Kỷ Diệp Trăn Trăn - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-13 09:38:38
Lượt xem: 60

1

Nếu hôm nay sẽ gặp Chu Kỳ, chắc chắn sẽ lao đến trường với khuôn mặt mộc và cả mùi lẩu.

Chuyện hổ nhất là vô tình gặp yêu cũ, mà là khi gặp thì trông trai hơn , mà thậm chí còn trang điểm

“Em là phụ của Diệp Nhiên?”

Chu Kỳ lạnh nhạt lên tiếng.

là chủ nhiệm lớp nó, Chu Kỳ.”

“…”

Tuy rằng chúng chia tay nhiều năm nhưng cũng đến mức nhận nhỉ.

Lúc còn học cấp 3 và Chu Kỳ hẹn hò, là học bá còn chỉ là một học tra.

(học bá: học giỏi, học tra: học kém)

Nhờ Chu Kỳ dạy kèm mà năm điểm của tăng lên cao, và chúng nhận hai trường đại học trong cùng một thành phố.

éo le là một trường ở phía Nam còn một trường ở phía Bắc, mỗi tàu điện ngầm đổi qua 3 chuyến, quá trình di chuyển cũng mất 3 giờ đồng hồ mới đến nơi.

Sau khi nhập học thì Chu Kỳ bận rộn thí nghiệm với giáo viên và tham gia cuộc thi trường, thời gian dành cho cũng ngày càng ít .

Lúc đó chúng vẫn đang còn trẻ, ở cái tuổi nông nổi bốc đồng thì tránh khỏi kết cục là chia tay.

Vài năm thời điểm chia tay, dù ở cùng thành phố nhưng và Chu Kỳ cũng bao giờ gặp .

Không ngờ khi chúng tái ngộ thì ở trong tình huống như thế .

Em trai yêu sớm, mà là chị gái của nó, nên thái độ mặt thầy giáo chủ nhiệm cũng cung kính hơn vài phần.

“Chào thầy Chu, là chị gái của Diệp Nhiên, Diệp Trăn.”

Hồi còn học, mời lên phòng giáo viên uống nhiều đếm xuể, nhưng rơi cảnh chật vật thì đây là đầu tiên.

Càng nghĩ càng tức cái thằng em trai trời đ.ánh, nếu tại nó thì nông nỗi , bố đều công tác xa nên chuyện của em trai mới đến phiên xử lý.

Bố của cô bé cũng đến, một chuyện với cả 2 bọn họ, nhưng may mà họ cũng thông tình đạt lý, khi trao đổi với thì quyết định to chuyện lên.

Chu Kỳ đưa bảng điểm của hai đứa trẻ cho chúng xem.

“Bây giờ là năm lớp 12, chỉ còn vài tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, tâm lý của học sinh là cực kỳ quan trọng. Trước đây cũng trò chuyện với các em mấy để đảm bảo tinh thần học tập kỳ thi, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thành tích. Hôm nay mời đến đây để hi vọng phụ thể phối hợp với nhà trường, giúp định hướng nhất cho mấy đứa trẻ. “

cầm phiếu điểm tay nhỏ giọng lầm bầm:

“Đang thắc mắc tại thằng nhóc mấy ngày nay thức khuya học bài, bỗng nhiên chăm chỉ như tiêm m.áu gà … giống hệt ngày xưa…”

Chu Kỳ dừng một chút ngước mắt về phía .

“Yêu sớm thành truyền thống của gia đình em ?”

???

Lời hình như khó thì ?

khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Chu Kỳ thì đầu óc đột nhiên trống rỗng, gần như trả lời trong vô thức:

“Không , đều là nhờ thầy tận tâm chỉ dạy.”

Xung quanh lặng im một tiếng động.

Không khí trong văn phòng như đông cứng , vị phụ và vài giáo viên khác sững sờ như thấy ma.

Lúc mới ý thức đang cái gì.

Áaaaa!

“Ấy, thầy Chu, ý là như , đừng hiểu lầm.”

lúc đó thì phụ của cô bé nhận cuộc điện thoại quan trọng nên rời .

Bây giờ chỉ còn và Chu Kỳ đối mặt với , bầu khí cực kỳ khó xử.

