“A Ngôn, em chẳng còn gì cả, em chỉ còn mỗi thôi...”
Bùi Ngôn cảm thấy mệt mỏi và phiền muộn đến khó tả.
thấy tiếng của cô , cách nào lời từ chối.
Anh nghĩ, đây sẽ là cuối cùng giúp cô .
Từ nay về , đường ai nấy .
Anh sẽ dùng cả đời để theo đuổi Từ Thanh Dương, để cô bên .
Bùi Ngôn theo hướng cô rời một lúc lâu nữa.
Cuối cùng vẫn lưng bước .
11.
Khi dì Chu gọi điện kể cho chuyện .
cảm thấy nực , lâu mới đáp .
“Gì cơ, Bùi Ngôn đưa Hạ Đề về nhà ạ?”
Dì Chu giận dữ .
“ , cô coi như bà chủ nhà , dọn phòng bên cạnh phòng của ông chủ, mỗi tối còn mặc váy ngủ mang khay trái cây phòng việc tìm ông chủ.”
nắm chặt tay: “Thế còn Tiểu Tri thì ?”
Dì Chu ngập ngừng một lúc, mới khẽ : “Hình như Tiểu Tri cũng khá thích cô .”
Sau khi cúp điện thoại, biểu cảm của lạnh .
Chuyện Bùi Ngôn và Hạ Đề gì, thể can thiệp.
cho phép con trai chịu bất kỳ khả năng nào tổn thương, dù chỉ là một chút.
bấm của Bùi, chút do dự nhấn nút gọi.
kể hết cho bà chuyện xảy trong thời gian qua.
Đầu dây bên im lặng lâu, cuối cùng thở dài một tiếng.
"Được, sẽ về giải quyết."
"Thanh Dương, những năm qua con chịu nhiều ấm ức ."
Sau khi cúp máy, nước mắt kìm mà rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/moi-tinh-dau-cua-chong-toi-tro-ve/chuong-8.html.]
Mẹ Bùi là một phụ nữ .
Bà và ba Bùi là thanh mai trúc mã, cùng gây dựng nên tập đoàn Bùi thị phát triển mạnh mẽ như ngày nay.
ba Bùi mắc bệnh ung thư nên qua đời từ khi Bùi Ngôn còn nhỏ.
Mẹ Bùi một chống đỡ công ty giữa một bầy sói chực chờ lao cắn xé miếng mồi ngon , chăm sóc Bùi Ngôn suốt ngày lóc đòi ba.
Bà thậm chí thời gian để đau buồn cho chồng khuất.
Bà từng bước trở thành phụ nữ quyền lực, quyết đoán thương trường.
Bùi Ngôn khăng khăng chuyện với Hạ Đề.
Hết đến khác tổn thương .
Mối tình rối rắm giữa và Hạ Đề ý ngầm để chống đối Bùi.
Anh oán trách vì can thiệp, chia rẽ và Hạ Đề.
Bùi nhiều năm lăn lộn, lòng con .
Vì bảo vệ con trai, bà chỉ thể như .
Cũng là , trong khoảnh khắc , thấu hiểu cảm nhận của bà một cách sâu sắc.
sẽ để con trở thành Bùi Ngôn thứ hai .
12.
Vài ngày là buổi hội hóa trang thường niên của trường mẫu giáo Tiểu Tri.
Hàng năm đều là , ăm nay đương nhiên cũng ngoại lệ.
Khi đến cổng trường, gặp cô giáo của Tiểu Tri.
Cô ngẩn một chút, đó nụ bất ngờ và vui mừng hiện lên khuôn mặt cô.
"Mẹ Tiểu Tri, còn tưởng dạo chị bận quá đến chứ."
khẽ mỉm , giải thích nhiều.
Sau vài câu xã giao, tiến về phía cửa lớp của Tiểu Tri.
Qua cửa sổ, thể thấy bên trong tất cả các em nhỏ đều đang mặc những bộ đồ hóa trang đầy màu sắc.
Những tiếng rôm rả vang khắp phòng học. ngay lập tức thấy một dáng hình nhỏ bé, lặng lẽ đến lạ thường trong góc.
Tiểu Trí ngoan ngoãn sách. Mắt bỗng nhiên cay xè, hít một thật sâu bước đến cửa.
“Bùi Hằng Tri, tìm con !"