Nhìn Liễu Giai phía lê đôi giày cao gót chật vật đuổi theo , dần dần giảm tốc độ.
Sau hôm đó, Liễu Giai nhắc đến chuyện đưa đến đồn cảnh sát nữa.
dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.
Mỗi ngày cô đều sớm về khuya, trở về say xỉn.
khó khăn lắm mới ôm cô phòng tắm.
--- Chương 4 ---
Dần dần lau rửa sạch sẽ cho cô , vết sẹo do tàn thuốc của cô , sờ sờ lưng .
cũng .
Là bố vui thì dùng tàn thuốc bỏng cho .
Tổng cộng sáu vết.
khả năng hồi phục mạnh, bây giờ chỉ còn hai vết.
sờ lên những vết sẹo gồ ghề xí.
Nằm úp sấp bên cạnh bồn tắm Liễu Giai, ngây ngô .
Cô quả nhiên là định mệnh của .
Ngay cả vết sẹo chúng cũng giống .
Kể từ đêm đó quần áo mà chăm sóc Liễu Giai say xỉn cả đêm, thái độ của cô đối với đột nhiên hơn hẳn.
Thậm chí món ăn khuya buổi tối cũng phần của .
Hôm đó kéo một cây lau nhà to gấp đôi để lau sàn.
Liễu Giai ở cửa sổ bay ngoài ban công chơi game.
Vừa hút thuốc chửi thề.
Khi thấy một tàn thuốc cô gạt xuống đất, nhịn nữa.
“Đừng hút nữa!”
Liễu Giai khựng , như .
Sau đó dậy, vòng lưng , rũ thêm nhiều tàn thuốc hơn nữa xuống nền nhà lau sạch.
bùng nổ.
Giơ cây lau nhà lên định đánh Liễu Giai.
Liễu Giai lớn chạy vòng quanh ghế sofa.
đuổi theo phía .
Chạy hơn mười vòng, vồ lấy cô ngã nhào xuống ghế sofa.
Mắt mở to, đầy đắc ý: “Con bắt !”
Liễu Giai cũng mệt , cứ thế yên đó, mặc cho sấp cô .
Nhịp tim của chúng cộng hưởng lúc .
Ánh hoàng hôn cuối ngày từ khung cửa sổ chiếu .
Chúng chui , tránh xa sự ẩm ướt của thế gian, chỉ ở trong ánh nắng.
những hạt bụi xinh trong khí, khẽ : “Liễu Giai, hôm nay là sinh nhật của con.”
Liễu Giai khựng thở, đó trở bình thường: “Mấy tuổi?”
“Chín tuổi.”
“Tao hai mươi sáu tuổi, chúng chênh mười bảy tuổi, sinh nhật vui vẻ, ừm, cháu tên gì nhỉ?”
cũng chợt nhận , vẫn cho Liễu Giai tên .
nắm lấy tay cô , những ngón tay nhỏ nhắn bút, lòng bàn tay cô giấy.
nghiêm túc tên lòng bàn tay Liễu Giai.
Hai chữ mà bà nội gọi vô khi bà còn sống.
—— Thời Âm.
xong, buông tay Liễu Giai .
Liễu Giai lòng bàn tay trống rỗng, với : “Sinh nhật vui vẻ, Thời Âm.”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ngày 12 tháng 10, là sinh nhật chín tuổi của .
Vào ngày cho Liễu Giai tên .
Liễu Giai với , Thời Âm, sinh nhật vui vẻ.
Trên đời chỉ hai với sinh nhật vui vẻ.
Người đầu tiên là bà nội.
Người thứ hai là định mệnh của , Liễu Giai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-cua-thoi-am/chuong-5.html.]
“Thời Âm, chuyển phát nhanh đến , mở cửa .”
đặt rổ rau đang nhặt dở xuống, nhanh nhẹn chạy cửa.
Nhận lấy chiếc hộp từ tay giao hàng, gọi bếp.
“Để ở ạ?”
“Mở .”
“ồ” một tiếng.
Cầm kéo cẩn thận tháo kiện hàng.
Trên hộp in hình công chúa xinh .
mấy cái, mở hộp : “Xong , mở , để ở ạ?”
Liễu Giai cầm xẻng xào : “Lấy .”
gật đầu, lấy đồ bên trong .
Một chiếc váy xinh , màu xanh lam, giống cảm giác băng tuyết.
Đẹp thì đấy, nhưng mà cái bé quá.
chiếc váy, chiều cao của Liễu Giai.
“Mẹ mua nhỏ ?”
Liễu Giai khựng : “Không nhỏ , mày còn thử mà, ?”
“Cái còn cần thử…”
khựng , “Con thử ạ?”
“Chứ còn ai?”
Liễu Giai xong : “Nhanh thử , thì cho máy giặt giặt luôn.”
Toàn cứng đờ: “Không cần , vẫn nên trả …”
“Lề mề cái gì, để tao mặc cho mày nào.”
Chiếc váy trong tay lấy .
cố gắng nén tiếng nghẹn ngào và sự chua xót nơi sống mũi.
“Không cần , con thích mặc váy.”
Váy vướng víu khó việc.
cố chấp, nhưng Liễu Giai còn cố chấp hơn .
Cô nhanh nhẹn mặc cho , kéo phòng cô .
Đứng gương, dám mở mắt.
Chắc chắn xí.
Đứa bé xí trộm mặc quần áo .
Chắc chắn khó coi.
dám chạm váy, chỉ siết chặt tay.
“Rất , giống như công chúa.”
Lời của Liễu Giai nhẹ nhàng rơi xuống.
trong khoảnh khắc đó, nó đánh tan những mảnh vụn mang tên "đứa bé xí" xung quanh .
Trong tiếng vỡ giòn tan, mở mắt .
Đối mặt với công chúa trong gương.
Chiếc váy xanh lam, đôi mắt to tròn, , cô cũng .
Liễu Giai phía cũng mỉm : “Rất , quà sinh nhật tặng , đòi thêm nữa.”
Cô xong, bếp.
tại chỗ, trong gương, khẽ nâng tay.
Rồi xoay vòng.
Khoảnh khắc , là con bé xí.
là công chúa.
Công chúa do Liễu Giai tạo .
dám , sợ ướt quần áo.
nén tất cả nước mắt trong.
Để nó biến thành nụ , một nữa nở rộ khuôn mặt .
“Thời Âm, bưng cơm.”
“Vâng, đến ngay ạ.”