem hôm nay !”

 

Chú bình tĩnh : “Không ! Nếu thì cũng sẽ khác thôi!”

 

Đang lúc chuyện, chú nắm lấy tay đeo chiếc nhẫn vàng tay .

 

“Tiểu Hoa !” Chú cầm tay , trịnh trọng : “Mọi thể sống nữa , bà nội thể ch.ết , liệu thể đón chờ ánh bình minh nữa … Chú cảm thấy tất cả đều trông chờ con!”

 

Tại thời khắc đó, thấy nơi đáy mắt của bà nội khi gỡ chiếc nhẫn vàng liền hiện lên màu đỏ rực.

 

Lúc , mới chú ý đến bà nội là hai chú trói chặt xe lăn. Mà khoảnh khắc khi chiếc nhẫn vàng lạnh buốt đeo lên tay , thấy mắt như một mảnh tia sáng vàng nở rộ, giống như một cầu nối màu vàng kim xuyên qua hư , thông đến một thế giới khác mà thể lý giải.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Cùng lúc đó, trong đàu đột nhiên nảy mảnh vỡ ánh sáng. Chúng xoay tròn mãnh liệt, hỗ trợ trộn lẫn hợp thành từng cảnh tượng…

 

Là một đoạn ký ức dài dằng dặc của 6 năm!

 

Ở 6 năm đó, vẫn còn là một đứa trẻ sống một đoàn tàu chạy ngơi nghỉ. Mỗi ngày đều sẽ cho uống thứ nước canh màu đỏ tươi, cứ thế lớn lên. thấy muôn hình muôn trạng lên tàu xuống tàu, thấy bọn chúng thanh lý từng túi rác rưởi. Về , chính cũng mặc bộ đồng phục nho nhỏ màu đỏ

 

còn chứng kiến chú và bà nội bước lên xe.

 

trông thấy ở toa nhất của đoàn tàu, xuất hiện ở phía tàu, ở quỹ đạo cuối cùng. Nơi cuối cầu nối ngưng tụ màu vàng kim, từng sinh vật quỷ dị cao lớn đó…

 

kìm lòng đặng bước chân về phía ánh sáng màu vàng kim . Nơi khoé mắt thấy chú Lương đang điên cuồng gào thét: “TRƯƠNG VŨ!!! CẬU Đ.IÊN RỒI! CMN, CẬU Đ.IÊN RỒI! Cậu vì con bé đó và phá hư kế hoạch kế hoạch khổ tâm nhiều năm của chúng ? Đánh mất cơ hội triệt để phá hủy bọn chiều gian cao đó ???”

 

Chú tới, đá một phát chú Lương Hà: “Cút CMN chú kế hoạch! Xuân Trí lúc cũng là vì tin mấy cái chuyện giẻ rách của mấy mới giao chiếc nhẫn chỉ tọa độ đó cho đồng nghiệp của ông, suýt chút thì đồng hóa theo đoàn tàu đó luôn ! Nếu trốn thoát, kể chuyện cho thì cũng chẳng ! Ông luôn lên kế hoạch bắt và Tiểu Hoa mồi dụ, thiết lập cho bọn tọa độ, đem nhà thành cầu nối giáng lâm của bọn chúng. Để những sinh vật thông qua hai họ giáng lâm, dễ cho mấy ông một lưới hốt trọn ổ !” Chú và chú Dương cùng lao về phía chú Lương.

 

thì thấy ngày càng nhiều…

 

Trong mắt của chỉ thấy giữa ánh sáng màu vàng kim, loại sinh vật cao lớn đó về phía của . Mắt của chúng cũng màu đỏ rực, phảng phất như từ trời giáng xuống, xâm nhập cơ thể . Thông qua để đến thế giới

 

“Ra tay! Mau tay nhanh lên!” Khoảnh khắc cuối cùng của cuois cùng, chỉ chú Lương giống như điên mà hét: “Cậu cho rằng sự chuẩn khác Trương Vũ? Ngoại trừ nhà thì nơi đây cũng là điểm phá giải trong kế hoạch của thôi!”

 

Ong!!!

 

cảm nhận sự rung động, giống như một sợi dây cung nhẹ nhàng kéo căng, b.ắ.n từng làn sóng kỳ diệu. Xuyên qua cơ thể

 

rốt cuộc thể thấy gì nữa. Không , cũng cảm giác gì

 

Kết.

 

Loading...