Kỷ Diệp Trăn Trăn - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-09-13 09:41:17
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phỉ Phỉ, tớ nhiều là bận.”
Lúc cùng bạn trai ngoài hẹn hò, Chu Kỳ đang bận.
Lúc thương trong bệnh viện, mà vẫn với là đang bận.
Tại Chu Kỳ bận rộn nhiều việc như , bận đến nỗi chút thời gian nào để ở bên ?
Đoạn tình cảm là do cố gắng mới , ngay từ ban đầu thì ở thế thượng phong.
thể nắm bắt tình yêu của Chu Kỳ.
Mà chỉ 2 sự lựa chọn, hoặc là tiếp tục, hoặc là từ bỏ.
“Tớ quả thực thích , nhưng mà tớ cũng là , tớ cũng mệt. Cậu em trai tớ mổ ruột thừa xong gì ? Nó nhờ tớ báo với bạn gái là nó , nó sợ cô bé sẽ lo lắng. Còn tớ và Chu Kỳ thì như .”
Năm đó ở bệnh viện với chiếc điện thoại trong tay, một chờ đợi suốt một ngày một đêm.
Hình như những đều là sự thật, quả thực Chu Kỳ thích nhiều đến .
Sau khi nhận tin nhắn Wechat của Chu Kỳ thì lời chia tay, đó chặn và xóa hết thông tin liên lạc.
Đối với , lẽ là kiểu cũng mà cũng chẳng .
Nếu như , thà lựa chọn buông bỏ còn hơn.
10
Ngày thứ hai, cố ý xin nghỉ một buổi để đến trường của Diệp Nhiên.
tìm thấy lớp học của Diệp Nhiên, lúc Chu Kỳ thành tiết sinh hoạt buổi sáng.
gõ cửa: “Thầy Chu, xin chào, tới lấy sách của Diệp Nhiên.”
Cả lớp đồng loạt sang .
Chu Kỳ gật đầu: “Vị trí cuối cùng trong hàng thứ hai là chỗ của em .”
gần hơn thì mới phát hiện cô bé ngay đằng chính là Thư Hiểu.
lấy chồng sách trong ngăn bàn và mỉm với cô bé.
Một nam sinh khác bên cạnh hỏi “Chị ơi, Diệp Nhiên đỡ hơn ạ?”
Trong lòng âm thầm khen nhóc đó một câu, hướng về phía Thư Hiểu .
“Ca mổ của nó thuận lợi, nó sẽ sớm xuất viện trường học thôi.”
Cô bé mím môi , khuôn mặt ửng hồng.
thu dọn sách vở của Diệp Nhiên xong thì Chu Kỳ tiễn ngoài, đúng lúc gặp nữ giáo viên mà hôm thấy trong bệnh viện.
À đây là giáo viên toán của Diệp Nhiên, xem là chuẩn đến tiết học của cô .
Cô thấy thì sững một lúc, đó gật đầu và mỉm với Chu Kỳ ở bên cạnh:
“Thầy Chu, trong kỳ thi tuyển sinh một câu hỏi khá phức tạp, mấy giáo viên chúng cứ cảm thấy chỗ nào đúng lắm. Anh thời gian xem qua một chút ?”
Chu Kỳ gật đầu: “Được.”
Không hiểu trong lòng dâng lên cảm giác vui.
Chu Kỳ vài bước, phát hiện theo thì đầu hỏi “Sao ?”
cố gắng nhịn cảm giác khó chịu trong lòng xuống, nhưng cuối cùng vẫn nhịn “Không gì, đang nghĩ thầy Chu lợi hại, mặc dù là giáo viên Vật lý nhưng giáo viên Toán cũng nhờ đến .”
Chu Kỳ đút một tay trong túi: “Không . Trước đây dạy kèm nhiều lắm, quên cũng quên .”
– đứa học kém Toán đến nỗi Chu Kỳ giảng 1 đề tận 13 : “……”
Cảm giác hổ dâng lên trong tâm trí, một chút phấn khích khi đến đây cũng biến mất tăm .
Tự nhiên đến đây để gì .
“Phải , dạy một học sinh chậm chạp ngu ngốc như thì chắc chắn bằng dạy một thông minh.”
