MẸ CHỒNG CHO CHÁU ĂN ĐỒ DỊ ỨNG, CÒN LÀM MÌNH LÀM MẨY ĐÒI VỀ QUÊ - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-17 15:24:18
Lượt xem: 386

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10

 

Thấy thật sự , chồng chuyển sang chiến thuật "gọi điện tấn công".

 

Từ mắng chửi thô bạo đến đạo lý, nước mắt và cả thảm thương.

 

Chồng năn nỉ :

 

"Vợ , gọi cho suốt. Bố uống rượu nổi điên, mấy hôm còn đánh bầm cả mặt, mắng mất mặt vì chịu trông cháu..."

 

Bố chồng chẳng tài cán gì, chỉ uống rượu đánh .

 

đến nhà chồng, đúng lúc thấy chồng đánh bầm dập cả mặt mũi.

 

sốc nặng.

 

Cùng là phụ nữ, thương cho phận của bà.

 

Cũng chính vì thế, mới để bà lên thành phố trông cháu – coi như cho bà trốn khỏi bạo lực gia đình.

 

cuối cùng, lòng của bà giẫm nát.

 

Đáng thương tất chỗ đáng giận.

 

Bị chồng đè nén bao năm, đến lượt bà trút lên .

 

Dùng chuyện trông cháu để kiểm soát, uy h.i.ế.p hết đến khác.

 

Giờ nghĩ , đúng là quá ngu.

 

Rõ ràng bà cũng thích sống trong thành phố, nhà đầy đủ tiện nghi, chứ ở quê khổ sở, còn đánh.

 

lẽ thể lấy điều đó mà ép bà.

 

vì sợ ảnh hưởng đến con, cứ để bà lật ngược thế cờ.

 

Lúc chồng kể lể, cũng ngước lên phản ứng của .

 

mặt lạnh tanh:

"Ờ."

 

Anh tiếp tục:

 

"Sắp đông , quê sưởi, chân chắc chịu nổi..."

 

vẫn lạnh lùng:

 

"Ờ."

 

Chồng sốt ruột:

 

"Vợ , coi như xin em. Để về . Mẹ . Lần nhất định sẽ ngoan ngoãn lời em! Em ! Sẽ tái phạm nữa!"

 

"Mà em nghĩ xem, về đuổi bảo mẫu , tiết kiệm bao nhiêu tiền!"

 

Thời gian qua bắt chồng ngày, tối chạy đơn giao hàng, nên trông hốc hác hẳn.

 

Anh chỉ mong trông con, đuổi bảo mẫu, để khỏi khổ sở thế nữa.

 

— chồng khổ thì liên quan gì đến ?

 

Mẹ còn xót , xót gì?

 

lạnh giọng:

 

"Không ! Bà tưởng đây là chợ ? Muốn đến thì đến, thì ?"

 

"Về hành con, hành nữa? Nằm mơ Trần Chí!"

 

Chồng dám thêm gì, nhưng mặt tỏ vẻ ấm ức.

 

ngay chuyện kết thúc.

 

11

 

Quả sai.

 

Chồng coi lời như gió thoảng.

 

Mẹ chồng than thêm nữa, thế là chồng giấu , lén đưa bà về.

 

Hôm đó, về nhà, thấy vali của bà trong phòng khách.

 

Còn bảo mẫu thì đang xếp đồ chuẩn rời .

 

Mẹ chồng thì đang quát om:

 

"Đồ mặt dày, chiếm nhà ! Biến nhanh cho tao! Đây là nhà tao!"

 

Sau đó, bà gọi cháu nội:

 

"Cháu cưng, đây với bà nội nè, bà mới là bà nội ruột của con!"

 

con trai chẳng thèm bà, chạy tới ôm chặt lấy bảo mẫu, né tránh bà như tránh tà.

 

Mặt chồng sượng trân.

 

Bà gào lên:

 

"Thằng ngu , đúng là giống con ngu của mày! Tao mới là bà nội ruột, hả?"

