Mẹ Kế Và Nhóc Lọ Lem - Chương 6 (Hoàn)
Cập nhật lúc: 2025-10-12 10:30:35
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
24.
Ngày Tạ Dục trường diễn thuyết với tư cách nghiệp sinh ưu tú, trường đặc biệt mời .
cân nhắc vẫn .
Theo tính cách Tạ Dục, tám phần sẽ vạch trần chân tướng của sân khấu.
sai, phạt, dị nghị cũng .
hàng đầu, thiếu niên lấp lánh đèn sân khấu.
Chớp đôi mắt cay xè, chờ đợi phán quyết của mệnh.
Không ngờ câu đầu tiên Tạ Dục là:
“Người ơn nhất chính là , là tình yêu của đồng hành cùng trưởng thành, là chỉ cho phương hướng cuộc đời.”
: ???
“Mẹ từ nhỏ bồi dưỡng ý thức độc lập, dạy việc của tự . Những câu chuyện kể đầy sáng tạo, khiến học cách tư duy theo nhiều góc độ. Mẹ để tích cực tham gia việc nhà thường nhật, bồi dưỡng ý thức thành viên gia đình. Mẹ đốc thúc chăm sóc thú cưng, để hiểu trách nhiệm là gì. Mẹ dùng hành động dạy thế nào là bất ngờ, tinh thần bao giờ động…”
: …
Tạ Dục thao thao bất tuyệt khen một tràng.
Không giống diễn thuyết của nghiệp sinh, mà như đại hội biểu dương .
Diễn xong, vô phụ ùa tới xin kinh nghiệm dạy con.
ngơ ngác, hai cha con che chở khỏi hội trường.
Sau mới , Tạ Dục từng giận .
Nguyện vọng là nó cố ý điền bừa.
Nó dùng cách của để thành cho .
Không ngờ trời xui đất khiến kéo sự việc về đúng quỹ đạo.
Có điều lý do nó sửa nguyện vọng thật khiến cạn lời.
phạt nó trưa nắng cùng bố vườn nhổ cỏ.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
Tốt nhất là phơi khô nước trong đầu.
Tạ Thừa Lễ: “Phạt nó con lôi theo ?”
“Con dạy, tội tại cha.”
Tạ Thừa Lễ: …
Tạ Dục: hê hê.
Lúc , bỗng tiếng đếm ngược của hệ thống khi rời .
[Tiểu Thống, cảm ơn nhé.]
Cảm ơn mày giúp tao che đậy bấy lâu.
Hệ thống: [Cũng cảm ơn cô.]
[Cảm ơn gì?]
[Cảm ơn cô… cứu mèo con. Chúc cô về điều thuận lợi, tạm biệt.]
sững.
Đến khi Tạ Dục và Tạ Thừa Lễ lau mồ hôi trán vẫy tay với .
Ngoài cửa sổ nắng chiếu .
khẽ xoa cái bụng ngày càng tròn.
Tất cả duyên phận trời xui đất khiến.
Chẳng qua là, vặn mà thôi.
(Hoàn chính văn)
[Phiên ngoại — Tạ Dục]
Hồi nhỏ, bảo mẫu dắt Tạ Dục dạo.
Cậu phát hiện ai cũng , chỉ thì .
Ban đầu tưởng dì bảo mẫu là .
Khi gọi như thế, dì bảo mẫu hoảng hốt phủ nhận.
Cậu tủi, bèn đầu kể với Tạ Thừa Lễ.
Tạ Thừa Lễ lặng nửa ngày, xoa đầu .
Rồi chẳng bao lâu , một .
Người lúc đầu với , ngày nào cũng vui vẻ.
dần dần, đổi khác.
Bắt đầu cố ý để đói, cho mặc đồ rách.
Bị bọn trẻ ở mẫu giáo bắt nạt.
Cậu tủi méc, hy vọng bảo vệ.
Mẹ lạnh nhạt : “Sao bắt nạt khác, chỉ bắt nạt con, con tự vấn đề .”
Nhiều như thế, Tạ Dục dám méc nữa.
Tính cách cũng ngày càng trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-ke-va-nhoc-lo-lem/chuong-6-hoan.html.]
Tạ Thừa Lễ bận việc ít về nhà, nhưng sẽ gọi về hỏi sống .
Tạ Dục dám , vì sẽ cấu đùi sẽ nịnh nọt với Tạ Thừa Lễ: “Tạ tổng, ở nhà , cứ yên tâm.”
Sau Tạ Dục mới , ruột, nên mới tệ với như .
Một đêm nọ.
Tạ Dục bậu cửa sổ ngắm .
Chợt đường chân trời một tia sáng lướt qua.
Cậu từng dì bảo mẫu kể, đó là băng, thể cầu nguyện.
Cậu lập tức nhắm mắt.
“Sao băng ơi băng, nếu thấy lòng con, xin hãy để của con trở về bên con.”
Ngày hôm , Tạ Dục tràn đầy mong đợi chờ đợi.
xuất hiện.
Ngày thứ ba.
Ngày thứ tư.
……
Đến khi Tạ Dục cũng tự tuyệt vọng.
Hôm đó, là thứ ba chảy m.á.u mũi ở mẫu giáo.
Cô giáo nóng trong , thể bảo bố chuẩn chút nước khổ qua giải nhiệt.
Tạ Dục mím môi, chẳng với ai.
Bố ở xa ngàn dặm.
Mẹ ước gì c.h.ế.t .
Cậu buồn rầu rơi mấy hạt châu nhỏ.
Trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc lạ.
Gần như khống chế nổi.
Rồi sáng hôm , khi hộp sữa duy nhất thể uống giật .
Cậu rốt cuộc nhịn , trừng một cái thật dữ.
Mẹ sững , nhận một ly nước khổ qua.
Từ đó, phát hiện đổi.
Sẽ mua quần áo mới cho .
Sẽ kể những câu chuyện kỳ lạ.
Sẽ trêu gọi là “tiểu cá tuyết”.
Còn hôn .
Giúp đuổi đám nhóc bắt nạt.
Người quá.
Tạ Dục thích đến phát cuồng.
Trước đây luôn thấy là đứa trẻ bi t.h.ả.m nhất.
giờ thuộc về riêng .
Cậu là đứa trẻ hạnh phúc nhất thế giới.
Những ngày hạnh phúc kéo dài 13 năm.
Đến khi cấp 3, vô tình con ruột.
Bố —Tạ Thừa Lễ—thật là chú của .
Bố mất vì một tai nạn.
Rồi chú phóng túng bất đắc dĩ gánh trách nhiệm vốn thuộc về .
lúc đó, sắp mang thai.
Mẹ đứa con của riêng , sẽ thương nữa .
Chú để trưởng thành sẽ kế nghiệp.
tất cả chẳng nên thuộc về con ruột của ?
Mẹ , ghét .
Chàng thiếu niên mang tâm tư, dứt khoát điền nguyện vọng bừa bãi.
Muốn dùng cách của trả tất cả.
Sau , lý do , như kẻ ngốc.
Nhìn đến mặt đỏ bừng.
Mẹ bảo bớt bày mấy trò vô dụng.
Nếu thật sự báo đáp , thì giúp trông em gái nhiều .
Cậu dỗ em gái mới mấy tháng tuổi trong lòng.
Nhìn Bạch Tuyết cọ qua cọ bên chân.
Rồi kể cho em câu chuyện Bạch Tuyết và bảy ông kế.
(Hoàn văn)