Lưu Luyến Không Rời - Phần 6
Cập nhật lúc: 2024-10-02 15:34:04
Lượt xem: 224
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt đó vẫn chằm chằm vô cùng chăm chú như đây, trông giống như thâm tình chân thành.
Lúc luôn đến mức đỏ mặt, miệng đắng lưỡi khô, đó thuận lý thành chương mà đưa lên đám mây.
bây giờ nghĩ , rốt cuộc mấy phần thật lòng mấy phần giả dối, suy cho cùng cũng nghĩ mãi mà rõ.
“Không gì để cả.”
Ta lấy bình tĩnh, áp chế sự đau lòng, dứt khoát rõ ràng:
“Chuyến đến đây thành , nếu ngài đưa thì khó tránh khỏi sẽ mấy trai của ngài sỉ nhục. Ngài cứu , nhưng đó ở Tề Đô cũng cứu ngài một , xem như hòa . Ta sẽ dựa chút tình cảm mà sai sử ngài việc gì cả, nếu ngài cảm thấy tổn hại danh dự, sẽ càng nhắc đến những chuyện ở phủ Công chúa.”
Ánh mắt Thịnh Quân tối : “Còn gì nữa?”
“Bây giờ phận của và ngài khác một trời một vực, cần khó bản cưới hỏi đàng hoàng. Cứ tùy tiện cho một cái viện nhỏ, trồng mấy vườn rau là thể sống .”
“Còn gì nữa?”
“Còn … Ta hiểu rõ về mấy chuyện vòng vèo trong hoàng thất Đại Chu các ngài, nếu ngài gặp ngưỡng mộ, cưới nàng vợ thì cũng thể với , nhường vị trí cho nàng . Khi ngài là Lâm Quân, quả thật từng thèm thuồng sắc của ngài, nhưng cũng chỉ như mà thôi. Bây giờ ngài khôi phục phận Thịnh Quân, tuyệt đối sẽ tham lam sự phú quý của ngài.”
Thịnh Quân qua, trong mắt tựa như sương mù dày đặc: “Nói xong ?”
Ta nhớ , còn thiếu gì nữa, thế là gật đầu.
Sau đó rút thắt lưng ngay mặt .
Áo đỏ rơi xuống, ngay cả thanh trường kiếm vỏ cũng phát tiếng vang thanh thúy.
Cây trâm ngọc đen rút , tóc đen xõa xuống một cách lộn xộn, tản đầu vai, cùng áo trong trắng như tuyết tôn lên, xương quai xanh xinh cũng như ẩn như hiện, cho suy tư.
Mắt thấy còn cởi nữa, vội vàng rống to một tiếng: “Được !”
Tay Thịnh Quân khó khăn lắm mới dừng ở chỗ vạt áo, ngẩng đầu : “Nếu Công chúa thèm thuồng sắc của , tiếp tục nữa?”
“... Thịnh Quân, ngài đừng giả ngu ở mặt .”
Ta hít sâu một , nghĩ đến trái tim như tro tàn trong mấy ngày đó, liền cảm thấy thật khó chịu buồn .
“Thật trong lòng nàng hiểu rõ, giữa chúng thật sự cách nào giả vờ như những chuyện đó từng xảy .”
Ánh mắt run lên, chằm chằm, nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ cục diện như , nàng thà đó thật sự uống hết rượu độc, qua đời ở Tề Đô ?”
“Không đến mức đó.” Ta : “Cho dù ngài là Thịnh Quân là Lâm Quân, cũng hy vọng ngài thể sống . giữa và ngài, vẫn là cần gặp nữa.”
Thịnh Quân đưa hàng trăm cặp mắt đổ dồn , tương đương với việc công khai mặt lão Hoàng đế.
Sáng ngày hôm , trong cung tới tuyên thánh chỉ, ban cho Thịnh Quân vợ cả, chọn ngày thành hôn.
Buổi sáng, phái đưa Tiểu Đào đến từ trạm dịch của đô thành
Khi thấy Thịnh Quân, Tiểu Đào liền ngây ngẩn cả , hồi lâu mới phản ứng : “... Cậu Lâm?”
“Tiểu Đào, vô lễ.”
Ta mà biểu cảm gì: “Đây là thất Hoàng tử điện hạ của Đại Chu, nhanh hành lễ nhận tội .”
Thịnh Quân giống như vui vẻ: “Không , cứ gọi là Lâm , thích .”
Ta đầu rời .
Chàng đuổi theo: “Hôm nay Công chúa ăn gì? Ta sai mua gà con về nuôi , còn mấy hộp đồ trang sức vàng nàng thích nữa, dùng cơm xong nàng xem, ?”
Ta trả lời.
Mà Tiểu Đào khi ngẩn ngơ một lúc thì cuối cùng cũng phản ứng , chạy qua chặn mặt , ngửa đầu Thịnh Quân:
“Thất điện hạ, nếu ngài là Hoàng tử tôn quý nhất Đại Chu thì cần gì giả vờ dáng vẻ đó ẩn nấp trong phủ Công chúa? Công chúa của bọn quả thật từng nhận ngài trai lơ, nhưng danh nghĩa thì là như , thực chất nàng đối xử với ngài như thế nào, lẽ nào ngài cảm nhận ?”
