Người luyện sát thể nuôi sát đồ bằng m.á.u của nhưng lâu dần sát đồ sẽ ăn luôn nguyên khí của họ. Sau khi mất thì sát đồ sẽ tìm đến đời con cháu của họ tiếp tục uống m.á.u của những . Vì giờ luyện sát nào dùng phương pháp . Nay chiếc mặt nạ uống m.á.u của Hoàng Trạch, nó sẽ dừng .
Chiếc mặt nạ thực sự hấp thụ hết vũng m.á.u b.ắ.n của Hoàn Trạch, nó bắt đầu bay lên lơ lửng trung, quanh nó phát một làn ánh sáng xanh. Bất chợt chiếc mặt nạ bay đến áp mặt của Hoàng Trạch, một giọng phụ nữ vang lên the thé;
- Ta con bé đó. Máu của nó thể giúp tăng thêm trăm phần sức mạnh.
Hoàng Trạch nhảy bổ Thường Quân nhưng nhanh chóng Phương Nam chắn ngay mặt. Lần thêm sức mạnh của chiếc mặt nạ Phương Nam cũng thể nắm chắc phần thắng. Ở một góc Khánh Linh và Ngọc Lan còn giằng co với lão hòa thượng, sức non nớt của hai cô ấm chiêu thực sự còn kém xa một tay trộm mộ già đời.
Hoàng Trạch và Phương Nam đang giằng co thì bộ cơ thể của Thường Quân treo lên lơ lửng , cô cừng đờ, ở cổ như một lực bóp chặt. Phương Nam nhận chiếc mặt nạ đủ sức để thể lấy mạng . Anh cố gắng gỡ chiếc mặt na khỏi Hoàng Trạch nhưng dường như nó dính chặt da mặt :
- Hổ,…máu,..sư phụ.. – Thường Quân gặng mấy từ. Khuôn mặt bắt đầu trắng bệch, các gân xanh trán bắt đầu nổi lên, lưỡi thè .
Phương Nam bật tỉnh nhớ điều gì đó vội lôi chiếc vuốt hổ trong , rạch một đường ở cánh tay đó dùng nó đ.â.m trực tiếp lên chiếc mặt nạ . Một tiếng hét chói tai vang lên, linh hồn bên trong chiếc mặt nạ đau đớn giãy dụa:
- Ta nguyền rủa các , các sẽ yên với .
Phương Nam nhanh chóng lấy một chiếc bình hồ lô, thu những mảnh hồn còn của chiếc mặt nạ đó, bên trong vẫn còn tiếng la hét, lạch cạch một lúc im bặt.
Phương Nam nhanh chóng bế Thường Quân ngoài, cô gần như kiệt sức còn chống đỡ nổi, bộ cơ thể thả trôi. Cô hiểu rằng nguy hiểm qua , giờ đây thể yên tâm nhắm mắt một lúc.
Không lâu cảnh sát đến bắt gọn hai tên hung thủ, chiếc mặt nạ vỡ hai mảnh, Khánh Linh bỏ túi, nhớ Phương Nam dặn cần tiêu hủy bộ thứ hắc ám , nên khi nhớ mang nó qua cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/mat-na-da-nguoi/chuong-10.html.]
Thường Quân hôn mê một ngày một đêm mới tỉnh dậy, chủ yếu là do kiệt sức. Vừa mở mắt cô thấy sư phụ cạnh:
- Sư phụ, con,..
- Vẫn sống. Quân Quân, con quả thật quá cứng đầu. Ta dặn con mang con mồi . Lại lời chịu đeo chiếc vòng đó chứ gì?
- Thì sư phụ vẫn đến đúng lúc đó thôi. Lúc con cũng sợ c.h.ế.t khiếp, một chút nữa thôi là cái mạng nhỏ coi như xong
- Vẫn còn sợ . May lúc đó con còn nhớ cách tiêu hủy sát đồ.
- Trong mấy quyển sách sư phụ đưa nhắc đến, ngoài cái xương đùi còn một cách khác nữa, nhưng con cũng chắc nó hiệu nghiệm , ai ngờ đúng là cách đó. Lấy vuốt hổ cùng m.á.u của thầy pháp thể hủy diệt sát đồ ngay lúc nó luyện sát đồ thành công. mà sư phụ, việc lấy m.á.u để hủy nó cũng khác gì lấy nửa cái mạng của vì giờ cũng ai mạo hiểm chọn cách đó cả. Người chứ,…
- Được , con nghỉ ngơi sớm , sẽ ở đây đến khi nào con bình phục hẳn. Cũng may còn trẻ, ăn ngon mấy bữa là thôi.
- Sau đó sư phụ ?
- Người giang hồ mà, tìm nơi nào thú vị để .
Thường Quân giường ngoài cửa sổ, cô nhớ đến Bình Nguyên, đây, chỉ cần cô gặp nguy hiểm sẽ luôn xuất hiện. Thực cô cũng cố tình , đưa tình huống nguy hiểm hi vọng sẽ mặt thời điểm then chốt cứu cô như những . cuối cùng cứu cô còn là nữa. Có lẽ Bình Nguyên bước khỏi cuộc sống của cô thật . Cô tự mỉm , hai hàng nước mắt bất chợt lăn dài má
- Tạm biệt, Bình Nguyên.