Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

KHÔNG PHỤ THIỀU HOA - Chương 7 - Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-12-24 14:39:39
Lượt xem: 687

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh đang ngây , đang nghĩ gì.

Có lẽ là hối hận? 

Có lẽ là cam tâm?

Chúng cùng khởi đầu từ một điểm, nhưng cuối cùng ở những đích đến khác .

Trong hai năm qua, vì sự thù hận và tâm lý ngày càng rạn nứt, từ bỏ ước mơ, tiến bộ gì trong kỹ năng nhảy múa.

Còn , trở thành từng trở thành.

Khi xuống sân khấu, tiến tới, tay cầm hoa tươi, quỳ gối mặt và cầu hôn.

ngẩng đầu về phía , thấy Tần Lãng xa lưng , đôi mắt đỏ hoe .

nhận lấy bó hoa từ tay Bùi Thước, cúi đầu :

“Bùi Thước, thật sự yêu em ?”

Anh nghiêm túc gật đầu.

mỉm .

Cười vì sự tự lừa dối của .

“Vậy thì… Trước khi đính hôn, chúng du lịch nhé.”

25.

Ngày xuất phát chọn trùng với ngày mà ở kiếp xảy — 20 tháng 5.

Trên tàu cao tốc, hỏi:

“Bùi Thước, nếu một ngày nào đó, ông nội điều gì đó với , g.i.ế.c ông ?”

Anh ngạc nhiên, một lúc lâu mới :

“Sao thể như chứ?”

“Nếu nghĩ rằng em g.i.ế.c yêu thương nhất, g.i.ế.c em ?”

Anh xoa đầu :

“Thiều Hoa, em đang ? Hôm nay lạ lùng thế? Em yêu nhất ?”

“Sau đừng đến chuyện sống c.h.ế.t nữa.”

Nếu câu ở kiếp , lẽ sẽ cảm động mà rơi lệ.

bây giờ chỉ thấy buồn nôn.

Hai năm qua, trở nên .

Sau khi Tô Nhụy “chết”, bắt đầu tiếp xúc với đám lưu manh mà đây theo Tô Nhụy, vì tiền mà dần dần bắt đầu tham gia “ngành nghề” của họ.

, chính là giấy thông hành của .

Cũng là sự khởi đầu con đường tội của .

Giờ hiểu, hóa Bùi Thước đưa đến miền Bắc Myanmar chỉ vì báo thù cho Tô Nhụy.

Có lẽ, lý do lớn hơn chính là lòng tham lam.

Anh , là vì bản .

26.

Ngày hôm , chúng đến nơi mà ở kiếp hôn mê.

Bùi Thước mím môi khô nứt:

“Thiều Hoa, sáng nay quên mang nước, em đợi một chút, mua hai chai nước.”

liếc chiếc xe bánh mì đậu xa, nơi đưa đây.

“Được, em sẽ đợi ở đây.”

Mười lăm phút , Bùi Thước mở cửa xe bánh mì: 

“Nhanh lên.”

Thấy bên trong, tỉnh táo , khỏi kinh ngạc: 

“Em…”

vỗ vỗ chỗ bên cạnh:

“Bùi Thước, vẻ như, em mời ăn một bữa ở tù .”

Một chiếc “lắc tay” bạc khóa cổ tay .

Anh dẫn xe, bên cạnh .

mỉm nhẹ: 

“Có câu chuyện ?”

“À đúng , lúc , chắc gọi điện cho một nhỉ?”

gọi video.

Rất nhanh, mặt Tô Nhụy xuất hiện ở đầu .

Bùi Thước khỏi ngỡ ngàng.

Hóa , đến giờ mới Tô Nhụy vẫn còn sống!

Anh mới hiểu, thứ đều là do Tô Nhụy sắp đặt.

Còn Tô Nhụy thì lớn tiếng mắng chửi:

“Bùi Thước, thằng chó, đúng là kẻ phản bội!!”

Hừ, cô , kẻ phản bội chính là cô .

27.

Kiếp trước, cô đã nói quá nhiều trước khi chết.

đã túm tóc , nói với sự căm ghét mãnh liệt.

nói chính vì bố mẹ làm cảnh sát mà mẹ cô đã chết.

nói con gái của kẻ giết người có thể có sáng trong mắt? 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khong-phu-thieu-hoa/chuong-7-hoan.html.]

Sao có thể mang theo ước mơ?

nói nên sống như một con chuột trong cống.

Vì vậy, cô tìm mọi cách tiếp cận .

phát hiện bao giờ khỏi trường, mỗi ngày chỉ chăm chỉ luyện tập.

Cuối cùng, cô hao tổn rất nhiều công sức mới tiếp cận được Bùi Thước, mới khiến thích cô .

nói rằng có thể “may mắn” đến với tên đầu sỏ đó mà phải chịu những hạnh hạ ̀n nhẫn khác trong ́m tháng trước khi đến Myanmar là vì Tô Kiến Hoa ở trong nước bị ốm.

lo sợ bị người khác làm hại, thể tự tay báo thù nên mới nhờ tên đầu sỏ nhỏ đó nhận .

tự mãn về việc kéo một người tốt xuống đáy vực sâu.

nói Bùi Thước có tâm trí vững vàng, dưới tay cô đã giúp hưởng thụ vài lần, rồi bị đồng tiền mê hoặc, từng bước trở thành đồng phạm của họ.

