Mùa hè có anh - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-08-10 09:03:29
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối hôm đó, cập nhật chương cuối cùng lên, mở WeChat, liền lướt thấy một bài đăng vòng bạn bè.
Là Thiệu Đường dùng tài khoản phụ đăng.
Trong video, cô dựa đầu giường, nụ rạng rỡ, đó ống kính lia qua, là bóng lắc lư trong phòng tắm, kèm theo tiếng nước chảy vang lên.
Mà chiếc áo sơ mi và cà vạt vắt lưng ghế, trông vô cùng quen mắt.
Đầu óc nổ tung một tiếng, gần như ngừng suy nghĩ.
Phản ứng , dùng ngón tay run rẩy gọi điện cho Thời Nghiên.
Một tiếng, hai tiếng.
Điện thoại kết nối, đầu dây bên truyền đến giọng của Thiệu Đường: “Mạnh Kính Tâm.”
Giọng điệu của cô tràn đầy sự quả quyết.
“Bảo Thời Nghiên máy.”
Thiệu Đường một tiếng: “Xin , sư đang tắm, lẽ tiện lắm.”
Cơn tức của lập tức bùng lên: “Cô là –”
Lời kịp , bên vang lên giọng của Thời Nghiên: “Cô phòng gì?”
Lạnh như băng, chút ấm.
đột nhiên phát hiện, thật lúc Thời Nghiên chuyện với vẫn khá ôn hòa.
“Sư …”
“ với cô , khi dự án kết thúc, quan hệ sư sư của chúng coi như chấm dứt, cũng sẽ xin chuyển sang lớp thực nghiệm của khoa.”
Tiếng bước chân ngày càng gần: “Mặc quần áo của cô , ngoài.”
“Sư , từ lúc học thạc sĩ đến giờ, em tin là nhận tình cảm của em. Anh vẫn độc đến ba mươi tuổi từng yêu ai, chẳng lẽ là đang đợi em ?”
Giọng Thiệu Đường mang theo chút nức nở.
“Bất kể là ngoại hình, gia cảnh sự nghiệp, rõ ràng chúng mới là xứng đôi nhất, rốt cuộc tại ở bên cạnh cô công chúa mẩy chứ?”
“Chuyện riêng của liên quan đến cô, ngoài.”
Điện thoại cúp máy.
chằm chằm màn hình điện thoại tối đen, trong lòng chua xót trướng đầy, rõ là cảm giác gì.
Dường như tình cảm của Thời Nghiên mà vẫn luôn chắc chắn, khoảnh khắc cuối cùng cũng hé lộ một góc.
hy vọng thể dỗ dành , thích , công khai thiên vị , dù chỉ một cũng .
giống như Thiệu Đường , thật đầu gặp mặt tỏ kiêu căng, tính tình tệ, rốt cuộc tại Thời Nghiên đồng ý ở bên chứ?
Trong lúc còn đang ngẩn , Thời Nghiên gọi điện đến nữa.
“Anh đang đường sân bay, Kính Tâm, em ở nhà đợi .”
Giọng của hề che giấu sự vội vã: “Dự án hợp tác bên thành phố A kết thúc , chuyện với em.”
“Thời Nghiên…”
“Xin .”
Anh đột nhiên .
13
Lúc Thời Nghiên đến nhà là nửa đêm.
Thiện Thiện mấy ngày nay về nhà ở, trong nhà chỉ một .
Cửa mở ôm chầm lấy , bóng dáng phong trần mệt mỏi cuốn theo ẩm dịu nhẹ của đêm hè, bao trùm lấy .
“Anh cần xin em, nãy trong điện thoại em đều thấy , là Thiệu Đường tự chạy phòng –”
Thời Nghiên đợi xong, liền khẽ ngắt lời: “Em sắp rời xa , ?”
“Tại nghĩ như ?”
“Hôm đó đến đón em, những lời em với Thiện Thiện, đều thấy hết .”
đột nhiên sững , hình ảnh ký ức về buổi chiều hôm đó lập tức tràn não.
“Dù bây giờ tớ thật sự thích Thời Nghiên, nhưng nếu một ngày thích nữa…”
Cánh tay Thời Nghiên ôm siết chặt: “Anh đủ , sẽ sửa, nhưng – đừng trốn tránh , đừng rời xa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/mua-he-co-anh/chuong-8.html.]
Giọng của mang theo chút khàn khàn, lẽ là vì ánh đèn mờ ảo, hoặc là vì đêm khuya, đầu tiên thấy Thời Nghiên hề giữ mà bộc lộ cảm xúc của mặt .
Thế là lấy hết can đảm hỏi : “Thời Nghiên, yêu em ?”
