MẸ CHỒNG BẮT DẬY SỚM NẤU CƠM, TÔI ĐI THẲNG VỀ NHÀ NGOẠI - 1

Cập nhật lúc: 2025-11-14 16:49:59
Lượt xem: 516

Sáng ngày thứ hai đám cưới, lúc bốn giờ, chồng gọi dậy bắt nấu bữa sáng cho cả nhà.

 

bắt chuyến bay đêm trở về Bắc Kinh.

 

Cả nhà chồng đều sững sờ.

 

 

Sáng ngày thứ hai đám cưới, đang ngủ ngon.

 

Bị một lay tỉnh.

 

tưởng là chồng – Trần Xuyên, suýt nữa nổi giận.

 

thấy giọng chồng: “Giao Giao, đừng ngủ nữa, dậy .”

 

mở mắt ngái ngủ.

 

Khuôn mặt to của chồng xuất hiện ngay mặt .

 

suýt nữa thì hét lên vì sợ.

 

Bà vội vàng : “Đừng hét, là đây!”

 

Doạ c.h.ế.t khiếp thì !

 

Trong lòng bắt đầu bực, nhưng vẫn cố nhịn.

 

“Mẹ chuyện gì ạ?”

 

Vừa cầm điện thoại giờ, mới hơn bốn giờ, đến năm giờ sáng.

 

Sớm thế mà gọi dậy, chồng tính gì?

 

Hôm qua là ngày cưới của và Trần Xuyên.

 

bắt đầu trang điểm từ hai giờ sáng,

 

Bận rộn suốt đến hơn mười giờ tối mới tiễn xong đợt khách cuối cùng.

 

Hai đứa mệt đến mức như sắp kiệt sức.

 

Vừa xuống ngủ say.

 

Giờ đang ngủ ngon thì đ.á.n.h thức.

 

Đầu óc vẫn tỉnh táo.

 

Thấy đờ , chồng tỏ vẻ hài lòng: “Đã bốn giờ , nên dậy thôi.”

 

vẫn hồn.

 

“Dậy gì ạ?”

 

đang nghỉ phép cưới, học, dậy sớm thế để gì?

 

Mẹ chồng cau mày, nhỏ: “Đừng ngủ nữa, dậy nấu ăn , kết hôn thì thể như , ngủ nướng mãi .”

 

“Bố Trần Xuyên sáu giờ dậy ăn sáng, con nấu xong lúc đó.”

 

“Con mặc quần áo , lát nữa dạy con nấu cháo, đừng nấu đặc quá, bố Trần Xuyên thích.”

 

“Sau đó con mua thêm ít đồ ăn sáng, Trần Xuyên thích ăn quẩy, bố nó thì thích bánh bao nhỏ, chỗ ngã tư nhà bán.”

 

“Nhớ là mua chỗ hai thanh niên bán, chỗ đó sạch sẽ.”

 

miệng chồng cứ mấp máy ngừng.

 

Cuối cùng đầu cũng tỉnh hẳn.

 

Hoá gọi dậy sớm thế là để nấu ăn sáng cho cả nhà?

 

điên ?

 

là con một ở Bắc Kinh.

 

Chồng – Trần Xuyên – là con một ở tỉnh khác.

 

Gia đình cũng khá, bố là giáo sư đại học, chút tiếng tăm trong giới học thuật, ở viện nghiên cứu, nhà ba căn hộ ở Bắc Kinh.

 

Nhà chồng thì nhỉ, bình thường thôi.

 

Một huyện nhỏ cấp mười tám, bố đều là công nhân ở doanh nghiệp tư nhân, tạm coi là gia đình trung lưu.

 

Trần Xuyên thi đậu đại học ở Bắc Kinh.

 

Chúng học cùng lớp.

 

Cậu lòng từ cái đầu tiên, theo đuổi dai dẳng.

 

Bố ban đầu đồng ý.

 

tìm một trai cùng đẳng cấp ở địa phương.

 

thiện cảm đặc biệt với tỉnh của Trần Xuyên, thấy con trai ở đó cũng sức hút riêng.

