Thằng bé mím chặt miệng chịu ăn.
Bà mắng:
"Trẻ con mà kén ăn thì lớn nổi! Hôm nay bắt buộc ăn cho bà!"
Thằng bé vẫn nhất quyết mở miệng.
Bà cầm thìa gõ miệng nó.
Thằng bé lập tức bật .
gì, dậy chợ mua về một quả sầu riêng.
Về đến nhà, đưa cho bà:
"Mẹ, ăn sầu riêng ạ."
Bà suýt nôn tại chỗ:
"Cô ghét nhất là cái mùi sầu riêng ? Mang chỗ khác, ăn!"
nhẹ, bẻ một múi sầu riêng , giữ đầu bà ấn thẳng miệng.
"Mẹ , sầu riêng nhiều dinh dưỡng lắm. Kén ăn là ."
Bà sức lắc đầu tránh né, nhưng mạnh bằng ?
ấn cả múi sầu riêng miệng bà, còn dính đầy mặt.
Bà nôn khan đến chảy cả nước mắt.
Đút xong một múi, buông .
Bà nôn chạy toilet ói.
Xong ?
bẻ thêm múi nữa, đuổi theo tận nhà vệ sinh.
Chồng bên cạnh dám hé một lời.
Ngày hôm đó, chồng nôn cả ngày.
Từ đó về , bà dám ép con ăn những thứ nó thích nữa.
13
Tất nhiên, một quen thói hống hách như bà dễ để bắt nạt?
Bà bắt đầu chơi chiêu trả đũa.
Mấy hôm liền con ốm, thức trắng nhiều đêm trông con.
Ban ngày hiếm hoi mới ôm con nghỉ một lúc, bà cố tình mở điện thoại hết cỡ, bật video TikTok ầm ĩ.
Nhạc nền mấy bản nhạc vui nhộn, vang vọng khắp nhà.
Con giật tỉnh giấc, run lên, ngủ tiếp .
thì khỏi — mệt rã rời mà vẫn thức.
Chồng nhỏ:
"Mẹ, nhỏ tiếng chút ..."
Bà hùng hồn đáp:
" già , tai kém, nhỏ quá thì ?"
"Với , ban ngày thì ngủ gì? Lười biếng!"
lời nào.
Lặng lẽ ngoài mượn của mấy bà nhảy dưỡng sinh trong khu dân cư một cái loa nhạc “công suất lớn”.
Còn mua ít trái cây biếu từng hộ nhà nhà — để lỡ ồn cũng ai phàn nàn.
3 giờ sáng — khi chồng đang ngủ say như c.h.ế.t — mang loa đặt giữa phòng bà, vặn max volume.
Âm thanh đùng đoàng vang lên như pháo nổ.
Bà giật bật dậy, toát mồ hôi lạnh.
Thấy mặt, bà gào lên:
"Cô gì thế hả? Cô định dọa c.h.ế.t ? Cô ác thôi chứ?"
thản nhiên:
"Con ngủ, thì cả nhà cũng ngủ. Phải công bằng!"
Loa phát nhạc cả đêm.
Hôm mắt bà sưng húp như trái cà.
từ đó trở , bà dám bật điện thoại loa ngoài nữa.
14
Sau hai dằn mặt, bà đổi chiến lược — chuyển sang “nạn nhân đáng thương”.
Hôm đó, chồng tan về đến nhà, chồng lập tức lau nước mắt ỉ ôi.
Dù gì cũng là ruột, nên chồng vẫn hỏi han.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-chong-cho-chau-an-do-di-ung-con-lam-minh-lam-may-doi-ve-que/6.html.]
Chưa đầy 10 phút , hầm hầm xông phòng ngủ:
"Lâm Thiến! Vợ chồng giận thì thôi, em nỡ đánh ?"
nhướng mày:
" đánh bà lúc nào?"
Mẹ chồng từ phòng , mặt mũi tèm nhem:
"Lâm Thiến , quỳ xuống xin con ? Mẹ sai ..."
Trên mặt bà vết hằn đỏ như dấu tát.
Nhìn cũng dáng đánh thật.
lạnh:
"Bà chắc chắn là đánh ?"
Mắt bà láo liên né tránh.
Chồng thì sôi máu.
dậy, thẳng bếp, lấy cây cán lăn bột.
Chồng ngơ ngác:
"Em lấy cái đó gì? Định đánh tiếp ?"
nhạt.
Rồi vung cây cán bột lên, quất thẳng chồng.
Anh ôm đầu thì quất bụng.
Anh ôm bụng thì nện đầu.
Là gái miền Bắc, đánh chồng chẳng khác gì dí gà con.
Chưa hết, còn đập tan mấy món đồ đạc trong nhà.
Sau đó , thẳng mặt chồng:
"Trần Chí, mở to mắt chó của mà ! Nếu đánh, thì như thế ! Hiểu ?"
Mẹ chồng thấy đánh con trai thì đau lòng tột độ, la lên một tiếng lao định đánh .
để yên ?
Một cú đá, bà lăn lóc đất.
:
"Con mụ già! Nhìn rõ ? Đây mới gọi là ‘đánh’ đấy. Nhớ ?"
Bà ôm bụng rên rỉ ngừng.
15
Kể từ hôm đó.
trở thành nóc nhà thực sự.
Chồng với chồng ngoan như cút.
bảo đông, dám tây.
Bảo bắt chó, ai dám đuổi gà.
Mẹ chồng chuyện với nở nụ nịnh nọt.
Cũng thôi, cảnh phát điên, bà còn nhớ như in.
Nhiều khi thấy tiếc — giá mà nổi loạn sớm hơn, thì cần đường vòng như .
Cứ cố nhét cái khuôn “tôn trọng già, nhẫn nhịn vì con cái”…
Kết quả là bóp nghẹt đến u uất, đến mức sinh đủ thứ bệnh.
Đến khi phá bỏ cái khuôn — trời ơi, sảng khoái !
Một hôm, ngang cổng khu chung cư, thấy một bà trẻ gầy gò, mặt mày phờ phạc.
Vừa đẩy xe em bé âm thầm lau nước mắt.
gần hỏi chuyện.
Thì cô lấy chồng xa, nhà chồng chèn ép đủ đường.
Khóc kể về chồng vô tâm, chồng khó tính.
:
"Thế thì đánh . Thắng thì cô chủ. Không thắng thì… đổi nhà khác!"
Cô ngơ ngác.
Một lát , ánh mắt sáng bừng lên.
Ánh sáng là khi cánh cửa thế giới mới mở .
chúc cô may mắn!
– Toàn văn .