Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mẹ Ta Chân Đạp Ba Thuyền Bị Bắt Ngay Tại Trận - Phần 7

Cập nhật lúc: 2025-05-26 03:59:24
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sư phụ, ngươi hãy xin lỗi Tuế Tuế đi!"

Ma tôn: "?"

Trạch Minh lời lẽ chính nghĩa nói: "Sư phụ không thấy quá đáng sao? Bỏ mặc một hài tử như Tuế Tuế trong núi, nếu không phải nàng mạng lớn, sớm đã bị dã thú ăn thịt rồi."

Ma tôn vừa quay người đi chưa đầy ba mươi giây: "..."

Làm sao hắn biết mới rời đi chưa đầy ba mươi giây, một đứa trẻ nói mất là mất chứ?

Để tìm một đứa trẻ, hắn lại lật tung cả núi, triệu tập tất cả dã thú trong núi rừng đến hỏi từng con, hỏi không ra đều bị đánh một trận.

Tìm như vậy cũng không thấy, hắn còn có cách nào nữa?!

Ta nhìn Ma tôn với vẻ mặt như bị táo bón, dáng vẻ muốn nói lại không muốn nói.

Hồi lâu sau hắn khịt mũi cười một tiếng, "Đồ vong ân phụ nghĩa, bổn tôn đường đường là Ma tôn, chỉ một đứa trẻ mà thôi, muốn bỏ thì bỏ."

Ta ngẩng đầu hỏi hắn: "Vậy tiểu hài tử của thúc thúc cũng bỏ sao?"

Ma tôn lạnh lùng hừ một tiếng: "Không có ai đủ tư cách sinh con của bổn tôn."

Người có tư cách đến giờ vẫn chưa tìm thấy.

"Nếu đã sinh rồi thì sao?"

Ma tôn khinh thường nói: "Tùy tâm trạng của bổn tôn, bổn tôn muốn bỏ thì bỏ."

Hắn chính là nam nhân ngạo mạn như vậy, ai cũng đừng hòng nắn bóp được hắn.

Ta đã hiểu, ta phải nói với mẹ ta, Ma tôn nói nàng không đủ tư cách sinh con của hắn, còn nói muốn bỏ đứa con của chính mình. Nếu tương lai ta làm tâm trạng hắn rất tệ, hắn còn sẽ ăn thịt trẻ con.

Có lẽ ở cùng Trạch Minh lâu quá, ta cũng biết bịa đặt lung tung rồi.

Trạch Minh có chút hổ thẹn nhìn ta, nói không thể xin được lời xin lỗi từ Ma tôn cho ta, hiện giờ cậu ta còn chưa đủ mạnh, chỉ có thể nhẫn nhịn, đợi kiếp sau nhất định sẽ khiến Ma tôn quỳ xuống van xin ta.

Ta thấy cậu ta mắt đẫm lệ, dáng vẻ nếu ta không chấp nhận lời xin lỗi của cậu ta, cậu ta sẽ khóc, liền gật đầu đồng ý.

Bọn ta tiếp tục dùng vàng xếp hình, không biết vì sao Ma tôn không rời đi, ngồi bên cạnh xem bọn ta chơi.

Nhưng hắn là một người rất đáng ghét. Thỉnh thoảng chen tay vào rút một thanh vàng khỏi ngôi nhà ta xếp, hoặc thêm thắt một cây xà không có trong thiết kế ban đầu, khiến ngôi nhà trông rất xấu.

Ta rút thanh vàng hắn đặt lên, ném vào người hắn, hắn cũng không tức giận, nở một nụ cười đê tiện với ta.

Ta không tính toán với hắn.

Nam nhân mất lão bà bị điên.

"Thật là quá đáng, đám ngụy quân tử ở Thiên giới lẽ nào lại như vậy!"

Ngoài điện có người tới, mấy vị lão giả tóc bạc phơ khí thế hung hăng đi vào trong điện.

Ma tôn đùa nghịch thanh vàng, từ dưới đất đứng dậy, ngồi xuống cái ghế bên cạnh tạo dáng, dáng vẻ hắn sắp bắt đầu làm màu rồi.

Hắn cố ý hạ thấp giọng, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-ta-chan-dap-ba-thuyen-bi-bat-ngay-tai-tran/phan-7.html.]

