Lịch Sử Chạy Trốn Của Hoa Hồng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-10-10 03:12:15
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
xổm xuống, giọng chút nghẹn ngào: "Anh quá, dậy đ.á.n.h nữa ? Anh tỉnh một chút ."
"Hờ..." Anh nhếch môi: "Đánh nổi nữa, cô ."
ở thêm, thẳng ngoài.
Vừa ngoài đụng Bạch lão đại.
"Đến từ biệt tổ trưởng của mày ?"
" đến xem c.h.ế.t hẳn ."
"Ồ? C.h.ế.t hẳn ?"
"Sắp , chỉ còn cái miệng là cứng."
Bạch lão đại cho vớt lên, trói , bắt quỳ đất.
Bạch lão đại đưa cho một chai chất lỏng trong suốt: "Mày đến đút cho nó uống ?"
"Đây là gì?"
"Axit sunfuric."
Da đầu bắt đầu tê rần.
đến mặt Trần Ân, ngẩng đầu : "Đến đây, ch.ó cho khác thì dáng vẻ của một con chó, đừng để coi thường cô."
Anh xong, miệng dụng cụ banh .
Tay run rẩy dừng ở đó.
Kết quả giây tiếp theo, Bạch lão đại trực tiếp nắm lấy tay , đổ thứ chất lỏng trong chai miệng .
Lập tức khói xanh bốc lên.
Ngay cả tiếng hét cũng xé thành nghìn mảnh, mỗi mảnh đều đ.â.m tim .
"Thấy ? Đây chính là kết cục của việc phản bội tao."
Tất cả những mặt đều sợ đến dám ho he.
Sau khi kết thúc, Bạch lão đại đưa về phòng của ông .
Ông cởi quần áo của , bàn tay thô ráp vuốt ve những vết sẹo : "Lỗi của tao, lúc đó tay nặng nhẹ."
kháng cự, nhưng dám né tránh.
"Nghe con trai tao nó thêm một kế, tao thêm một vợ ?"
"Nó ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm tình hình của mày, thế, quan hệ của mày với con trai tao lắm ?"
"Xin !" quỳ thụp xuống.
"Lúc đó để tiếp cận mà nghi ngờ, dối."
"Vậy thì biến lời dối thành sự thật , thế nào?"
trả lời, nhưng chủ động tiến lên lấy lòng.
Hôn một nửa, ông đè xuống giường.
cởi cúc áo cho ông .
Nếu vì cuộc điện thoại của Bạch Thiếu Lộ, tối nay chắc chắn thể thoát .
Bạch Thiếu Lộ đòi tự tử.
17
Bạch lão đại vội vã về.
một giường, bật nức nở.
thể lãng phí thời gian việc lóc.
bò dậy, quần áo còn kịp mặc chạy đến máy tính của Bạch lão đại, mở máy, giải mã tập tin.
Mật khẩu tập tin là 1208, do Trần Ân cài đặt.
Lúc đến thăm ở thủy lao, cho mật khẩu, và cho giấu một cái USB.
Anh chắc chắn rằng sẽ giúp việc cuối cùng .
cắm chiếc USB giấu trong áo lót , chép bộ dữ liệu lưu của khu lừa đảo.
Cuối cùng mặc quần áo chỉnh tề, giấu chiếc USB trong quần áo của Trần Ân đang treo cây.
Anh t.h.i t.h.ể của sẽ vận chuyển ngoài, sẽ tiếp ứng.
Bạch lão đại về Tống Thiến chạy thoát, nên cảm xúc Bạch Thiếu Lộ định.
Ông bảo qua đó trông chừng con trai cho ông .
Lúc đến, cổ tay Bạch Thiếu Lộ thêm một vết cắt.
Cậu c.ắ.t c.ổ tay.
"Cô chia tay ?"
"Tại chứ?"
"Cô bố lấy mạng cô ."
"Ồ, nếu là , cũng sẽ chạy."
"Tiêu Nhạc, rốt cuộc bố nghề gì?"
"Trồng nha."
"Trồng loại gì mà cần cả một đội quân canh gác?"
"Sợ khác cướp chứ , bây giờ đều bán theo gram đấy."
