3
Tôi nằm nghiêng, theo thói quen cuộn mình lại thành một khối nhỏ.
Tóc chỉ dài đến vai, đen như cánh quạ.
Bị mồ hôi thấm ướt, dính chặt vào gương mặt gầy gò.
Giữa chừng tôi đã khóc hai lần.
Lông mi giờ vẫn còn ướt đẫm.
Dài và dày.
Trên gương mặt trắng như sứ, in xuống một mảng bóng tối lớn.
Môi mềm mại, hồng hồng, nhưng bị cắn đến trầy xước, sưng lên một mảng.
Tôi ngủ rất say, hơi thở đều đặn.
Thi thoảng lại xen lẫn một tiếng nức nghẹn tủi thân.
Bàn tay đang định vén chăn lên của Tấn Thần bỗng khựng lại như bị ma xui quỷ khiến.
Sau đó.
Tôi cảm giác được anh kéo chăn lên cao thêm chút nữa.
Che kín cả cổ tôi.
Chỉ chừa lại khuôn mặt.
Rồi anh mới đưa điện thoại lên, chụp lại gương mặt tôi lúc đang ngủ.
Rất nhanh, điện thoại anh lại vang lên lần nữa.
“Không đủ thành ý nha Thần ca, sao không chụp xuống dưới thêm tí?”
“Cút.”
Giọng Tấn Thần lạnh lẽo.
Lại mang theo chút mất kiên nhẫn: “Dù gì bây giờ cô ấy cũng là bạn gái tôi.”
“Mấy người bớt lại cho tôi.”
“Biết rồi biết rồi.”
“Nhưng mà Thần ca, anh định quen Cầm Hoan bao lâu?”
“Còn quen được bao lâu thì quen, ngắn thì một tuần, lâu nhất cũng là đến khi tôi đi Bắc Kinh.”
“Cũng đúng, đến lúc đó anh phải về Bắc Kinh rồi.”
“Nhưng mà, lỡ cô ấy bám lấy anh, cũng theo tới Bắc Kinh thì sao?”
Tấn Thần cười: “Bắc Kinh lớn như vậy, muốn tìm người chẳng khác gì mò kim đáy biển.”
“Cũng phải, với xuất thân nghèo khổ của Cầm Hoan, căn bản không cùng thế giới.”
4
Câu đó thật ra không sai chút nào.
Mẹ tôi từng vào tù hai năm vì gây thương tích do sơ suất.
Hiện giờ chỉ là người bán đồ ăn sáng ngoài vỉa hè.
Ba tôi thì c.h.ế.t từ lâu rồi.
Tất cả kỳ nghỉ tôi đều phải đứng ở quầy hàng.
Giúp mẹ tráng bánh, nấu mì, thu tiền.
Người tôi thường xuyên bám mùi bánh kếp trứng rán.
Tắm bao nhiêu lần cũng không sạch hoàn toàn.
Lúc Tấn Thần mới tiếp cận tôi, anh từng hỏi: “Trên tóc em có mùi gì thế?”
“Em phụ mẹ bán bánh, chắc là bị ám vào thôi.”
Tôi thành thật trả lời.
Lại cẩn thận nói thêm: “Hay là anh đừng đứng gần em quá, ám mùi lên người anh thì không hay.”
“Có sao đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/mong-suong-tan/2.html.]
Tấn Thần cười, trông chẳng hề để ý chút nào:
“Mẹ em chắc tay nghề giỏi lắm nhỉ, mai em mang cho anh một cái nhé?”
“Anh không ăn chùa đâu, đưa tiền cho em.”
Anh rút ra một tờ tiền màu hồng, nhét vào tay tôi không cho từ chối.
Tôi không muốn nhận, nhưng cuối cùng vẫn không thắng được anh.
Hôm sau tôi mang theo mười cái bánh.
Cái đưa cho Tấn Thần là loại thập cẩm, rất to và nhiều thịt.
Mấy cái còn lại đưa cho mấy người bạn của anh.
Nhưng bọn họ hoàn toàn không đụng đến.
Chỉ có mình Tấn Thần ăn.
Nhưng, miếng đầu tiên anh cắn vào là nhíu mày lại.
Sau khi tôi vào lớp, hơn nửa cái bánh còn lại bị anh ném vào thùng rác.
Từ đó về sau, anh không bao giờ nhắc đến bánh nữa.
Nhưng lại tặng tôi sữa tắm và dầu gội rất đắt tiền.
Tôi thậm chí không biết nhãn hiệu là gì.
Lén tra thử, giá cả đắt đến mức kinh ngạc.
Trước khi đến gặp anh tối nay, tôi đã dùng những thứ đó để tắm.
Cơ thể thơm tho, không còn chút mùi lạ nào.
Lúc Tấn Thần ôm tôi, rất hài lòng.
Không còn nhíu mày nữa.
5
Tôi bị Tấn Thần đánh thức bằng một nụ hôn.
Vừa mở mắt ra, liền bị anh lật người lại.
“Cầm Hoan.”
Anh cúi người xuống, lồng n.g.ự.c rắn chắc nóng rực áp sát lưng mỏng manh của tôi.
Tấn Thần hôn lên tai tôi, hơi thở dần trở nên gấp gáp.
“Hôm nay đừng về nhà được không?”
Tôi cắn môi.
Giọng nói đầy khó xử thoát ra từ kẽ răng môi.
“Không được đâu, em phải giúp mẹ bày hàng…”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Em là bạn gái anh, anh không nỡ để em chịu khổ. Hơn nữa, đây chỉ là tiền tiêu vặt cho em thôi.”
Động tác của Tấn Thần ngày càng mạnh mẽ.
Nhưng giọng nói lại dịu dàng dỗ dành: “Sau này, anh sẽ cho em tiền.”
“Rất nhiều, rất nhiều tiền. Kỳ nghỉ đều ở bên anh được không?”
Tôi lắc đầu, không đồng ý.
Lại cố ý đẩy Tấn Thần ra thật mạnh.
Đôi mắt hơi đỏ hoe rưng rưng: “Em thật lòng thích anh, Tấn Thần.”
“Em không phải vì tiền của anh.”
Chữ cuối cùng vừa rơi xuống, nước mắt tôi liền rơi đúng lúc.
Ánh mắt Tấn Thần nhìn tôi khi đó.
Tựa như thật sự có chút đau lòng.
Nhưng tôi biết.
Khi đàn ông ở trên giường, có thể muốn trao cả trái tim cho bạn.
Huống hồ tôi là lần đầu tiên.