LUÂN HÃM - CHƯƠNG 5

Cập nhật lúc: 2025-09-11 02:23:56
Lượt xem: 1,098

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5:

 

đẩy cửa bước .

 

Chu Đình lúc chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm trắng, dây lưng buộc hờ, n.g.ự.c rộng mở, da còn vương những giọt nước lăn xuống.

 

Anh dùng khăn lau tóc, mái tóc ướt rối nhẹ, cả tản một vẻ lười biếng mà quyến rũ.

 

Mặt đỏ bừng, vội vàng lưng :

 

“Xin… xin … em đang tắm… em ngay đây.”

 

“Đứng .” Chu Đình gọi .

 

thấy tiếng bước chân mỗi lúc một gần, căng thẳng nuốt khan.

 

Anh dừng phía :

 

“Tìm việc ?”

 

gần đến , nhưng thể cảm nhận thở nóng hổi phả gáy.

 

lắp bắp:

 

“Em… mượn một bộ đồ ngủ.”

 

Chu Đình khẽ :

 

“Trong phòng đồ , cứ chọn.”

 

Rõ ràng bảo lấy, nhưng hình cao lớn chặn ngay lối.

 

Khi , bất ngờ đụng thẳng lồng n.g.ự.c .

 

Chu Đình kịp đưa tay đỡ lấy eo .

 

vội lùi , nhưng ép sát tường.

 

Giọt nước từ tóc nhỏ xuống, rơi đúng xương quai xanh bên trái của , nước lạnh nhưng nóng bỏng như lửa, chỉ một giọt mà như thiêu đốt cả làn da.

 

Không khí bỗng chốc lặng ngắt.

 

Chỉ còn thấy tiếng tim đập dồn dập.

 

Âm thanh từ trái tim của và của đều hòa , từng nhịp từng nhịp rối loạn.

 

cúi mắt, lúng túng gì.

 

Dây lưng áo choàng của chẳng lỏng từ bao giờ, thoáng thấy đường cơ bụng rắn chắc, cùng đường V mờ mờ kéo xuống…

 

Mặt đỏ bừng, nóng ran như sắp nổ tung.

 

Chu Đình chợt nâng cằm , buộc ngẩng đầu lên.

 

thấy cổ họng khẽ động, đôi mắt đen huyền sâu hút như xoáy nước, tựa hồ hút cả linh hồn .

 

Anh trầm giọng:

 

“Câu ‘thím nhỏ’ tối nay chỉ cho qua, mà là thật lòng. Anh …”

 

Tiếng chị Lý vang lên ngoài cửa, cắt ngang lời :

 

“Chu , !”

 

Kèm theo đó là tiếng Chu Dã gào thét mỗi lúc một gần:

 

“Tô Niệm! Lập tức cút cho !”

 

Rõ ràng chị Lý ngăn nổi.

 

và Chu Đình lúc vẫn còn giữ nguyên tư thế mập mờ ngay cửa phòng, chỉ cần đẩy cửa là thấy.

 

Nghe thấy tiếng Chu Dã, ánh mắt Chu Đình lập tức tràn đầy sự hứng khởi và chiếm hữu.

 

Anh bất ngờ ôm lấy , hai tay nâng bổng, treo lên hông.

 

Vì mất thăng bằng, chỉ kịp vòng tay ôm lấy đầu .

 

Khuôn mặt vùi n.g.ự.c , ngẩng mắt lên, thở nóng rực phủ kín tim :

 

“Đêm nay, sẽ khiến Chu Dã c.h.ế.t tâm với em.”

 

Một dự cảm chẳng lành ập đến.

 

Quả nhiên.

 

Chu Đình đặt xuống giường, kéo cho áo choàng rơi xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/luan-ham/chuong-5.html.]

lúc Chu Dã đẩy cửa xông , Chu Đình lập tức nhấc chăn lên, đè xuống , cả cơ thể hai quấn chặt.

 

Anh còn cố tình xoay lưng ngoài.

 

Từ hướng cửa , trông chẳng khác nào…

 

Chu Dã ở cửa, mặt đen kịt, gầm lên:

 

“Tô Niệm! Em nóng vội đến mức lên giường với khác ngay ?”

 

Chu Đình giữ chặt hai tay lớp chăn, cho cử động.

 

Anh đầu Chu Dã, hít sâu, cố tình nhếch môi :

 

“Tình yêu khó kiềm chế, tất nhiên nóng vội .”

 

“Nếu , thể ở mà xem.”

 

Sau đó, chậm rãi trầm mặt xuống, ánh mắt sâu thẳm khó lường:

 

“Còn nữa Chu Dã, cho rõ đây. Hai chia tay, bây giờ cô là thím nhỏ của . Cậu nhất cách xa cô , hiểu ?”

 

Nói xong, chẳng thèm liếc Chu Dã nữa.

 

Ánh mắt trở về gương mặt , ngón tay nâng cằm , môi cong lên thành nụ , cúi xuống hôn một cách bá đạo.

 

Không hiểu vì chỉ ngoan ngoãn , ngoan ngoãn để hôn.

 

Như thể mang theo một ma lực nào đó khống chế .

 

Một loại ma lực khiến cách nào chống cự, cách nào rời xa.

 

Thậm chí trong một thoáng chốc.

 

Khi khuôn mặt , trong đầu hiện lên gương mặt mơ hồ ba năm đường đua…

 

Chu Dã như kích thích đến phát điên, lao ngoài trông chẳng khác nào một con ch.ó hoang mất kiểm soát.

 

Sau khi tiếng bước chân dần xa.

 

Chu Đình mới buông môi , nhưng vẫn cho rời khỏi vòng tay .

 

Bàn tay khẽ vuốt tóc , ánh mắt chứa đầy ý , nhưng ở trong tận đáy mắt vẫn còn ngọn lửa khao khát tan:

 

“Tô Niệm, em hề em đến nhường nào .”

 

sẽ ép buộc em.”

 

Nói , lật xuống giường, thẳng tiến phòng tắm.

 

Anh lưng , chỉ về phía phòng đồ bên trái:

 

“Trong đó đồ ngủ, em tự lấy .”

 

thoáng sững .

 

Anh chẳng mới tắm xong ?

 

 

Sáng hôm , thấy Chu Đình .

 

Chị Lý công ty việc gấp, nên xử lý.

 

hỏi gì nghiêm trọng , chị bảo cũng rõ.

 

Chị còn , chờ ăn sáng xong, sẽ tài xế đưa về trường, đó là lời dặn dò của Chu Đình để khi .

 

Chị Lý mang đến cho một chiếc váy mới:

 

“Đây là thư ký Trần sáng sớm gửi đến, đặt may theo đúng đo của cô.”

 

nhận lấy, đó là chiếc váy liền màu tím nhạt.

 

Cũng là màu sắc thích nhất.

 

 

Mưa rơi liền mấy ngày dứt, sự ẩm ướt cho bên ngoài mờ mịt, khiến chẳng chút tinh thần nào.

 

Từ hôm đó đến nay, từng gặp Chu Đình, cũng chẳng tin tức gì về , công việc bên công ty xử lý thế nào .

 

Đã mấy nhắn tin hỏi thăm.

 

sợ phiền đến .

 

Chu Dã cũng còn đến trường, là xin nghỉ.

 

đời cũng vì thế mà yên .

Loading...