37.
Mộ Nam Thư – Phiên ngoại : Nam Thư
Chú uống say .
Khoảnh khắc gã đưa tay về phía , đầu như vang lên tiếng chuông báo động inh ỏi.
Gã lẩm bẩm: “Mặc dù , nhưng tắt đèn thì cũng như thôi.”
Cho đến khi những vết chai sần lòng bàn tay chạm đùi , liền lao khỏi phòng.
Trong cơn hoảng loạn, cuống cuồng chạy sang nhà bà Tiểu Thụ.
Gã chú của ngoài gào thét, điên cuồng đập cửa nhà bà Tiểu Thụ, bảo rằng hãy ngoài ngay, nếu thì đừng bao giờ về nữa.
Bà Tiểu Thụ đưa cho mấy trăm tệ, bảo rằng tiền đó đủ để rời khỏi ngôi làng .
Phía dường như một con mãnh thú đang đuổi theo, dám đầu, chỉ cắm đầu chạy trốn khỏi địa ngục nuốt chửng lấy .
Nhờ tiền , tiến thành phố, nhưng vì tìm việc, suýt chút nữa c.h.ế.t đói.
Khi đầu óc cuồng, mắt hoa lên thì đưa cho một cái bánh.
ngẩng đầu lên, thấy gương mặt tuấn của đó.
cũng thể bỏ qua ánh thoáng hiện vẻ chán ghét trong đôi mắt .
Lăng Tuyển đưa về nhà.
Ban đầu, vốn dĩ chỉ định tìm chút việc cho , đuổi .
khi thấy bức tranh tiện tay vẽ, :
“Em thiên phú.”
Vậy là đó trở thành vẽ cho Lăng Tuyển.
Hắn bảo rằng một tâm hồn tự do và đôi mắt khám phá cái .
Hắn sẽ nắm lấy tay , hướng dẫn từng nét vẽ.
tự nhắc nhở bản hàng nghìn, hàng vạn rằng, thể động lòng, vì xứng với Lăng Tuyển.
cuối cùng, vẫn chìm đắm trong sự dịu dàng của , cam tâm tình nguyện trở thành cái bóng của .
Ngày Lăng Tuyển vang danh cầu, khán đài, sức vỗ tay cho một cách nhiệt liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/lay-hoa-lam-thu/chuong-15.html.]
ánh mắt mà ngày hôm đó khiến như rơi hầm băng.
《Olivia》vốn là món quà dành tặng cho đứa con chào đời của , ngờ rằng Lăng Tuyển đánh thức cô .
Mãi cho đến khi tận mắt thấy hôn Olivia, mới nhận rằng điều cần là một vợ mỹ, chứ một kẻ tầm thường như .
dành cả đời chỉ để mong một tình yêu đích thực và thuần khiết, nhưng càng khao khát, càng bao giờ .
Vì thế, quyết định từ bỏ .
Từ bỏ hết tất cả.
Olivia từng hỏi , tình yêu là gì?
cũng cho cô một câu trả lời.
bản từng yêu một cách trọn vẹn và chân thành.
thể nào đưa câu trả lời cho cô .
Trong một thoáng, chợt nhớ đến ngày Lăng Tuyển đưa đổi tên.
Cái tên “Mộ Nữ Đình” mang hàm ý quá nặng nề khiến Lăng Tuyển vô cùng khó chịu, thể hiểu nổi vì cha đặt một cái tên đầy sự thù địch như thế cho chính con gái .
Vào ngày đổi tên, nhân viên hỏi nghĩ cái tên mới .
Khi còn đang do dự, thì thoáng thấy trong mắt Lăng Tuyển ánh lên sự chán ghét một cách rõ ràng.
Ngay giây , liền thu cảm xúc đó, dịu dàng hỏi :
“Em nghĩ xong ?”
Khoảnh khắc , bỗng nhận rằng, lẽ tình yêu của vĩnh viễn thể thổ lộ thành lời.
Nỗi lòng chẳng cách nào bày tỏ .
“Nam Thư.”
Lăng Tuyển hỏi: “Gì cơ?”
gượng gạo nở một nụ , sợ rằng sẽ thấu tâm ý của :
“Gọi là Nam Thư .”
(Hết)