“Yêu.”
Anh trả lời chút do dự.
“… chúng ở bên lâu như , lúc mâu thuẫn liền phủ quyết em, như thể em đến tư cách cãi với cũng .”
Lần ầm ĩ nhất, đập vỡ một hàng đồ trang trí bằng kính mặt Thời Nghiên.
Mà chỉ chằm chằm mảnh vỡ đầy đất một lát, ngẩng đầu : “Hết giận ?”
nghĩ đến chuyện quá khứ, trái tim lập tức thắt :
“Em vẫn luôn hy vọng thể dứt khoát cãi với em một trận, hoặc dù chỉ dỗ dành em một hai câu, ít nhất để em cảm nhận thích em, em thể tác động đến cảm xúc của .”
“ đều .”
“Xin , là của .”
Thời Nghiên khẽ , giọng như làn sương mờ ảo.
Nỗi ấm ức trong lòng lập tức tan thành mây khói.
Thật vẫn luôn là như , chỉ cần Thời Nghiên thể mở miệng dỗ dành đôi câu, liền thể giận nữa.
vòng tay ôm eo , nhỏ giọng hỏi:
“ tại thích em? Thật đầu gặp mặt, em tỏ … dịu dàng cho lắm.”
Thời Nghiên im lặng một lát, mới : “Thật , thích em từ sớm . Lần gặp mặt đó, là cố tình nhờ bạn bè giới thiệu.”
lập tức sững sờ tại chỗ.
“Em chắc chắn nhớ , mùa đông hai năm , ở khu trượt tuyết ngoại ô thành phố, em đánh với một đàn ông say rượu cố tình đè lên một cô bé, là báo cảnh sát.”
Lời của kéo đoạn ký ức đó, đột nhiên phản ứng : “Anh chính là trai can ngăn đó!”
Vì chênh lệch thể lực, trận đánh đó ở thế yếu, nếu một trai kịp thời đến can ngăn, lẽ còn thương nhẹ.
Thời Nghiên khẽ một tiếng:
“Ừ, là . Anh nhớ đàn ông đó em một cô gái mà tính tình nóng nảy như , lấy chồng, em ông thích túm lấy lạ lên mặt dạy đời kiểu bề như , là vô sinh bẩm sinh .”
Trời đất ơi, Thời Nghiên cả câu đó chứ.
Mặt đỏ bừng nóng rẫy, nhưng vẫn cố gắng bừa: “Thật bình thường em vẫn khá dịu dàng…”
Thời Nghiên khẽ hai tiếng: “Anh .”
Anh cái quỷ .
“Sau đó, mơ thấy em nhiều , đó tình cờ thấy ảnh chụp chung trong album của bạn bè, hai là bạn học cấp ba, liền nhờ giới thiệu giúp.”
“Thì thầm thích em lâu như !”
kinh ngạc kêu lên một tiếng, nghĩ đến cảnh tượng đầu gặp mặt, cảm thấy đúng.
“ hôm đó em hỏi yêu em , suy nghĩ!”
“Đó là vì chỉ yêu em, mà còn một tương lai dài lâu hơn.”
Thời Nghiên nghiêm túc :
“Anh bất cứ việc gì đó đều sẽ cân nhắc thận trọng, đảm bảo sai sót, nhưng hôm đó em dậy định , lập tức hoảng .”
“Vào khoảnh khắc nắm lấy cổ tay em, quyết định , nhất định cưới em.”
14
Sau Thời Nghiên với , đêm cuối cùng ở thành phố A, Thiệu Đường tìm cớ hỏi lễ tân lấy thẻ phòng, mặc váy ngủ lụa chạy phòng .
“Vốn dĩ định đợi dự án hợp tác kết thúc sẽ cắt đứt liên lạc với cô , chuyện thẳng thắn với em về vấn đề của chúng mấy tháng gần đây, ngờ cô dám dùng tài khoản phụ chạy kết bạn với em.”
Thời Nghiên trông vẻ bất lực: “Hôm đó từ thành phố A về, rõ ràng với cô .”
ưỡn ẹo lăn lộn trong lòng : “Sư thầm thích bao nhiêu năm, cảm thấy hai mới là trời sinh một cặp đấy.”
“Đó là cô cảm thấy.”
“Em cần , em vui , dỗ em .”
Thời Nghiên đưa tay xoa đỉnh đầu , khiến vô cùng bất mãn: “Bảo dỗ em, chứ bảo vuốt ve em như vuốt mèo!”
“Dỗ thế nào?”
“Thì mấy lời tình tứ dễ , hoặc là hôn em , hoặc là…”