7.
Hai tiếng sau, bác sĩ bước ra khỏi phòng phẫu thuật: “Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng bệnh nhân không qua khỏi.”
Nói xong, ông ta ra hiệu bằng mắt với trợ lý Triệu.
Rõ ràng là họ đã thông đồng với nhau.
Sở Mộ Hàn được phủ vải trắng, đưa ra khỏi phòng mổ, chuẩn bị đưa vào nhà xác.
Tôi giả vờ đau khổ tột độ, lao đến khóc lóc đánh mạnh vào người Sở Mộ Hàn:
“Anh là đồ tồi, sao nói đi là đi được, còn con gái với em thì sao hả?”
“Anh đưa con ra nước ngoài, lại không nói cho tôi biết con ở đâu, em biết tìm con kiểu gì đây?!”
“Anh không được chếc, anh phải tỉnh lại cho em!”
Tôi ra sức đ.ấ.m anh ta từng cú một, đánh rất mạnh.
Sở Mộ Hàn không có phản ứng gì, chắc hẳn đã tiêm thuốc an thần hoặc gì đó để tạm thời mất dấu hiệu sinh tồn.
Trợ lý Triệu mặt trắng bệch, vội vã đến kéo tôi ra.
“Cô Giang, tổng giám đốc Sở đã đi rồi, cô đừng như vậy nữa…”
Anan
Vừa an ủi tôi, anh ta vừa gọi điện thoại liên tục.
Nếu tôi đoán không sai, chắc là gọi người từ quê nhà Sở Mộ Hàn đến tiếp ứng.
Chỉ cần đưa được t.h.i t.h.ể đi là có thể dễ dàng thay đổi thân phận, sống tiếp với người tình, để lại cho tôi một tờ giấy chứng tử, ngay cả tro cốt cũng không thấy.
Nhưng điện thoại gọi mãi không ai nghe máy.
Trợ lý Triệu lo lắng đến đổ mồ hôi trán: “Nghe máy đi mà, người đâu rồi, nghe máy đi…”
Tôi lén nhếch môi cười.
8.
Người chắc chắn không thể nghe máy được nữa, cũng không đến tiếp ứng được.
Vì Hà Tịch Noãn đã giữ chân bọn họ rồi.
Thời gian tiếp theo, tôi phải suy nghĩ thật kỹ, làm thế nào để trước khi nhà họ Sở kịp phản ứng, nhanh chóng đưa Sở Mộ Hàn đến nhà hỏa táng.
Tôi lập tức đặt một chiếc xe tải lớn qua ứng dụng gọi xe.
Sau đó, cả người và băng ca được đưa lên xe.
Trợ lý Triệu hoảng hốt đuổi theo phía sau,
"Cô Giang, cô không thể mang Tổng giám đốc Sở đi được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luc-chon-mo-cho-chong-moi-phat-hien-anh-ta-da-lua-doi-toi-suot-8-nam/c5.html.]
Tôi lập tức dừng lại, quay đầu lạnh lùng nhìn trợ lý Triệu.
"Tại sao tôi lại không thể mang anh ấy đi?"
Trợ lý Triệu mồ hôi túa ra, lắp ba lắp bắp: "Tôi... tôi nói thật với cô nhé, cô chỉ là bạn gái của Tổng giám đốc Sở thôi, anh ấy còn có vợ!"
"Trước khi chếc, Tổng giám đốc Sở đích thân căn dặn tôi, nhất định phải giao t.h.i t.h.ể anh ấy cho Sở phu nhân!"
Nụ cười trên mặt tôi dần biến mất: "Vậy sao?"
Thì ra anh ta đã biết từ lâu.
Chỉ là đàn ông bao che cho nhau, gạt tôi trong bóng tối.
Tôi lạnh lùng cười:
"Thế không biết Sở phu nhân có biết không, rằng ngoài cô ấy ra, Sở Mộ Hàn còn có những người phụ nữ khác?"
Tôi tiến lại gần từng bước một.
"Anh đã biết rõ Sở Mô Hàn ở bên ngoài có người phụ nữ khác, còn giúp anh ta che giấu, đúng không?"
"Vậy tôi có thể kiện anh tội đồng lõa lừa đảo hôn nhân không?"
"Dù lúc trước tôi với anh ta chưa đăng ký kết hôn, nhưng lễ cưới vẫn tổ chức đàng hoàng, mà người làm chứng lại chính là anh đấy, trợ lý Triệu."
Sắc mặt trợ lý Triệu lúc trắng lúc xanh, không ngừng lau mồ hôi.
Anh ta chắc chắn không ngờ mình lại là người gánh tội thay cho Sở Mộ Hàn.
“Cô Giang, cô bình tĩnh một chút, chuyện này... tôi cũng không biết nên giải thích sao nữa, nhưng mà cô chờ chút…”
9.
Tôi đương nhiên đang chờ anh ta.
Nhưng chiếc xe tải thì không có lý do gì để chờ.
Khi trợ lý Triệu phản ứng kịp, xe đã chạy thẳng đến nhà hỏa táng.
Anh ta muốn đuổi theo cũng không kịp nữa.
Tôi bỏ mặc anh ta, gọi điện cho Hà Tịch Noãn trước đó, bảo cô ấy thoát khỏi người của nhà họ Sở và đến nhà hỏa táng trước.
Khi tôi đến nơi, t.h.i t.h.ể của Sở Mộ Hàn đã được đưa vào lò thiêu.
Anh ta nằm đó yên lặng như người chếc thật sự.
Nghe nói Hà Tịch Noãn đã dúi ít tiền cho nhân viên để chen hàng, khiến t.h.i t.h.ể Sở Mộ Hàn được thiêu trước.
Trợ lý Triệu chạy theo sau tôi, vừa chạy vừa hét như điên:
"Đừng thiêu! Đừng thiêu mà!!"