LONG PHƯỢNG CHUYỂN - Chap 1
Cập nhật lúc: 2025-08-20 11:47:00
Lượt xem: 69
1.
Mở mắt nữa, về căn phòng trọ thuê cùng Thư Tâm.
Một căn hộ rộng 40 mét vuông, vốn là ở một , nhưng vì Thư Tâm thích giúp , mỗi tháng đến cả tiền thuê nhà cũng , mới cho cô dọn ở cùng.
Ở một thấy chật, giờ ở chung càng khó chịu.
và Thư Tâm học cùng từ tiểu học, lên đại học cũng thi cùng một thành phố, khi nghiệp cũng thuận lợi định cư tại đây.
Cô là trẻ mồ côi, dù cảnh sống mấy khá giả nhưng luôn giữ một trái tim lương thiện.
Chính vì điểm đó mà bạn với cô suốt mười mấy năm.
Chúng hiểu , gắn bó, và quả thật cô cũng với .
Nếu chỉ một cái bánh bao, cô cũng sẽ chia cho một nửa.
dần dần, phát hiện cô dường như với tất cả , thường xuyên vì giúp mà khiến bản rơi cảnh khốn khổ.
Nếu ở cùng cô , chia cái bánh bao - thể sống sung túc hơn.
Lúc còn học thì điều rõ ràng lắm, vì ai cũng là học sinh - sinh viên.
Thư Tâm dùng tiền thêm cực khổ để giúp đỡ bạn học cảnh khó khăn, còn bản thì sống đạm bạc với bánh bao và nước lọc.
Dù rằng, học sinh đó khi còn sống khá hơn cô .
Có ở đó, luôn chia tiền sinh hoạt của cho cô dùng chung, để cô khổ sở đến mức ăn bánh bao, uống nước lạnh.
Môi trường học đường đơn giản, hành động như của Thư Tâm thường bạn bè khen ngợi, thầy cô biểu dương.
khi bước xã hội, chuyện khác.
Tính cách “thánh mẫu” lương thiện lúc nào cũng nhận sự cảm kích, mà thường coi là yếu đuối, dễ bắt nạt.
nhẹ nhàng khuyên cô nên tiết kiệm để dự phòng cho những khi cần.
Cô mỉm đồng ý, nhưng đầu đem hết tiền lương mới nhận đưa cho một bà lão chuyên giả vờ va quẹt để lừa tiền.
tức giận hỏi tại , lương thực tập của khi trả tiền thuê nhà chẳng còn bao nhiêu, lo luôn chuyện ăn uống cho cô .
Thư Tâm vẫn dửng dưng: “Chắc chắn bà nỗi khổ riêng, thì lớn tuổi còn lừa .”
cạn lời, một cơn giận nghẹn ở trong lòng.
cuộc sống vẫn tiếp diễn, chỉ còn cách gọi điện xin bố thêm tiền sinh hoạt để vượt qua tháng .
Những chuyện như ít. Ví dụ như Thư Tâm mang đồ dùng sinh hoạt mua cho hàng xóm mượn - một can dầu ăn, một can nước giặt, nồi cơm mới nấu, đều cô mang , gọi đó là “hàng xóm giúp ”.
chỉ thấy cô cho liên tục, chẳng bao giờ nhận điều gì.
Lần nào cũng nghiêm túc chuyện với cô , khuyên cô đừng như nữa.
Mỗi như thế, Thư Tâm đều ngoan ngoãn nhận , nhưng đó vẫn theo ý .
thể hiểu nổi, rõ ràng hai đứa chen chúc trong căn hộ 40 mét vuông, cuộc sống đủ khổ cực, cô vẫn cứ mang đồ đạc của giúp đỡ những mà thật chẳng cần giúp?
Cho đến một ngày, vì giúp bà thím lầu - đang mải đánh bài, đón cháu, Thư Tâm đến trễ trong khi giao tài liệu quan trọng cho công ty, và sa thải.
