Kỷ Diệp Trăn Trăn - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-09-13 09:42:03
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

âm thầm lướt từ xuống phát tất cả các tin nhắn thoại, lúc xong vì tâm trạng bối rối nên bấm bản PDF cuối cùng để bình tĩnh trở .

Sau ba phút, thoát ngoài lẩm bẩm: “Không hiểu gì cả…”

Nói xong thì cảm nhận đúng, lúc mới phát hiện trong lúc thất thần bấm nhầm nút ghi âm.

thề là thu hồi tin nhắn thoại nhanh hơn bao giờ hết.

Sau đó, một tin nhắn khác gửi từ phía bên .

12

“Không hiểu chỗ nào?”

Không sống nữa, hãy để ch.ết !

nghĩ cả ngàn vạn cách để chủ động bắt chuyện với Chu Kỳ, nhưng từng nghĩ đến loại kịch bản .

bèn gửi một biểu tượng cảm xúc hình con mèo đang thật to.

“Thầy Chu, nhà chúng ơn quan tâm tới Diệp Nhiên. Không lúc nào thời gian rảnh, mời ăn một bữa ?”

Chu Kỳ hỏi tại né tránh câu hỏi của , thuận thế đáp .

“Hôm nay.”

???

Chủ nhiệm lớp cấp 3 đều rảnh rỗi như ?

bố bắt mời cơm, cũng chỉ đành cắn răng tiếp tục.

“Được! Vậy ăn gì? Ăn gà là đồ ăn Nhật?”

Chu Kỳ: “Lẩu.”

Câu trả lời khiến bất ngờ.

Khẩu vị của Chu Kỳ nhẹ, còn ăn cay thì chịu

cũng dám tự đa tình, chỉ đơn giản trả lời một câu.

“Được. Vậy hẹn gặp lúc bảy giờ!”

Thời tiết ấm dần lên nhưng khí trong các quán lẩu vẫn hề giảm nhiệt.

Ngoại trừ bàn của chúng .

Sau khi gọi món xong, đôi bên lập tức im lặng.

Cho tới bây giờ cũng từng nghĩ sẽ cùng Chu Kỳ ăn riêng với một chiếc bàn.

Không dùng điện thoại di động, như thế thì lịch sự lắm.

Mà trò chuyện thì cũng nên cái gì.

Cũng may là phục vụ nhiệt tình khuấy động bầu khí lúng túng của chúng : “Hiện tại cửa hàng đang tổ chức trò chơi đoán thành ngữ, nếu 2 thể thành thì sẽ nhận một phần quà nhỏ của chúng ~”

Đoán thành ngữ?

Được luôn, thể!

vui vẻ đồng ý, và phục vụ mang một đĩa bắp cải.

: “…”

Này là ý gì ?

Người phục vụ khích lệ “Anh trai cũng thể đoán nha.”

Chu Kỳ khẽ nâng mi mắt thoáng qua.

“Bạch đầu giai lão?”

Nhân viên phục vụ “Hoàn chính xác! Đây là quà tặng của cửa hàng, còn một món đồ chơi nhỏ nữa, hy vọng 2 thể ở bên đến bạch đầu giai lão.”

… Có lẽ đời gì ngượng ngùng hơn là gửi lời chúc phúc như đến một cặp đôi chia tay.

khó khăn giải thích: “Thực chúng …”

“Cảm ơn.” Chu Kỳ ngắt lời đưa cho món đồ chơi nhỏ, vô thức nhận lấy.

“Món đồ hợp với tuổi của cho lắm.”

Chu Kỳ vươn tay : “Vậy trả cho .”

liền cầm lên: “Để mang về cho Diệp Nhiên.”

Khóe môi Chu Kỳ dường như cong hơn một chút, lúc mới ý thức hành vi của trẻ con thì , khuôn mặt lập tức nóng bừng lên.

Sau đó, ai đang gọi tên “Diệp Trăn?”

Hả?

vô thức lên thì thấy mặt xuất hiện một đàn ông xa lạ, với ánh mắt ngạc nhiên.

“Mấy năm gặp, em càng ngày càng đấy!”

sửng sốt “Anh là…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-diep-tran-tran/chuong-7.html.]