 

Thêm nữa Trần Xuyên cũng trai, chiều chuộng hết mức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-bat-day-som-nau-com-toi-di-thang-ve-nha-ngoai/1.html.]

 

đau bụng kinh, giữa đêm mua t.h.u.ố.c giảm đau cho .

 

Sáng nào cũng mang đồ ăn sáng đến tận nhà.

 

Lâu dần, cảm động chấp nhận.

 

còn thuyết phục bố .

 

Bố vốn chiều , thấy thật lòng nên cũng phản đối nữa.

 

Sau khi học xong cao học, Trần Xuyên ở Bắc Kinh giảng viên một trường đại học.

 

Bố thấy cũng coi như định nên đồng ý cho hai đứa kết hôn.

 

, mới xin nghỉ phép cưới để về quê Trần Xuyên tổ chức đám cưới.

 

Ai ngờ mới kết hôn ngày thứ hai, chồng gọi dậy nấu cơm sáng?

 

Đùa ?

 

ở nhà còn chẳng nấu ăn, đến nhà họ ?

 

sang Trần Xuyên vẫn đang ngủ say như c.h.ế.t, định giơ tay gọi dậy.

 

Mẹ chồng lập tức chặn , vui : “Đừng gọi nó, để nó ngủ thêm chút, hôm qua mệt lắm .”

 

trong lòng thầm c.h.ử.i cả trăm .

 

Biết là mệt ?

 

Con bà mệt, chứ mệt chắc?

 

Đám cưới là chắc?

 

gì cả, chỉ gượng: “Vâng , , con đồ xong sẽ ngay.”

 

Mẹ chồng lúc mới hài lòng rời .

 

Sau khi bà , mặc quần áo, mở vali ở góc phòng, lấy CMND bỏ túi áo.

 

Mang theo điện thoại, mang gì thêm, rời khỏi phòng.

 

Ra đến cửa, bắt đầu xỏ giày.

 

Mẹ chồng ngạc nhiên.

 

: “Mẹ, sáng sớm rau ngoài chợ tươi lắm, con mua chút, Trần Xuyên thích ăn rau tươi.”

 

Mẹ chồng xong thì tít mắt.

 

đóng cửa, với bố chồng:

 

“Tưởng con gái Bắc Kinh kiêu kỳ lắm chứ, thấy , cũng ngoan ngoãn dậy nấu cơm thôi mà.”

 

tin trị nổi nó! Đến rồng cũng thuần phục!”

 

“Nhân mấy ngày hai đứa còn ở nhà, lập quy tắc cho nó, thì về Bắc Kinh nó lên mặt với con cho xem!”

 

Bố chồng phụ hoạ: “Bà đúng là giỏi, cuối cùng cũng trở thành chồng , từ giờ chỉ cần chờ ăn cơm thôi.”

 

Mẹ chồng đắc ý.

 

Còn ngoài cửa cũng bật .

 

Chờ ăn cơm nấu?

 

Các xứng ?

 

Muốn trị ?

 

Kiếp nhé.

 

Ra khỏi nhà, chần chừ, gọi ngay một chiếc taxi đến sân bay, đặt chuyến bay sớm nhất về Bắc Kinh.

 

Sau đó, thong thả ăn sáng tại sân bay.

 

Khoảng một tiếng , chắc Trần Xuyên tỉnh, gọi điện cho .

 

bắt máy.

 

Tắt luôn điện thoại, lên máy bay.

Khi hạ cánh ở Bắc Kinh và bật máy trở .

 

Một loạt cuộc gọi nhỡ gần như đơ cả điện thoại.

 

Trần Xuyên gửi cho hàng loạt tin nhắn.

 

“Vợ ơi, em ? Anh gọi mãi .”

 

“Em chứ? Gọi cho ! Anh lo c.h.ế.t mất!”

 

Trong đó còn tin của chồng: “Giao Giao , mua đồ xong , về sớm chút nhé, Trần Xuyên tỉnh , đói lắm .”

 

“Em mua đồ ăn mà lâu thế? Không , rèn luyện nhiều hơn.”

 

“Giao Giao, mua đồ ăn mà em gì tận giờ về? Bố Trần Xuyên sắp đấy! Lỡ bữa sáng thì ?”

Loading...