"Mẹ cho con , nếu con dạy dỗ nó đàng hoàng, sẽ nữa!"
"Con nhỏ dạy bảo đúng là giáo dục, dám hỗn với già như ..."
Chồng thấy về thì vội ngắt lời:
"Thôi ơi, nghỉ ngơi mấy hôm , vài hôm nữa con sẽ về đón ."
Mẹ chồng lập tức gào lên:
"Con đừng! Mẹ , nữa! Mẹ họ Vương, khí phách!"
Chồng thấy sắc mặt , liền lúng túng cúp máy.
nghiêm túc :
"Trần Chí, cuối: từ giờ bước nhà nữa."
Anh cũng sa sầm mặt:
"Vợ , cố ý, em cần quá lên thế ?"
"Con trai dị ứng tí thôi mà, em nuôi nó yếu đuối quá ?"
"Thôi , vài hôm nữa đón về. Em xin một tiếng, dù cũng là một nhà, còn nhờ trông con."
bật lạnh:
"Xin ? c.h.ế.t cũng xin ! thuê bảo mẫu trông con ."
Anh thì tái mặt:
"Bảo mẫu thì bằng bà nội? Em đừng loạn nữa!"
"Dị ứng chút xíu thôi mà, em lo lắng thái quá !"
thêm lời nào, dậy bếp nấu cơm.
Anh tưởng thuyết phục, mặt mày hớn hở, lập tức gọi điện cho :
"Mẹ ơi, con mắng vợ con một trận, đừng giận nữa. Trên xe mua hộp cơm ăn tạm , đừng tiếc tiền..."
"Mẹ về con sẽ bắt nó xin tử tế!"
…
Một lúc , dọn cơm lên.
Chồng ăn ngon lành.
chẳng bao lâu, bắt đầu thấy khó chịu, cứ gãi ngứa khắp như rận cắn.
cúi mắt, gì.
Anh gãi lẩm bẩm:
"Sao ngứa thế nhỉ? Chắc tắm..."
Chưa đầy mấy phút , chạy từ phòng tắm , mặc mỗi cái khăn quấn , mặt tái xanh:
"Vợ ơi! Sao nổi đầy mẩn? Anh dị ứng ?"
Anh gãi tới mức sắp rách da.
vờ sực nhớ :
"Ôi trời, xin nhé. Em quên mất là cũng ăn lạc. Vừa nãy em xào đồ ăn bằng dầu lạc..."
Anh sững sờ.
"Dầu... lạc?"
Anh dị ứng lạc từ nhỏ.
Anh gãi điên cuồng, khắp đỏ bừng.
Anh tức giận quát:
"Lâm Thiến! Em cố tình ?"
lạnh lùng:
" đấy, thì ? Anh chẳng con trai dị ứng chút xíu cũng mà?"
"Ui da, khó chịu quá hả? Đừng yếu đuối , là đàn ông mà…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/me-chong-cho-chau-an-do-di-ung-con-lam-minh-lam-may-doi-ve-que/3.html.]
Chồng tức đến mức mặt mày tím tái, nhưng cuối cùng cũng chẳng gì – vì sai.
Cả đêm, vật vã vì ngứa ngủ nổi.
Còn , ôm con ngủ ngon lành đến sáng.
6
Sau vụ đó, chồng dám hó hé thêm câu nào.
Dịch vụ giúp việc thuê nhanh nhẹn, chiều hôm đó bảo mẫu đến nhà.
Bà tầm 50 tuổi, gọn gàng sạch sẽ, thiện cảm.
cẩn thận dặn dò bà những điều cần lưu ý khi trông con.
Chỉ một , bà nhớ kỹ.
Sau 2 ngày quen, bà chăm sóc việc đấy, con sạch sẽ, tinh thần .
về thấy con nhiều hơn hẳn.
Không còn cảnh chồng gây chuyện, cũng nhẹ lòng hơn, thời gian và kiên nhẫn dành cho con.
Không khí trong nhà dễ chịu hơn nhiều.
thật sự hối hận vì thuê bảo mẫu sớm hơn!
Nếu sớm thì cần chịu đựng chồng chín mười lượt như thế?
7
Thế nhưng, bên phía chồng chịu yên.
Ban đầu, chồng vẫn còn giấu chuyện chúng thuê bảo mẫu.
Mỗi gọi video cho bà là canh lúc bảo mẫu nhà.
Trong điện thoại, chồng vẫn vênh váo, tưởng là cái rốn của vũ trụ.
"Con trai , mấy hôm ai trông con, chắc trong nhà loạn hết chứ gì?"
"Mẹ khó con , là tại vợ con quá đáng thôi. , đừng gọi , cầu cũng về , nhớ ?"
Chồng lấp lửng ậm ừ cho qua chuyện, dám thật.
Mẹ chồng bắt đầu thấy khó chịu.
Theo như kịch bản trong đầu bà, lúc nhà đang rối như tơ vò, con trai bà quỳ xuống van xin bà về, bà mới giá, dạy cho chúng một bài học về "tôn trọng già, yêu thương trẻ nhỏ".
bà cố tình tạo tình huống, bày sẵn cả bậc thang cho "con trai ngốc" bước xuống mà vẫn chịu diễn tiếp?
Cái giống như kịch bản bà tưởng tượng!
Mẹ chồng tuyệt đối ngờ đến việc chúng thuê bảo mẫu.
Vì trong đầu bà, chắc chắn vợ chồng sẽ dám tiêu tiền cho việc đó.
Bà tự tin tự nhủ: thời gian còn ngắn, chúng thấm mệt thôi.
Bà tin hai đứa mà thiếu bà thì xoay xở nổi chuyện trông con.
Thế là bà vẫn kiên nhẫn... chờ.
Chờ chúng quỳ gối cầu xin bà .
Ừ, cứ chờ !
Bà tự nghĩ đến đó, lòng thấy vui vui.
8
Hôm đó, camera cổng nhà cũ ở quê báo qua .
Có nghĩ quê mà cũng lắp camera á?
Thật là đấy.
Vì chồng lên trông cháu, để mỗi bố chồng ở nhà, chúng sợ chuyện nên lắp camera ở cổng cho an tâm.
mở camera xem thì thấy, ô kìa, chồng đang ở cổng với mấy bà hàng xóm trong làng, tám chuyện rôm rả.
zoom to hình lên xem, mấy bà là cao thủ buôn chuyện, ai ở làng cũng .
Hôm nay mà góa phụ nào lỡ chuyện với đàn ông lâu một chút, ngày mai cả làng đồn ầm lên là " gian tình".