5.
Tần Vũ dễ dỗ, thử đổi khác để thích, liền hăng hái mỗi ngày lượn lờ mặt .
Ban đầu là bổ cho một phòng củi, đó tìm cho nhiều đồ ngọt.
Mỗi ăn bánh ngọt, mắt đều sáng lên, ném cho ánh mắt tán thưởng.
Mà Tần Vũ thì vênh mặt kiêu ngạo, chờ mong .
Ta giả vờ hiểu, sức khen sư phụ bánh khéo tay.
Khiến Tần Vũ sốt ruột gãi đầu gãi tai, hận thể bổ đầu xem bên trong chứa cái gì.
Vào tháng thứ tư khi Tạ Kim Ngôn lên kinh nhậm chức, Vương đại nương xách một giỏ trứng gà, thần bí vui mừng mai mối cho .
Ta hỏi Vương đại nương là ai, Vương đại nương úp mở bảo đến Mãn Hương Lâu ở trấn gặp mặt nam tử một sẽ .
Trong đầu sớm hiện lên hình cao lớn, rắn rỏi của nọ, nghĩ đến nọ thì thô lỗ nhưng tâm tư vô cùng tinh tế.
Đây coi như là đầu tiên chúng chính thức hẹn hò, vẫn là ăn diện cẩn thận một chút.
Vì , ngày hôm , mặc chiếc váy dài trang nhã mới mua, phối thêm một chiếc thắt lưng màu xanh nhạt nhẹ nhàng thắt vòng eo thon.
Ta hiếm khi xõa mái tóc dài thường ngày vẫn búi lên, chải chuốt tỉ mỉ cho thẳng mượt cài thêm một chiếc trâm cài tóc hình hoa mai.
Ta thể tưởng tượng vẻ mặt ngây ngốc của Tần Vũ khi thấy ăn diện như thế , thật sự mong chờ.
Ta đẩy cửa phòng nhã các của Mãn Hương Lâu, nam nhân đợi sẵn từ lâu, đôi mày sắc lạnh hóa thành gió mát, cứ thế thẳng , trong mắt là sự kinh diễm mà mong chờ.
sắc mặt lạnh , giọng hờ hững: "Tạ Kim Ngôn, là ngươi?"
Tạ Kim Ngôn , sắc mặt khựng , đó ánh mắt nóng bỏng chằm chằm mặt : "Tiểu Vân, thu xếp thỏa thứ ở kinh thành, bây giờ đến cầu , đón nàng kinh thành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/mua-xuan-cua-tan-nuong/chuong-4.html.]
Nói xong, tự tiến lên nắm lấy tay , nhất thời kịp đề phòng chạm , trong lòng buồn nôn thôi.
Ta định hất tay , liền thấy lưng truyền đến một giọng khàn khàn chất vấn: "Tiểu Vân, hai đang gì ?"
6.
Tần Vũ tức giận cũng dễ dỗ.
Chàng dạy học xong liền đến tiệm bánh ngọt mới mở ở phía đông thành mua cho món bánh hoa lê mà thích nhất.
Ai ngờ Vương đại nương cho xem mắt .
Chàng liền ngừng nghỉ chạy đến Mãn Hương Lâu, bắt gặp cảnh Tạ Kim Ngôn nắm tay .
Ta giải thích với , nhưng giống như oán phụ chốn khuê phòng, tự về phía , bước chân vẫn đủ để thể theo kịp.
Ta ung dung theo Tần Vũ đang tỏa khí lạnh, xem xem rốt cuộc giận đến lúc nào.
Đột nhiên, bóng lưng Tần Vũ dừng , bất ngờ đ.â.m sầm lưng , đau đến mức mũi cay xè, khóe mắt cũng ứa hai giọt lệ.
Tần Vũ thấy tiếng khẽ kêu, cuối cùng cũng chịu đầu , đưa tay đang ôm mũi xuống để xem, nhưng nhớ và quan hệ gì, tuy sốt ruột, vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh nhạt: "Nàng chứ?"
Ta sờ sờ mũi, : "Không ."
"Nàng còn !" Tần Vũ ánh mắt tổn thương mang theo sự trách móc sâu sắc, giống hệt một chú cún con bỏ rơi.
Ta thấy buồn , hỏi : "Ta tại ?"
"Có hôm nay nàng gặp Tạ Kim Ngôn nên mới vui vẻ như ?"
Chuyện liên quan gì đến , thấy thật sự hiểu lầm, cũng trêu nữa, lấy chiếc túi thơm màu tím nhạt mà chuẩn cho từ trong tay áo , lắc lắc mặt .