Em là một cô gái dũng cảm.
Dù đối mặt với thất Hoàng tử điên cuồng độc ác nhất Đại Chu trong truyền thuyết, em vẫn chặn mặt , còn dám to gan chất vấn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/luu-luyen-khong-roi/phan-6.html.]
Ta kéo em lưng, rũ mắt : “Tiểu Đào cố ý mạo phạm điện hạ, nếu như lời ngài khó chịu, em nhận với điện hạ.”
Trông vẻ mặt của Thịnh Quân kỳ lạ, tựa như đang trải qua sự đau đớn nào đó khó mà chịu .
“Đừng như …” Giọng run lên: “Trải Trản, nếu nàng hận thì rút kiếm g.i.ế.c cũng , đừng đối xử với như .”
Ta tiếp nữa, mang theo Tiểu Đào rời .
Đồ ăn trưa phong phú, những ngày đó ở phủ Công chúa, tìm tòi thói quen ăn uống của , ngay cả mỗi một chi tiết cũng khớp với sở thích của .
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, mở mắt , bàn tràn đầy ánh vàng sáng chói, đều là đồ trang sức vàng mà Thịnh Quân sai đưa tới.
Ta đánh giá giá trị một cách đơn giản, lẽ thể mua hai phủ Công chúa của .
Được , là kẻ tầm thường, thừa nhận thật sự động lòng .
Thịnh Quân vô cùng nhạy bén nhận tâm tình của , nhẹ giọng :
“Chút quà nhận mà thôi, cho dù Công chúa chịu tha thứ cho thì cũng thể tùy ý nhận lấy.”
Ở phủ thất Hoàng tử gần nửa tháng, sắp tới gần ngày cưới, sáng hôm đó, lúc đang nửa tỉnh nửa mê thì đột nhiên bóng giường.
Ta như cảm giác, m.ô.n.g lung mở mắt , đối diện với Thịnh Quân rũ mắt qua.
Chàng mặc một bộ đồ đen, hông đeo trường kiếm, tay còn cầm một con d.a.o găm.
Ta cực kỳ sợ hãi, đột nhiên tỉnh táo : “Ngài g.i.ế.c ?”
“Cho dù giờ phút tự sát ở đây thì cũng sẽ Công chúa thương một chút nào, cần lo lắng.”
Chàng một cái tự giễu, ánh mắt đau khổ: “Là hành động thận trọng, phiền giấc ngủ của Công chúa.”
Thấy hèn mọn đến mức , tâm tình chút phức tạp nhưng nên gì, đành ngậm miệng im lặng.
Thịnh Quân trở tay thu con d.a.o găm : “Ta khỏi thành việc, khi nhớ mong Công chúa nên sang đây xem một chút. Trong phủ cũng dặn dò, nếu Công chúa cần gì thì chỉ cần dặn dò quản gia, tất cả trong phủ cũng mặc cho nàng sai khiến.”
Nói xong, cúi đầu xoay .
Ta dậy, vô thức hỏi một câu: “Ngài việc gì?”
Thịnh Quân dừng bước, nghiêng đầu.
Bên ngoài trời vẫn sáng rõ, chút ánh sáng chiếu qua vẫn còn mang theo vẻ mờ mịt, phủ lên bên mặt với đường cong trôi chảy của , tôn lên chút lạnh lùng cứng rắn.
Giọng của cũng mang theo chút lạnh lẽo, nhưng giọng điệu dịu dàng:
“Không cần lo lắng, chỉ là xử lý mấy tên phản bội mà thôi. Thời gian vẫn còn sớm, Công chúa ngủ thêm một lúc nữa .”
Thịnh Quân , buồn ngủ nữa.
Trên thực tế, ít về , chỉ mơ hồ Đại Chu một vị thất Hoàng tử, ban đầu nuôi dưỡng trong cung.
Bắt đầu từ mười bốn tuổi là chiến trường, cho đến bây giờ cũng từng thua trận, tay ngoại trừ binh quyền thì còn quản lý Ám Sứ Ti của Đại Chu, chuyên những chuyện lộ ánh sáng cho lão Hoàng đế.
Tuy m.á.u tươi đầy tay, nhưng hiếm ai dáng vẻ chân thật của .
Bởi vì nổi tiếng bởi thủ đoạn tàn nhẫn cực đoan, cũng … mất tư cách tranh đoạt vị trí Thái tử.
Ta nghĩ đến ánh mắt tam Hoàng tử Thịnh Quân ngày đó đại điện.
Dưới sự e ngại ẩn chứa vẻ ghen ghét và oán độc cực sâu.
Nguyệt
Nếu như là tân đế, kết cục của Thịnh Quân chắc chắn sẽ .
Suy nghĩ một lúc, đột nhiên phản ứng .
Ta đang bận tâm vớ vẩn gì chữ, rõ ràng khó bảo vệ chính .
---