Vậy nên cũng định về, Chu Kỳ dậy tiễn đến tận ngoài cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-diep-tran-tran/chuong-1.html.]

Mỗi bước đều nặng nề như đeo chì chân.

Cuối cùng cũng đến cửa văn phòng, thở phào nhẹ nhõm một như giải thoát, đột nhiên Chu Kỳ nhẹ nhàng lên tiếng.

dạy nó chủ động theo đuổi .”

chủ động theo đuổi Chu Kỳ năm đó: “…”

Ngày còn học trung học thì Chu Kỳ là đối tượng thầm mến của nhiều nữ sinh trong trường. Anh nhiều theo đuổi, mà thì khác với hầu hết bọn họ.

Chuyện thích Chu Kỳ, cả thế giới đều . Chuyện Chu Kỳ khó theo đuổi như thế nào thì gần như ai cũng cả.

Vậy nên khi chúng ở bên khiến cho cả trường tròn mắt kinh ngạc một phen.

Mà thái độ của Chu Kỳ lúc cực kỳ giống với đầu tỏ tình với , vẻ mặt thờ ơ chút biểu cảm gì.

Trong lòng như ngọn lửa đang thiêu đốt, đầu óc nóng lên và buột miệng:

“Thầy Chu, gì thì , đúng là đây theo đuổi nhưng cũng là đá mà.”

2.

Lời khỏi miệng thì hối hận .

Người còn là bạn trai của nữa, mà là giáo viên chủ nhiệm của em trai !

là phụ của Diệp Nhiên, lời chẳng khác nào “đại nghịch bất đạo”!

Cũng may là thằng em vô dụng cuối cùng xuất hiện kịp thời để chữa cháy cho .

“Chị?”

Có lẽ thằng nhóc đợi ngoài văn phòng từ nãy đến giờ.

vội vàng : “Thầy Chu, cần tiễn, và Diệp Nhiên vài câu ngay, bạn vẫn còn đợi ở cổng trường.”

Vừa xong thì ngay cả sắc mặt của Chu Kỳ cũng dám nữa, vội vã kéo tay Diệp Nhiên về phía cổng trường.

Nó kỳ quái “Chị, chị khẩn trương như gì?”

như giẫm đuôi: “Ai khẩn trương!”

Diệp Nhiên cạn lời “Chị em với mười bảy năm, chị như thế nào chẳng lẽ em còn ?”

Nói xong thì đầu : “Chủ nhiệm lớp em cũng đáng sợ lắm mà?”

“…”

“Diệp Nhiên, yêu sớm còn hối mà còn già mồm cãi với chị.”

Diệp Nhiên “ chị ngày cũng yêu sớm ? Em thấy chị hối .”

Trời ơi, nhồi m.áu cơ tim ngất luôn đây mất.

vô cảm trả lời “Ừ giờ quả báo đến đó. Thầy chủ nhiệm của mày là yêu cũ của chị hồi cấp 3.”

Diệp Nhiên: ???

Khuôn mặt nó kinh ngạc, ánh mắt che giấu nổi sự đau khổ “Ch.ết em ! Chị chơi cho sướng cái chị, giờ chị tạo nghiệp bắt em gánh ?”

“…”

Lúc yêu sớm thầy giáo bắt gặp cũng thấy nó sợ hãi như thế ?

Hơn nữa, Chu Kỳ sẽ trở thành giáo viên chủ nhiệm của em trai ?

Sau khi khỏi cổng trường, lao thẳng một chiếc ô tô đang đậu bên đường.

Cô bạn Liễu Phỉ Phỉ liếc mắt : “Yo, chủ nhiệm lớp nó dạy dỗ ?”

Chẳng qua hôm nay là ngày nghỉ nên hai chúng hẹn ăn lẩu, khi ăn xong thì cô lái xe đưa đến trường.

bất lực gục xuống ghế phụ lái “Không, nhưng còn đáng sợ hơn gấp vạn . Thầy giáo chủ nhiệm lớp nó là Chu Kỳ.”

Liễu Phỉ Phỉ “Ồ” một tiếng, nhưng chỉ 3 giây thì đột nhiên hét lớn “Đậu má?”

bịt 2 tai , cô kiên quyết lôi .

Loading...