Mẹ Ta Chân Đạp Ba Thuyền Bị Bắt Ngay Tại Trận - Phần 9
Cập nhật lúc: 2025-05-26 04:00:00
Lượt xem: 109
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ ta còn xin được quyền sử dụng lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân vài lần. Nàng khẽ nói khi trở về sẽ làm gà nướng cho ta ăn.
11
Ma tôn chỉ mất chưa đầy một giây để nhận ra ta là đứa trẻ mà hắn phải lấy lòng.
Sau đó nghe thuộc hạ nói một câu: "Tôn thượng, tiên tử này có mối quan hệ với ngài, đứa nhỏ này trông có vài phần giống ngài, chẳng lẽ đây là con của ngài sao?"
Hắn mất năm giây để xác nhận rằng ta chính là con của hắn.
Sau đó khi người thiên đình định đưa bọn ta rời đi, hắn vội vàng kêu lên: "Khoan đã."
Các trưởng lão Ma giới cũng nhanh chóng phản ứng, chặn không cho đi: "Đợi chút, các ngươi không được đi, đứa nhỏ này, có phải đứa nhỏ này là mang một nửa huyết thống Ma tộc bọn ta không?"
Tiên nữ di di khinh thường nói: "Phải thì sao? Tuế Tuế là bảo bối của thiên đình bọn ta, không liên quan gì đến Ma giới các ngươi."
Mấy lão già đó nằm lăn trên đất, khóc lóc om sòm, nói thế nào cũng không cho đi, nhất định phải giữ ta lại.
"Ma giới bọn ta kế hoạch hóa gia đình cả ngàn năm rồi, cũng chỉ sinh được một hài tử."
"Để nàng ở lại vài ngày đi, Ma giới cũng là nhà của nàng mà, hài tử còn nhỏ không thể không có cha."
"Không để lại đứa trẻ mà muốn về thiên đình, trừ phi bước qua xác ta."
"Nếu thật sự không được, các ngươi mang tôn thượng bọn ta đi, muốn g.i.ế.c muốn mổ tùy ý các ngươi, nhưng để đứa nhỏ lại."
Thái Thượng Lão Quân giậm chân: "Cần cái thứ phiền phức đó làm gì, thêm củi cho lò luyện đan của ta à?"
Ma tôn thuận thế tỏ ra yếu thế với mẹ ta: "Nương tử, đưa ta về cùng đi, Tuế Tuế vừa mới kết bạn ở Ma giới, để chúng nó vui vẻ chơi với nhau đi."
Ta nhìn hắn giả vờ giả vịt, chỉ cảm thấy nổi da gà, lúc trước hắn kiêu ngạo với ta biết bao.
Ta phải cho hắn nếm trải hậu quả của việc tùy tiện bắt nạt trẻ con.
Ta bám vai mẹ, nói với âm lượng ai cũng có thể nghe thấy:
"Mẹ, lúc trước Ma tôn thúc thúc nói con là đứa nhỏ xấu xí, Tuế Tuế thật sự xấu lắm sao?"
"..."
Ma tôn giật mí mắt, lập tức cảm thấy nhiều ánh mắt như mũi tên nhọn b.ắ.n về phía hắn, trong đó có cả nhiều người Ma tộc.
"Không, đây là hiểu lầm."
Ta cắt ngang lời Ma tôn: "Ma tôn thúc thúc còn làm phiền giấc ngủ trưa của con, khiến con lăn từ trên núi xuống, đập xuống đất, m.ô.n.g của Tuế Tuế đau lắm."
"Hắn còn túm áo con, khiến cổ con đau đau."
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
"Hắn còn nói nếu hắn có con, hắn muốn vứt là vứt, nếu tâm trạng không tốt thì sẽ ăn thịt con."
"Lúc nãy con đang chơi xếp hình với bằng hữu, hắn nhất định phải phá, làm ngôi nhà của con trở nên xấu xí, bắt nạt trẻ con."
Còn kiêu ngạo nữa không, Ma tôn?
Giọng phản bác của Ma tôn càng lúc càng yếu, đến cuối cùng bản thân hắn cũng cảm thấy hối hận, nhìn ta với ánh mắt đầy ăn năn xót xa, chua xót đến mức gần như rơi nước mắt.
Thảo nào Tuế Tuế không muốn nhận hắn. Là hắn không làm được những gì một người cha nên làm. Hắn bắt nạt trẻ con, hắn thật đáng chết.
Mẹ ta lạnh lùng liếc nhìn Ma tôn, còn thêm dầu vào lửa:
"Ma tộc các ngươi còn mặt mũi nói rằng đứa trẻ cần cha? Bao nhiêu năm qua hắn xuất hiện một lần nào chưa, làm tròn trách nhiệm làm cha một lần nào chưa, cho đứa trẻ một chút an ủi nào chưa..."
Ta càng nghe càng cảm thấy chột dạ, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Ma tôn, cứ mỗi câu mẹ ta nói, vẻ hối hận ăn năn trên mặt hắn lại sâu thêm một phần.
Ta bỗng nhận ra rằng, chỉ cần người nói đủ lý lẽ đanh thép, người nghe cũng sẽ vô thức bỏ qua những điểm không đúng, bắt đầu nghi ngờ chính mình.
Mẹ ta nói xong, ôm ta quay người bỏ đi, dù sao nếu chậm thêm một giây nữa thì sẽ lộ tẩy.