Lúc trưởng lão Ma giới hành lễ cúi đầu liếc thấy ta, vẻ mặt khựng lại, nhưng vẫn có chuyện khác quan trọng hơn nên tạm thời bỏ qua ta.

"Tôn thượng, có người từ Thiên giới đến, Thiên đế dẫn thiên binh thiên tướng đến, có vẻ muốn khơi mào đại chiến tiên ma."

Lần đại chiến tiên ma trước là ở lần trước, đã qua rất lâu rồi, không có lý do gì đột nhiên đánh tới cửa.

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

Ma tôn nghe xong ngược lại không hoảng hốt, nói: "Thiên giới sẽ không vô cớ bội ước đánh tới cửa, bọn họ có nói vì cái gì không?"

Vừa nhắc đến điều này, mấy vị trưởng lão liền nổi giận:

"Thiên giới bọn họ đúng là nói bậy bạ, một mực hoang đường!"

"Bọn họ dám nói, nói Tôn thượng ngài bắt cóc hài tử của họ, bảo ngài trả đứa nhỏ lại."

"Còn nói ngài là kẻ buôn người, rõ ràng là bọn ngụy quân tử Thiên giới tùy tiện tìm cái cớ để phỉ báng chúng ta. Tôn thượng, sĩ có thể g.i.ế.c không thể nhục, người của Thiên đình đã dám phỉ báng ngài như thế, chúng ta không đánh trả thì sau này Ma giới ở tam giới chẳng phải ai cũng có thể khinh nhờn sao!"

"Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, chúng ta thiên quân vạn mã đối đầu."

Ma tôn lạnh cười một tiếng, vô cùng làm màu nói một câu muốn chết, đứng dậy bước nhanh ra ngoài.

Hắn vốn là người có thù tất báo, người ta đã sỉ nhục đến tận cửa nhà hắn rồi, không đánh không được.

Ta thấy hắn đi ra ngoài, vội vàng vứt bỏ thanh vàng trong tay, một tay ôm chặt lấy đùi hắn.

Ma tôn đi được mấy bước mới cảm thấy chân không ổn, giũ vài cái, giũ không ra ta.

"Buông tay, ta đi đánh trận, tiểu thí hài ngươi góp vui cái gì?”

Ta la lên: "Ta chính là đứa trẻ mà bọn họ muốn."

Ma tôn nhấc ta lên xem xét, nhìn thế nào ta cũng chỉ là một đứa trẻ phàm nhân không có tiên khí cũng không có ma khí.

Hết cách rồi, thể chất ta đặc biệt, là một đứa con lai.

Hắn chán ghét ném ta cho Trạch Minh: "Trông chừng nàng, bên ngoài rất nguy hiểm, đừng để nàng chạy lung tung."

Ta muốn đi, Trạch Minh giơ tay kéo ta lại: "Ngươi đi đâu? Ngôi nhà của chúng ta gần xếp xong rồi, hao tổn công sức mới đuổi được sư phụ đáng ghét của ta đi, chúng ta có thể an tâm chơi tiếp."

"Đại chiến tiên ma rất nguy hiểm, trẻ con chúng ta đừng đi góp vui."

Ta cố sức thoát ra: "Ta có thể ngăn chặn trận chiến này."

Trạch Minh bĩu môi: "Tin một đứa trẻ phàm nhân như ngươi có thể ngăn chặn, không bằng tin ta là Ngọc Hoàng Đại Đế."

Ta: "..."

9

Ma tôn đến biên giới, quả nhiên nhìn thấy đám ngụy quân tử của Thiên đình, dáng vẻ chỉnh tề, sẵn sàng xuất phát, lúc nào cũng có thể khai chiến.

Hắn híp mắt: "Chuyện gì vậy? Muốn đánh nhau thì nói thẳng, chụp mũ lên đầu bọn ta làm gì?"

Thần tiên bên cạnh Thiên đế rục rịch, nhưng dưới sự chỉ đạo của hắn ta bọn họ đã cố nhịn, chỉ dùng ánh mắt hung dữ nhìn người Ma giới.

Ma tôn không hiểu mấy tên ngụy quân tử này có ý gì, hắn không quan tâm bọn họ đánh hay không, bây giờ hắn đã bị khơi dậy ham muốn chiến đấu, muốn dùng đám người này làm bao cát đánh.

Loading...