Nụ môi đông cứng .

Chu Kỳ lạnh nhạt nhắc nhở “Bạn trai cũ của em.”

??? 

13

Đôi khi nghĩ thế giới thật kỳ diệu.

Không hiểu gặp đàn mới hẹn hò 3 ngày trong quán lẩu, hiểu chẳng nhớ mặt , càng hiểu vì mà Chu Kỳ bạn trai cũ của .

do dự một giây: “Xin , trí nhớ .”

Sắc mặt đàn ông đối diện càng thêm xám xịt, đành vội vã rời .

về phía Chu Kỳ, khuôn mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, tâm tình gì.

chột “Cái thực sự nhớ rõ .”

Chu Kỳ gật đầu: “Không nhớ rõ là bạn trai cũ thứ mấy?”

: “…”

Mấy năm gặp, càng ngày càng độc miệng, câu nào là hình câu đó.

cũng tức giận lắm, nhưng thấy Chu Kỳ như thì chỉ đành nhỏ giọng: “Chỉ là nhớ thôi mà!”

Chu Kỳ gắp một miếng thịt bò cuộn cho trong bát của chính .

: “… Nhỏ mọn như gì…”

Trước đây khi ăn cơm với thì chúng đều ngầm thừa nhận miếng đầu tiên sẽ gắp cho .

Dù là lẩu, là thịt hải sản thì cũng chẳng cần động tay cái gì, chỉ phụ trách so đũa xới cơm là .

Chu Kỳ như thấy.

oán hận gắp một miếng thịt bò to hơn, nhỏ giọng lẩm bẩm:

“Anh còn giảng bài cho khác, !”

Chu Kỳ dừng một chút ngẩng đầu lên: “Em bài nào, bất cứ lúc nào cũng thể giảng cho em.”

giật “Thầy Chu, như lắm .”

Sau khi xong, cả hai chúng đều im lặng trong giây lát.

Trước đây mỗi bắt bài tập thì thường câu , nhưng nên cứ cố tình ăn vạ. Sau quá trình ăn vạ thì sẽ mè nheo nắm tay , hoặc là sẽ giảng luôn câu trả lời cho , khi còn ôm nữa.

Tự nhiên rơi tình cảnh lúng túng thế thì hối hận, cực kỳ hối hận.

Thế là đem Diệp Nhiên bia đỡ đạn.

Nói chuyện về việc học tập của học sinh mới là về với con đường chính nghĩa!

Bỗng nhiên nhận tin nhắn của Liễu Phỉ Phỉ “Người , ăn thịt nướng ?”

gửi một bức ảnh qua.

Liễu Phỉ Phỉ: “Chà chà, quên tình cũ ?”

đó cô như ý thức điều gì “Đợi ! Ai đang đối diện với đấy?”

đành sự thật: “Bố bắt tớ mời ăn cơm, bảo là cảm ơn quan tâm Diệp Ly suốt thời gian qua.”

Liễu Phỉ Phỉ: “Cậu xinh .”

: ?

Liễu Phỉ Phỉ: “Đẹp mà não.”

Liễu Phỉ Phỉ: “Để tớ xem yêu đương não tàn tới mức độ nào!”

: “…”

Liễu Phỉ Phỉ: “Năm đó đối xử với như thế nào! Quên hết hả? Lúc còn giữa 2 quan hệ gì, đúng ? Bây giờ bỏ đũa xuống ngay! Đi ngay lập tức!”

: “Phỉ Phỉ, nghĩ xem khả năng , tức là tới bây giờ vẫn đang thích tớ?”

Liễu Phỉ Phỉ: “…”

Cuối cùng phát hiện cô đưa danh sách đen.

đặt điện thoại xuống và lấy hết dũng khí để đối mặt với Chu Kỳ.

“Chu Kỳ, tại ?”

Anh khẽ ngước mắt sang.

14

thấy tim đập nhanh hơn.

Mà thậm chí còn đang chờ câu trả lời nào nữa.

và Chu Kỳ học cùng trường đại học, mặc dù chúng thường xuyên đến trường của nhưng chắc chắn Chu Kỳ sẽ cơ hội quen đó.

Chỉ một đáp án duy nhất.

Loading...