Vừa xong, Chu Kỳ chỉ lẳng lặng đáp lời.
Trong lòng lập tức cuống cuồng. Trái tim như ngừng đập.
Ch.ết , câu của hình như chua nhỉ?
Anh sẽ nghĩ là đang ghen đấy chứ?
Chu Kỳ gật đầu: “Diệp Nhiên dễ dạy hơn em nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-diep-tran-tran/chuong-6.html.]
“…”
Nhất thời đây là tình cũ khó quên là u mê vẫn tỉnh ngộ nữa.
Cuối cùng chọn bỏ chạy.
“Thầy Chu, nếu như còn việc gì khác thì đây… “
“Chờ một chút.”
Chu Kỳ đưa điện thoại .
“Thêm WeChat .”
Tim đập liên hồi kiểm soát .
Sau đó “ gửi cho em bảng điểm với bài vở mấy ngày nay, em nhớ đưa cho Diệp Nhiên xem.”
Ừ ha, học sinh lớp 12 dùng điện thoại.
quét mã Wechat và nhấp thêm bạn bè.
“Cám ơn thầy Chu, phiền quan tâm đến thằng nhóc nhà quá.”
“Sau khi kết bạn Wechat thì chúng thể nhắn tin .”
Chu Kỳ thu điện thoại di động “Ừm.”
11
cũng chẳng Chu Kỳ đổi điện thoại từ bao giờ, dù từ lúc chia tay thì lâu lắm chúng cũng liên lạc.
Ngày đó cũng bao giờ nghĩ rằng chúng sẽ cơ hội gặp .
Vòng bạn bè của cũng chẳng nội dung đặc sắc gì, giống với tính cách thường ngày của , mang cho cảm giác lạnh lùng nhạt nhẽo.
lướt qua lướt hồi lâu, cuối cùng Diệp Nhiên đành bất đắc dĩ gọi “Chị, cho em bảng điểm mà thầy Chu gửi với.”
bĩu môi đưa điện thoại sang cho nó.
Mẹ đang bóc chuối bên cạnh cũng ghé hỏi :
“Này, giáo viên chủ nhiệm của Nhiên Nhiên cũng tận tâm thật nhỉ. Trăn Trăn, là con mời thầy ăn tối một hôm .”
: “…”
Năm cấp 3 chúng yêu sớm, nhưng lẽ vì Chu Kỳ học giỏi nên thái độ của giáo viên cũng gay gắt lắm, khi chuyện riêng với hai chúng thì cũng ngầm chấp thuận.
Không giống với Diệp Nhiên bây giờ bắt mời phụ .
Thế nên ngay cả bố cũng yêu của hồi đó là Chu Kỳ.
“Thôi ạ, hiện tại thầy nhận quà .”
Mẹ giật quả chuối đang định đưa cho :
“Cái thể coi là quà ? Thầy giúp nhà bao nhiêu chuyện, con xem, thầy thì điểm của Nhiên Nhiên còn tụt dốc thảm hại hơn nữa.”
Diệp Nhiên ngước mắt:
“ , còn chị nữa mà, năm nếu nhờ thầy chủ nhiệm thì với thành tích của chị còn thi đậu trường nào .”
“…”
Em trai, , mong mày đừng gì nữa.
Bố đều kinh ngạc, Diệp Nhiên lỡ lời nên im miệng cúi đầu tiếp tục bài thi.
đành kể sơ qua chuyện một chút.
Nghe xong thì hỏi: “Cậu bây giờ còn độc ?”.
???
Bà kích động:
“Mẹ gặp nó ở hôm họp phụ , cao lớn trai, điều kiện cũng tồi. Nó công việc định mà tính cách nữa, Trăn Trăn, nếu nó vẫn còn độc thì con mau tìm cách hàn gắn .”
“…”
trì hoãn trì hoãn, định cho chuyện trôi quá khứ cho xong, nhưng cứ cách 2, 3 hôm là nhắc một .
Một tuần , Diệp Nhiên trở trường học.
Tin nhắn trò chuyện giữa Chu Kỳ và cũng dừng ở bài tập vật lý mà gửi cho .
Mỗi Diệp Nhiên câu hỏi thì thi thoảng sẽ ghi âm giọng gửi qua.