Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ vì một gánh nặng như là đây, mà còn với bố rằng bà nhất quyết sẽ bao giờ sinh thêm bất kỳ một đứa con nào nữa cả, bởi vì bà sợ rằng sẽ với .
Bố của chính là một đàn ông đầu tiên khiến cho của rung động con tim, thế nhưng ngay khi mà ông đề nghị ly hôn, thì của sút hẳn conos 5kg chỉ trong vòng một tuần lễ mà thôi.
Thế nhưng cũng chỉ vì , mà vẫn nghiến chặt răng để mà chấp nhận tất cả.
Sau khi mà họ chính thức ly hôn với , thì cái tên của cũng từ “Lâm Sinh Nam” đổi thành “Lâm Thắng Nam” luôn.
của như thể là một ai đó mới nhấn một cái “Nút đặc biệt” nào đó , và cuối cùng thì cũng bùng cháy lên cái ý chí chiến đấu của , cố gắng hết sức để mà nén cho bật thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-toi-bi-day-vo-boi-can-benh-tram-cam/16.html.]
đầu , sắc mặt của lúc như là bầu trời đang quang đãng bỗng nhiên chuyển sang đầy những đám mây đen kịt, thẳng về phía của bác cả cùng với bác dâu.
“Việc ăn ở một thành phố lớn thì chắc hẳn là vất vả và khó khăn lắm nhỉ! Này bác cả và bác dâu ơi, cả hai đang ở một cái nơi mà tấc đất quý như tấc vàng như là ở Thượng Hải đó, mà còn đến tận hai căn nhà thật là to lớn nữa đấy nhé! Thật đúng là đáng để cho khác ngưỡng mộ mà!”
“Nếu như mà cháu nhớ hề nhầm, thì bà ngoại của cháu cũng từng rằng, cái căn nhà đầu tiên mà bác cả là do bên nhà đẻ của chính bà ngoại đền bù giải tỏa mà đấy. Đó chính là một căn nhà cũ ở khu Phố Đông, khi mà giải tỏa ba căn thì bà ngoại cũng một căn đó chuyển thẳng cái căn nhà đó sang cho tên của bác tên luôn đúng nào! Chẳng là bác đây tuổi trẻ tài cao, còn là một du học sinh nâng tầm lên trong cái thời kỳ đó hả? Vậy thì tại mà bác vẫn cứ dựa dẫm bà ngoại để mà cho nhà như thế chứ, nếu như mà ai thì còn cứ tưởng rằng cả hai bác đây dốc hết sức để mà ăn, còn tự mua nhà bằng chính cái sức lực của nữa đấy!”
Khi mà của vẫn còn nhỏ tuổi, thì bà ngoại thường xuyên dẫn cả bác cả lẫn dì út cùng lên Thượng Hải để mà chơi .
rằng cái khu nhà cũ ở Thượng Hải đó một vị trí vô cùng , nó chỉ cách chừng hai mươi mét là ngay một cái cửa hàng bán món bánh tiểu long bao Nam Tường nổi tiếng mà của thì vẫn luôn hằng ao ước một nếm thử .
Thế nhưng của thì chỉ thể ở cái thành phố H để mà những công việc nhà vất vả mà thôi, và cái duy nhất mà lên Thượng Hải , thì mua nhiều những chiếc bánh tiểu long bao Nam Tường đó, thế nhưng chẳng hề để cho lấy một phần nào cả.
Dù cho đó chỉ là một cái bánh duy nhất thì cũng hề !