KÝ SỰ NGỌC NƯƠNG - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:52:42
Lượt xem: 643

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cửa lớn khép , chặn tiếng gọi réo phía .

 

Tới lúc , vẫn ngỡ như đang giữa cơn mộng.

 

Liễu phu nhân nắm tay , nhẹ nhàng :

 

“Con ngoan, con và Văn Bá thật là duyên. Ta từng mời đại sư ở chùa Thanh Sơn xem qua— vì con thuở bé lớn lên nơi núi rừng, chẳng vướng bụi trần, nên càng mệnh cách con khắc chế. Chỉ tiếc phụ con từ chối, khiến Văn Bá buồn phiền suốt một thời gian.”

 

Liễu Văn Bá vốn nghiêm mặt, giờ đỏ hồng đến tận mang tai:

 

“Mẫu bậy nữa …”

 

Liễu phu nhân liếc mắt:

 

“Ta , chẳng lẽ con tự dám ? Đọc bao nhiêu sách, trong đó dạy con cách thổ lộ với trong lòng ?”

 

Liễu Văn Bá đến mức mặt đỏ như máu, chẳng dám hó hé gì.

 

Liễu phu nhân bất đắc dĩ thở dài, chỉ tay về phía đình nghỉ mát mặt:

 

“Ta sai chuẩn và điểm tâm. Hai đứa còn trẻ, tự chuyện cho rõ lòng . Còn thì sẽ cùng thông gia bàn bạc kỹ hơn về chuyện hôn sự.”

 

Bà nhẹ nhàng siết c.h.ặ.t t.a.y , khẽ vuốt mấy sợi tóc mai rối bên thái dương:

 

“Con ngoan, đừng hoảng. Con thể bước chân cửa nhà họ Liễu, đó mới là phúc khí của nhà .”

 

Liễu phu nhân dẫn theo đám gia nhân rời , chỉ còn và Liễu Văn Bá trong sân.

 

So với , dường như còn lúng túng hơn, ánh mắt dám thẳng lấy một .

 

Ta đành lên tiếng :

 

“Liễu công tử, chẳng … chúng từng gặp ?”

 

Nếu , thật chẳng thể hiểu nổi vì nhà họ Liễu đối đãi như thế.

 

Liễu Văn Bá khẽ thở dài:

 

“Quả nhiên… nàng quên . Hai năm , mùa thu, chân dốc Ngưu Nhãn…”

 

Vừa , trí nhớ trong bỗng lóe lên.

 

Hôm trời u ám, vẻ sắp mưa. Phụ lên núi xem mấy cái bẫy đặt từ , dặn mang thú săn xuống núi chờ ông.

 

Ta đến chân dốc Ngưu Nhãn thì bắt gặp Liễu Văn Bá.

 

Hắn vô tình giẫm trúng ổ trứng rắn, một con rắn độc đuổi theo, c.ắ.n trúng bắp chân.

 

Tên tiểu đồng theo hoảng sợ đến phát .

 

Với thì rắn rết côn trùng chẳng là gì to tát. Ta xông lên bắt gọn con rắn, giúp hút độc , bôi t.h.u.ố.c luôn mang theo bên .

 

Đợi tỉnh táo , hỏi tên . Hắn định báo tên thì tín hiệu phụ hẹn —một tiếng chim cảnh báo từ núi vọng xuống.

 

Không kịp nhiều, lập tức vác thú chạy thẳng rừng tìm phụ .

 

Lúc đó Liễu Văn Bá trúng độc, tóc tai rối bời, vẻ mặt chật vật, thêm trời tối sầm, cũng chẳng mấy để tâm đến dung mạo của —bởi hôm nay mới thấy quen quen mà kịp nhận .

 

Thì là như , chuyện giờ thông suốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ky-su-ngoc-nuong/chuong-7.html.]

Cũng từ đó lâu, quản gia nhà họ Liễu đến tìm phụ , từ nay trở , hễ săn con gì, cứ mang thẳng đến phủ giao.

 

Liễu phu nhân mấy gặp đều ôn hòa tươi , còn từng ban thưởng ít, từng tỏ ý coi thường.

 

Thì giữa chúng sớm mối duyên từ

 

Nghĩ đến đây, cuộc hôn sự bỗng mang theo vài phần… mệnh định.

 

Liễu Văn Bá từ trong n.g.ự.c áo lấy chiếc túi gấm cũ nát của , ngón tay thon dài trắng trẻo lúc nhuộm một tầng đỏ nhạt:

 

“Hôm nàng vội vã rời , cái vẫn kịp trả .”

 

Ta nghĩ một chút, lấy chiếc túi thêu hình lá liễu mà Liễu phu nhân từng ban:

 

“Là nhờ phu nhân đưa cho chiếc ?”

 

Hắn gật đầu, thấp giọng :

 

“Lẽ trực tiếp cảm tạ nàng cứu mạng, nhưng hôm đó nàng vì mà hút độc rắn… Ta sợ chuyện truyền sẽ tổn hại đến thanh danh của nàng… Lại cha con nàng hạng đem ân cứu mạng đổi lợi, nên càng sợ , hai vì e ngại mà dám đến phủ nữa… Vì …”

 

Thì nghĩ chu đến thế.

 

Ta khẽ:

 

“Thật con gái quê mùa như chúng , câu nệ lắm chuyện quy củ lễ nghi như các tiểu thư trong danh môn. Mạng quan trọng, chẳng lẽ chỉ vì cái gọi là thanh bạch, nhục nhã, cách nam nữ mà trơ mắt c.h.ế.t ?”

 

Liễu Văn Bá cúi mắt , nơi đáy mắt lóe lên ánh sáng, song kịp kéo dài ảm đạm:

 

“Ngọc Nương, bên ngoài đồn rằng khắc thê. Ân cứu mạng , luôn canh cánh báo đáp . Giờ nàng gặp nạn, đương nhiên hết sức giúp đỡ. Chỉ là… lo sẽ hại đến tính mạng nàng.”

 

Gió thu thổi qua, nhẹ nhàng lay động tà áo .

 

Hắn khẽ , giọng nhẹ:

 

“Chi bằng… để mẫu nhận nàng nghĩa nữ, như cũng thể bảo vệ nàng chu .”

 

Có lẽ là tích tám đời phúc đức, nên kiếp mới gặp một lang quân đến .

 

Nếu là mối duyên trời định, tham lam một … thì ?

 

Hơn nữa, nếu thật sự kết với nhà họ Liễu, dẫu về bất trắc, chỉ e Liễu phu nhân cùng Liễu Văn Bá cũng sẽ hết lòng lo cho phụ , chăm sóc ông an hưởng tuổi già.

 

Nghĩ tới đây, ngẩng đầu, khẽ :

 

“Ta nghĩ … việc nam nữ nên tiếp xúc mật, quả là cũng lý. tiếp xúc thể, còn là ân nhân cứu mạng, luận tình luận lý, vẫn là nên cưới đấy chứ.”

 

Liễu Văn Bá sững .

 

Ngay mắt , từ cổ lên đến mặt, từng tấc từng tấc da đỏ bừng cả lên.

 

Một vị công tử thế gia mà thẹn thùng đến thế.

 

Ta nhịn , cố ý trêu :

 

“Sao , Liễu công tử chẳng lẽ ?”

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Hắn hít sâu một , gật đầu kiên định:

 

“Muốn. Ta đương nhiên là .”

 

 

Loading...