Lần đó nhịn nổi nữa, cãi kịch liệt với cô .
Đó là đầu tiên nổi giận đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/long-phuong-chuyen/chap-1.html.]
Thư Tâm cúi đầu, lí nhí xin ngừng, khiến mềm lòng.
Thật sự hết cách, Thư Tâm ngập ngừng đề nghị gọi điện về nhà xin tiền phụ giúp vượt qua giai đoạn khó khăn.
sốc, nhưng chẳng còn lựa chọn nào khác, đành rút tiền tiết kiệm lâu để mua điện thoại mới, đưa cho cô .
Vậy mà Thư Tâm trách móc: “Rõ ràng tiền, còn lớn chuyện như ?”
2.
chỉ còn cách càng nỗ lực kiếm tiền, tăng ca, việc chăm chỉ hơn gấp bội trong công ty. Cuối cùng cũng cấp chú ý, cơ hội thăng chức và tăng lương.
Ngay lúc đang định chia sẻ tin với Thư Tâm, thì cô một chuyện khiến nghẹt thở.
Cô , rằng trong một tháng qua vẫn luôn tìm việc. Sau bao nỗ lực, cuối cùng cũng tìm một việc bán thực phẩm chức năng, đối tượng là già. Lương cơ bản là 1.200 tệ ( hơn 4.300.000 vnđ), nếu bán hàng thì mới hoa hồng.
Thư Tâm thấy công việc hợp với , vì mối quan hệ với các ông bà trong khu , bán mấy sản phẩm chẳng mấy chốc sẽ kiếm tiền.
cô quên mất rằng, lý do những già đó yêu quý cô chỉ vì cô sẵn sàng giúp đón cháu, giúp dọn dẹp, khác gì “bảo mẫu miễn phí”.
Miễn phí đó, ai mà thích?
bảo họ bỏ tiền mua đồ, thì đó là chuyện khác.
Cuối cùng, cũng chỉ một, hai ông bà ơn cô , miễn cưỡng mua ít hàng.
Trạm Én Đêm
Mà như cực kỳ ít.
Không những thế, để lấy lòng họ, Thư Tâm còn bỏ tiền túi mua quà biếu, dù đến lúc đó vẫn nhận đồng lương nào.
Số tiền đó, là tiền cho cô dùng cho việc ăn uống hằng ngày.
còn kịp nhận lương, thì ông chủ công ty thực phẩm chức năng ôm tiền bỏ trốn.
Đến lúc Thư Tâm mới nhận , đây là một vụ lừa đảo.
Dưới tòa nhà của công ty, một đám ông bà già lóc thảm thiết.
Lòng của Thư Tâm nổi lên, cô mặt ông chủ trả tiền cho các cụ.
Cô thể chịu nổi việc già lừa, dù phần lớn trong đó là khách của cô , dù bản còn kiếm một xu nào.
Vậy cô lấy tiền ở ?
Cô tự tiện lấy tiền mặt trong túi của , đó là công quỹ của công ty mà kịp đem gửi ngân hàng.
suy sụp .
Một tháng trời việc cật lực, tưởng chút thành quả - cuối cùng thứ đều tan biến.
Số tiền mất quá lớn, thể xoay xở nổi ngay lập tức.
May mắn là quản lý tạm thời ứng tiền bù , nhưng vẫn công ty đuổi việc.
Vậy mà ngay cả lúc , Thư Tâm vẫn cảm thấy sai.
Cô : “Những ông bà đó thật đáng thương, tiền mua thực phẩm chức năng khi là tiền chuẩn cho hậu sự của họ.”
thêm lời nào, đập cửa bỏ .
Ba rút bộ tiền lương hưu dành dụm, còn vay mượn khắp nơi mới thể bù khoản tiền công ty thiếu hụt.
thu dọn hành lý, quyết tâm thể sống cùng Thư Tâm nữa. Hai như , từ nay ai sống cuộc đời nấy là nhất.