Bà hết, tỏ vẻ ngạc nhiên: “Ý bác là cháu mù nên mới chọn thứ bỏ ? Mẹ nào con trai là rác rưởi như thế?”
“Tiếc ghê, giá mà con bác cưới cô , cháu về đây chịu khổ thế .”
“Mà chứ, cô cưới là do bác là bà chồng như thế nên sợ chạy mất dép ?”
Bị móc một tràng, mặt bà tái mét.
Trần Xuyên về mách, mắng một trận: “Mẹ, với Giao Giao mấy chuyện nhảm nhí gì? Con gì bạn gái cũ, chỉ là bạn học bình thường thôi! Từ bé đến giờ con chỉ yêu Giao Giao!”
Vừa mắng , tranh thủ thể hiện với .
Mẹ chồng mắng mà thể phản kháng, mặt đỏ như gấc.
thì chẳng buồn can ngăn.
Cứ để họ mắng , càng nặng càng .
Chó c.ắ.n ch.ó – đáng đời!
Trần Xuyên càng mắng càng khó , chồng cũng chịu hết nổi, hai con lao cãi như choảng .
xem, vui tả .
Cãi tiếp .
Mới chỉ là món khai vị thôi.
chỉ nhà họ gà ch.ó yên.
Mà còn bọn họ bại danh liệt.
Mặc dù xem họ cãi , nhưng bắt đầu thấy sốt ruột, vì chỉ xin nghỉ mấy ngày.
Làm để trong thời gian ngắn nhất trả thù họ cho triệt để?
Cũng đúng là đỏ từ nhỏ – đang buồn ngủ thì đưa gối.
Hôm đó, bác cả của Trần Xuyên đến chơi.
Thấy chơi điện thoại sofa.
Ông châm chọc: “Phụ nữ thời nay, cái gì cả, thời bọn ngày xưa là nhà chồng đ.á.n.h c.h.ế.t đấy.”
Mẹ chồng bên gì, để mặc ông mắng .
À ha, dắt đến xả giận ?
dễ để yên cho chắc?
châm chọc : “Các ông thời đó là hên, sống đúng thời kỳ một vợ một chồng. Chứ bây giờ còn vác cái mặt đó xã hội chắc ế tới già.”
“Yên tâm , nghèo ba đời là tuyệt chủng, nhà các ông như đời ông may cưới vợ, chứ đời thì xác định. Gen sớm muộn cũng đào thải thôi.”
Ông tức đến run cả tay: “Con gái nhà ai mà ăn kiểu gì hả?”
liếc ông một cái: “Thế nào, sự thật cũng ? Ngay cả vua còn cấm thật, ông là cái thá gì?”
Mặt ông tái .
thì thấy sướng thể tả.
Đáng đời cái đồ não tàn đ.â.m đầu hùng!
Trần Xuyên thấy tình hình căng, vội vàng gượng chuyển chủ đề: “Bác, Trần Tinh sắp đậu công chức ?”
Trần Tinh là em họ của Trần Xuyên, con trai của bác cả.
Nghe mấy năm nay học ôn công chức.
Vài hôm bảo qua vòng phỏng vấn, đang chờ xác minh lý lịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-bat-day-som-nau-com-toi-di-thang-ve-nha-ngoai/5.html.]
Ở nhà họ, chuyện là đại sự.
Vì ở tỉnh , câu: bất hiếu ba tội, biên chế là lớn nhất.
Có biên chế mới gọi là việc , còn gọi là thất nghiệp.
Còn xác minh lý lịch thì ai cũng nghĩ là hình thức, miễn ai phạm tội là xong.
Trần Tinh học mấy năm, cuối cùng cũng đậu, cả họ xem như vớ vàng.
Quả nhiên, bác cả hớn hở, đuôi như sắp vẫy: “ , nhà Trần Tinh sắp thành công chức , chờ mỗi bước cuối cùng thôi.”
“Sau con lấy vợ, nhất định chọn kỹ, gái lấy, bố về hưu lấy, tiền lấy, biên chế lấy, còn như con dâu nhà em – kiểu đấy chúng nhận.”
vỗ tay : “Thế thì tiếc thật, theo , những cô gái đủ điều kiện như thì yêu cầu ... bố chồng c.h.ế.t cả , nhà ông xem đạt yêu cầu.”
“ mà nếu ông với bà vợ chịu c.h.ế.t ngay thì cũng còn kịp.”
Bác cả xong, mặt xanh như tàu lá, dậy bỏ vì tức.
Thấy bác cả , Trần Xuyên bộ tịch dỗ dành vài câu.
Chẳng qua là bảo đừng chấp với bác cả gì.
Sau đó, để vui, bắt đầu em họ : “Thằng em họ , đừng tưởng thi đậu công chức là ngon, suốt ngày sống buông thả, còn gửi ảnh s.e.x.y của bạn gái cũ nhóm gia tộc, gì ? Dù đậu cũng chẳng tương lai.”
“Vợ , đừng chấp mấy đó nữa, sống ở Bắc Kinh, chẳng dính dáng gì đến họ .”
Mắt sáng lên — sống buông thả? Ảnh sexy?
, Trần Xuyên ít kể với rằng thằng em họ khoe khoang chuyện yêu đương loạn xạ WeChat.
Một đề tài tuyệt vời như bỏ qua?
Sống buông thả, ảnh sexy?
Thứ như mà cũng công chức ?
Thế chẳng là hại nước hại dân ?
Nhất định tố cáo!
Không tố cáo thì với nhân dân.
Nếu để nó đậu thì chính là của .
giả vờ mượn điện thoại Trần Xuyên, lặng lẽ chụp hết lịch sử trò chuyện giữa và em họ.
Gửi bộ điện thoại .
Ngay trong ngày, lúc Trần Xuyên và cả nhà vắng, gom hết bằng chứng, thành một tập tài liệu, gửi thẳng đến hòm thư tố cáo.
Phải , hiệu suất xử lý trong hệ thống nhà nước giờ đúng là nhanh thật.
Ngày cuối cùng còn ở quê, em họ Trần Xuyên chính thức loại khỏi danh sách trúng tuyển công chức.
Lý do đưa : quan hệ nam nữ lành mạnh.
Cả nhà bác cả Trần Xuyên sững sờ như sét đánh.
Cả nhà tưởng sắp phát tài, ai ngờ mất trắng?
Sau khi dò la là tố cáo, cả nhà họ tức đến phát điên.
Đang lúc nhà ăn cơm, cả nhà bác xông thẳng .
Trần Tinh là đầu tiên lao đến, đ.ấ.m Trần Xuyên một cú như trời giáng.
Trần Xuyên còn hiểu gì: “Trần Tinh, điên ?”
Mắt Trần Tinh đỏ ngầu: “Tốt lắm Trần Xuyên, xem như ruột, còn xem như thằng ngốc, tố cáo ? Anh hèn hạ đến mức đó ?”
“Cái gì mà tố cáo ? tố cáo cái gì?” – Trần Xuyên sững sờ, như tiếng ngoài hành tinh.