Dựa vào những điều cô đã khoe khoang ở kiếp trước, đã liên lạc với cảnh sát.

Lấy sự rắc rối giữa bố mẹ và mẹ Tô Nhụy làm điểm xuất phát, đã tố cáo về chuyện sẽ xảy vào ngày 21 tháng 5.

Cảnh sát có khả năng nhạy bén vô cùng.

Rất nhanh chóng, họ đã tìm ̣a chỉ bệnh viện của Tô Kiến Hoa và bắt giữ hai bố con họ.

Đồng thời chia làm hai nhóm để bắt Bùi Thước và đồng bọn của .

Hầu như chỉ cách một bước, Bùi Thước và Tô Nhụy đã bị bắt ở những thành phố khác .

Lần này, họ thực sự đã bị khóa chặt.

Nói thật, kẻ suýt chết vì nói nhiều phải là giả.

28.

Tô Nhụy cuối cùng như cô mong muốn, sống cuộc sống của một con chuột trong cống.

Tương lai, còn nhiều điều kích thích đang chờ đợi cô .

Một tháng , Bùi Thước đã tự tử.

Nghe nói đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ trong ngục tù.

Có một ngày, khi “nhặt xà phòng” đã vùng vẫy và ngã đập đầu.

 

Từ ngày đó, như trở thành một con người khác.

Thường xuyên lẩm bẩm khóc: 

“Xin lỗi… Xin lỗi…”

Thực biết đang xin lỗi vì điều gì.

Gia ̀nh cũng giàu có, từ nhỏ sống trong cảnh khổ cực khiến có khao khát tiền bạc mãnh liệt.

Sau khi mẹ qua đời, bố phải làm việc nặng nhọc ở công trường để kiếm tiền cho luyện tập, chỉ mong này có thể kiếm nhiều tiền hơn.

(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Lý do dễ dàng bị lôi kéo vào con đường tội lỗi, một phần là vì bố mặc bệnh ung thư cần nhiều tiền để chữa trị.

Trước khi Bùi Thước chết đã đến thăm vài câu:

“Bùi Thước, lúc trước trước khi cuộc thi quốc gia diễn , nếu cúp điện thoại của Tô Nhụy, có lẽ hôm đó đã đứng bục nhận giải rồi.”

“Anh đã trở thành ngoi sáng nhất bằng nỗ lực và mồ hôi của mình, kiếm được tiền một cách trong sạch, chắc hẳn bố rất vui.”

“Dựa vào điều kiện bên ngoài của , có thể bây giờ còn nổi hơn cả . Biết những hợp đồng quảng cáo và chương trình giải trí nhận được còn tốt hơn cả những gì có bây giờ.”

“Đâu cần phải lo lắng cho số tiền chữa bệnh đó nữa?”

Lúc đó, thần sắc của đã còn bình thường, ngần ngơ đáp:

“Đúng rồi, nếu cúp điện thoại đó…”

Một chàng trai cao lớn, trong khoảnh khắc đó, nước mắt bất ngờ rơi xuống.

Nhìn xem cuối cùng vẫn nghĩ rằng mình nên cúp điện thoại đó.

Sự lựa chọn của ở kiếp trước hề sai.

29.

Khi bước khỏi cánh cổng nhà tù, Tần Lãng tiến gần, ánh nắng chiếu rọi lưng ấy, tạo thành một lớp ánh sáng vàng ấm áp và mờ ảo:

“Còn hận ?”

“Còn chứ.”

mỉm với ấy: 

thể mãi chìm trong hận thù mà hủy hoại chính .”

Vậy thì chẳng giống như Bùi Thước ở kiếp ?

“Con mà, trong cuộc đời , chính là nỗ lực, tranh đấu, đạt , mất , tìm , và cuối cùng là học cách buông bỏ.”

“Buông bỏ khác, quan trọng hơn cả là buông bỏ chính .”

Anh ấy đưa tay xoa đầu , nhưng khéo léo tránh , chỉ còn vẻ ngượng ngùng mà xoa xoa phía gáy:

“Sao bỗng dưng như ngộ chuyện? Nghe vẻ triết lý.”

Anh ấy chỉ ông nội đang xe:

“Anh và ông bàn bạc, chỉ cần em đồng ý, sẽ cho hai bên phụ gặp mặt, sớm định ngày cưới.”

“Em đồng ý.”

đưa tay che giữa trán, ngẩng đầu nhắm mắt lên bầu trời xanh thẳm.

mới hai mươi tuổi, thể lãng phí tuổi trẻ , còn theo đuổi một sân khấu lớn hơn, tại sa hôn nhân chứ?

nếu đó là tình yêu đích thực, thể mang đến cho những giá trị cảm xúc tích cực hơn, cũng ngại việc dành tình cảm của .

, ấy, chân thành bổ sung hai từ:

“Tạm thời.”

Cuộc đời còn dài, còn nhiều cơ hội.

Chẳng ?

Hoàn.

Loading...