Cậu gì thêm, chỉ chằm chằm những vết sẹo : "Cô cãi với bố ? Người cô là vết thương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/lich-su-chay-tron-cua-hoa-hong/chuong-8.html.]
"Không , là tình thú của trưởng thành, hiểu ."
Cậu bỗng nhiên : "Tiêu Nhạc, cô “vàng” thật đấy, giống hệt một bạn của ."
"Vàng gì?"
"Mặt cô đấy, cô tưởng là gì?"
"Cậu mới vàng, cả nhà đều vàng."
cãi với một trận, mắt đỏ hoe.
"Nhìn trông tinh thần của cô vẫn lắm, thật ."
"Mẹ kiếp... đồ thần kinh."
hỏi Bạch Thiếu Lộ, khi Tống Thiến gì .
Cậu Tống Thiến sẽ tìm , cô cứ nhắc mãi chuyện hẹn dạo phố, cô đợi cả buổi chiều mà đến, cô sẽ tìm dạo phố.
"Cậu của cô ?" hỏi .
"Có."
"Có mà còn tự tử?"
"Lần vì cô ."
mặc kệ vì ai.
Cậu là chủ nhỏ nổi điên phát cuồng vì tình yêu.
là kẻ liều mạng hèn mọn như bùn đất để sống.
Chúng định sẵn là thể điểm giao .
18
tìm cách liên lạc với Tống Thiến để trốn thoát.
Cái nơi quỷ quái , mỗi ngày đều khiến ngạt thở.
Tối đó, đến phòng của Bạch Thiếu Lộ.
"Bố bảo giám sát 24/24."
nghiễm nhiên trải một tấm nệm sàn nhà cạnh giường .
"Cô đang xâm phạm quyền riêng tư của đấy."
"Con trai với thì cần gì riêng tư?"
Cậu chút bất đắc dĩ.
"Là cô đấy nhé."
Cậu cởi phăng áo , lật xuống giường, thẳng bên cạnh .
"Brais, khuyên nên tự trọng."
Cậu nhúc nhích.
dứt khoát chen qua, một thằng nhóc con mà thôi, sợ .
Kết quả là nhấc bổng lên, đặt thẳng lên .
"Mẹ kế, cũng khuyên cô nên tự trọng."
Mặt lập tức đỏ bừng: "Mẹ kiếp, bệnh ?"
Cậu đè cho nhúc nhích: "Cô mới ."
Cuối cùng, là thua cuộc, lật xuống.
Một lúc lâu , hỏi : "Có t.h.u.ố.c lá ? Cho một điếu."
Cậu lật dậy tìm thuốc, đưa cho một điếu, cũng tự châm một điếu.
Hai chúng sàn im lặng hút thuốc.
"Cô ? Lần nào cũng mong gặp Tống Thiến, nhưng mỗi gặp cô gì để , cảm giác cứ thiếu thiếu thế nào ."
"Chán chứ ."
Cậu : "Hai chúng ở bên lâu, nhưng hợp ."
"Cậu gọi việc ngày nào cũng cãi là hợp ? Cậu biến thái ."
"Đến cũng thấy biến thái, ban ngày cãi với cô xong, tối đến trong mơ cũng cãi với cô, nhưng cứ thế mà kiếp cãi cảm giác."
"Dừng ! Cậu đừng với là còn thích cả phụ nữ của bố đấy nhé." nữa.
Cậu im ở đó.
Cậu hút một lúc lâu mới chằm chằm : "Bản cũng thấy điên. Vì một mà tiếc c.ắ.t c.ổ tay chỉ để gặp cô một ."
sửng sốt một chút.
Cậu c.ắ.t c.ổ tay chỉ để gặp ?
né tránh ánh mắt của : "Ngủ , nếu ngủ thì uống một viên t.h.u.ố.c ngủ,vẫn ngủ thì hai viên."
"Được."
Cậu ngoan ngoãn uống thuốc, một lúc chìm sâu giấc ngủ.
Cảm thấy ngủ say, bò dậy, mở điện thoại của , gọi cho Tống Thiến.
19
Cô cô đang ở khách sạn, phận bại lộ, cô dám trực tiếp đến tìm .
"Trần Ân , cũng là của các cô ?" hỏi cô .