Lúc này đám trưởng lão đòi giữ người kia đều câm miệng, đứa trẻ đã chịu khổ bên cạnh cha ruột, bọn họ còn mặt mũi nào để giữ người lại?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-ta-chan-dap-ba-thuyen-bi-bat-ngay-tai-tran/phan-9.html.]
Trạch Minh đến hiện trường chậm hơn ta rất nhiều, vừa đến thì ta đã phải đi rồi.
Cậu ta ngồi phịch xuống đất khóc lớn, lăn lộn khắp nơi: "Trả bạn ta lại cho ta! Trả lại cho ta!"
Ta vẫy tay với hắn, thực ra ba giới đều có cái hay riêng, Ma giới tuy âm u tăm tối, nhưng cũng có nét đặc trưng riêng, thỉnh thoảng đến chơi cũng rất thú vị. Tuy nhiên, vài ngày sau, Ma giới không biết nghe từ đâu rằng môi trường tối tăm không thích hợp cho trẻ nhỏ phát triển, đã cố gắng cải tạo môi trường thành đầy nắng.
Ta nhìn mặt trời trên bầu trời, trong lúc nhất thời có chút trầm mặc. Nhưng nghĩ đến đây là tấm lòng của trưởng bối, ta cũng không nói gì thêm.
Ma tôn xây cho ta một ngôi nhà vàng, có lẽ hắn thấy lần đó ta chơi xếp hình nên nghĩ ta thích nhà vàng.
Liệu có một khả năng, ta chỉ đơn giản là hưởng thụ nềm vui xếp hình chứ không phải thích nhà vàng không?
Nhưng hắn vẫn rất tốt với ta, chỉ thiếu nước nuông chiều ta đến mức ta có thể đi vệ sinh trên đầu hắn.
Khi Ma tôn lên núi Ma giới để xóa những chữ hắn đã khắc, ta còn đứng bên cạnh đào một xẻng.
Hắn nói ba cái tên trên đó đều không phải tên thật của mẹ ta, hắn muốn khắc tên thật lên, tránh để người ngoài nghĩ hắn trăng hoa, làm hỏng danh tiếng của hắn.
Ta nói ta cũng muốn để lại một cái tên, bên cạnh mẹ.
Ma tôn đồng ý, hắn ôm ta khắc tên của mẹ ta và ta.
Sau đó bị các trưởng lão Ma giới mắng một trận, nói rằng ngọn núi đó đã không còn hình dáng gì nữa, đó là địa điểm du lịch nổi tiếng của Ma giới.
"Ngài định hủy hoại Ma giới sao?"
Ta hơi ngượng ngùng bước ra nói: "Xin lỗi gia gia, con cũng đào một xẻng, các ngài phạt con đi."
Phạt ta thì ta sẽ về Thiên giới mách.
Vẻ mặt giận dữ của các trưởng lão chợt cứng đờ, nhanh chóng chuyển sang nụ cười hòa nhã: "Tuế Tuế thật có sức, ở độ tuổi này mà có khí lực hoạt bát thế này không nhiều đâu, quả không hổ là hài tử của Ma giới chúng ta."
"Ta đã nói sao hôm nay ngọn núi nhìn mà thuận mắt thế, hóa ra là Tuế Tuế đã thêm thắt cho nó."
"Tuế Tuế thêm một nét này lên, cảm giác ngọn núi trở nên có cá tính hơn nhiều."
Ma tôn trầm tư, dường như đã tìm ra cách để xử lý đám lão đầu này.
12
"Bảo bối, mẹ sắp chịu không nổi nữa rồi."
Mẹ ta trông như kiệt sức vậy.
"Sau này con tìm nam nhân, đừng tìm người Ma tộc."
Thủ đoạn thật sự quá nhiều.
Người Ma tộc đều có kỹ năng phân thân này, sự khác biệt nằm ở chỗ người có tu vi cao có thể phân ra nhiều phân thân, còn người tu vi thấp, thường chỉ có một hai cái.
Ma tôn cảm thấy chỉ một người không thể làm mẹ ta thỏa mãn, vậy nên đã phân ra nhiều phân thân, cũng đều là những kiểu nam nhân khác nhau, mỗi người đều có thân hình hoàn hảo, dung mạo cao ngất. Ba trăm sáu mươi lăm ngày không trùng lặp, cảm giác như hẹn hò một người mà ra cả một đám.
Ma tôn để quyến rũ mẹ, đúng là đã dùng hết mọi chiêu trò, rõ ràng là chính thất, nhưng lại hành xử như nam kỹ. Khiến nàng muốn dừng mà không được, vui vẻ thỏa thích một thời gian.
Sau đó nàng tái hôn với cha ta.
Giờ đây ta thực sự có thể tung hoành tam giới.
Điều duy nhất khiến ta băn khoăn là, khi Thiên đế và cha ta thoái vị, ta nên xưng đế ở Thiên giới, hay đến Ma giới xưng đế?
Mẹ ta nói bây giờ điều quan trọng nhất của ta là thi lên cấp hai, đừng nghĩ đến chuyện học Thanh Hoa hay Bắc Đại.
Được rồi.
Nhưng ta là một đứa trẻ tham lam.
Ta muốn Thanh Hoa Bắc Đại đều nắm trong tay.
Ta muốn xưng bá tam giới.
Hết