 

"Cái đồ hỗn láo, chả cái nết nào giống nhà họ Trần!"

 

Mắng mỏ xối xả.

 

Chồng vội tới dỗ.

 

Mẹ chồng phịch xuống đất, đập đùi :

 

"Già ghét bỏ hả con? Mau bảo nó cuốn gói cho !"

 

Chồng sang bảo:

 

"Cô , cô thu xếp nhé..."

 

bước :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-chong-cho-chau-an-do-di-ung-con-lam-minh-lam-may-doi-ve-que/5.html.]

 

"Ai dám?"

 

Cả phòng im phăng phắc.

 

Mẹ chồng thấy về, lườm một cái hứ một tiếng.

 

Trước đây, mỗi vẻ "Từ Hy Thái hậu", và chồng chạy dỗ.

 

Bà tưởng cũng thế?

 

Cứ chờ xem!

 

Chờ mãi thấy cúi đầu, mặt bà ngày càng xám ngoét.

 

Chồng lên tiếng:

 

"Vợ , về , là một nhà mà. Cho bảo mẫu nghỉ , nhà chịu nổi chi phí mãi thế..."

 

Mẹ chồng phụ họa:

 

" đó, tiêu hoang quá!"

 

gật đầu:

 

"Được."

 

Chồng thở phào.

 

Mẹ chồng cũng nở nụ đắc thắng, như thể đang nghĩ:

“Thấy , cuối cùng tao vẫn trị mày.”

 

sang gọi:

 

"Con ơi, gọi giúp phần gà xào , lâu lắm ăn, thèm c.h.ế.t !"

 

Chồng gật đầu:

 

"Vâng , nghỉ ngơi , con mua ngay!"

 

Còn bảo mẫu thì rụt rè , xách đồ chuẩn rời .

 

Con trai nhào tới ôm lấy chân cô, thút thít rời.

 

Mẹ chồng khó chịu:

 

"Thằng ranh ! Bà nội còn sống đây, mày cái gì?"

 

Con càng to hơn.

 

Mẹ chồng giơ tay định tát nó.

 

lập tức chụp lấy cuộn khăn giấy, ném thẳng mặt bà.

 

Trúng ngay sống mũi, chảy máu.

 

Bà choáng váng.

 

Chồng cũng c.h.ế.t .

 

quát:

 

"Con mụ già , bà thử động con nữa xem!"

 

"Bà tin , hôm nay cho bà khỏi cái cửa !"

 

Mẹ chồng và chồng đều tái mặt, im re.

 

tiếp lời:

 

" xong – bà thể ở , nhưng từ nay thứ theo !"

 

chỉ thẳng bà:

 

"Không lời? Cút!"

 

Mặt chồng tức đến đỏ gay.

 

Chồng vội vã:

 

"Mẹ ơi, thôi , còn ầm ĩ tới khi nào?"

 

Mẹ chồng miễn cưỡng gật đầu.

 

đưa bảo mẫu về, trả thêm 1 tháng lương để cảm ơn vì chăm sóc con chu đáo.

 

vui vẻ nhận.

 

Còn ?

 

Đã đến lúc mở chiến dịch dọn dẹp "mụ già độc hại" và ông chồng bội bạc.

 

Muốn ?

 

Tốt thôi.

 

Tới đây mà chịu đựng!

 

12

 

Tiễn bảo mẫu xong, về nhà.

 

Mẹ chồng thấy bước thì hừ lạnh một tiếng, lườm lủi phòng ngủ với dáng lắc lư như cái bồ kết.

 

nhạt — xem bà vẫn hiểu ai mới là “quân át chủ bài” trong cái nhà .

 

Trước đây là cần bà giúp trông con nên nhịn đủ điều.

 

Giờ là con trai bà đang cầu xin , thì còn lâu mới chiều bà như .

 

Từ nay trở , luật trong nhà , đặt!

 

Hôm đó, bệnh "kiểm soát" của chồng tái phát.

 

Bà nhất quyết đòi ép con ăn rau mùi (ngò rí).

 

Loading...