Khóa học "Đối phó Trà Xanh" dành cho bạn trai - 2
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:15:09
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
3
Đùa thì đùa, nhưng chuyện gì cũng rõ.
đem giao diện chat với “ xanh” đặt mặt Mã Trần Huyền, hết kể đầu đuôi, xin vì tự ý tin nhắn của . Sau đó, phân tích tỉ mỉ từng chiêu trò của cô . Giải thích một hồi, cuối cùng cũng hiểu một sự thật.
Mã Trần Huyền: “Ý em là… cô thích ?”
: “Có thể.”
Mã Trần Huyền: “Những lời là theo đuổi ?”
: “Có thể là theo đuổi, cũng thể chỉ thả thính.”
Anh vò cằm nghi hoặc: “Sao cảm nhận gì nhỉ?”
: “… thử cảm nhận thật kỹ xem.”
Anh nhắm mắt suy tư một hồi.
Nấm Lùn Team
“Anh thấy… mơ hồ, ngu ngu, cũng ghê ghê, còn chóng mặt. Với … đói nữa. Trưa nay ăn gà om khoai tây tầng 3 ?”
: “… Em bảo động não, chứ bảo động ruột.”
Anh vẫn bỏ cuộc.
“Tại cô theo đuổi mà bắt việc cho cô ? Không bình thường sẽ là cô việc cho ?”
: “Học mong manh, giọng nhỏ nhẹ, yếu ớt như cành liễu trong gió, một đóa sen nước chạm run rẩy ?”
Anh: “Ai .”
: “Chẳng hôm liên hoan câu lạc bộ gặp qua ?”
Anh kiểu như hỏi câu chuyện .
“Mỗi liên hoan đóng năm chục tệ, chỉ quan tâm xem bao nhiêu càng cua lọt bụng, cá tuyết với mực cái nào ngon hơn, mỗi lấy mấy miếng bít-tết. Chứ ai rảnh quan sát xem ai mặt mũi thế nào.”
: “… Thôi . Đa đàn ông đều thích con gái tỏ yếu ớt, như họ mới thấy cơ hội che chở, cảm giác bản vĩ đại hơn.”
Anh cau mày khó hiểu: “Tại họ nghĩ ? Nếu cần khác ‘trông vẻ’ vĩ đại, thì chứng tỏ bản yếu còn gì? Chẳng lẽ móc mất ví, họ sẽ nghĩ ‘ôi, thật giàu ’ ? Anh thích kiểu đó. Anh thích khỏe mạnh, rắn rỏi. Không cần hoa sen yếu ớt, loại rau dại mọc giữa sa mạc, xanh mướt, còn thể món salad nữa.”
Anh chân thành: “Ví dụ như em, một bữa ăn hai cân thịt bò sốt vang, đặc biệt khoái kiểu .”
Khóe miệng co giật.
Không nên ngốc, là thật thà nữa.
nắm tay : “Đi thôi, bến cảng ăn gà om khoai tây nào.”
4
Mã Trần Huyền ăn món gà om mà thèm từ lâu thì vui như đứa trẻ con.
gắp một miếng mì xào đưa miệng. Mùi thì là, hạt tiêu cay nồng đ.á.n.h thức giác quan, thịt thăn mềm mượt tan ngay đầu lưỡi, hành tây và ớt chuông thấm đẫm nước sốt, ngọt ngào vô cùng. Ăn kèm mì sợi dai dai đúng là tuyệt đỉnh mỹ vị.
nhấp một ngụm nước mơ lạnh, khoan khoái thở một .
là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời chính là lúc ăn cơm.
“Anh Trần Huyền, cũng ở đây !”
Một giọng ngạc nhiên từ trời rơi xuống, dập tắt luôn nụ hạnh phúc mặt .
Một cô gái mặc váy sáng màu, cắt ôm vặn tôn lên vòng eo mảnh mai. Khuôn mặt tinh khiết, trang điểm cực nhẹ. Nhìn kỹ mới phát hiện: hai lớp kem nền màu ngà, thêm một lớp màu tự nhiên, cố ý kẻ eyeliner, tạo cảm giác tự nhiên son phấn.
Nói chung là chuẩn công phu đấy.
Giang Khả Nhi đầy tình ý.
Anh ngẩng đầu.
Rồi cúi xuống.
Anh chọc chọc tay : “Này, đây chắc là cái cô Trương Khả Nhi đó hả?”
: “… hỏi trời , chứ em mà ?”
Thấy động thái gì, Giang Khả Nhi bưng khay đồ ăn lúng túng. Cuối cùng, thấy tội nên nhích bát trong, hiệu mời cô đối diện.
cô đặt khay qua bên , thẳng mặt , ngọt ngào: “Anh ơi, thấy tin nhắn của em , trả lời em?”
Anh đang ngậm một miếng gà to đùng, lưỡi răng giãy giụa trong miệng, ú ớ: “Anh thấy , với bạn gái xem cùng . Bọn còn cãi một trận to lắm cơ.”
Mắt Giang Khả Nhi sáng lên, ngay lập tức đổi sang dáng vẻ ngạc nhiên, lấy tay che miệng vẻ khó xử.
“Sao... thế , chị thể nghĩ chứ… Anh ơi, em chỉ cảm ơn thôi. Bình thường luôn giúp em, luôn nghĩ cho em. Em chỉ mời ăn cơm báo đáp, ý phá tình cảm hai …”
Cô sang , nhíu mày, rưng rưng nước mắt: “Chị là bạn gái đúng ? Em với chỉ là tình cảm bạn bè trong sáng thôi. Anh chỉ xem em như em gái mà chăm sóc. Dù chị thích em, cũng thể tin tưởng ? Nếu em là bạn gái chắc chắn em sẽ ủng hộ, tin tưởng vô điều kiện, chứ dễ dàng nghi ngờ quyết định của …”
Nước mắt lưng tròng, chực rơi xuống. “Anh, em đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khoa-hoc-doi-pho-tra-xanh-danh-cho-ban-trai/2.html.]
Cuối cùng cũng nuốt miếng gà, kinh ngạc cô .
“Em đang cái gì thế? Là từ chối thẳng thắn, nhưng bạn gái bảo uyển chuyển. Cô em là con gái, sĩ diện mỏng, nhưng thấy đấy là định kiến giới tính . Đàn ông cũng chắc mặt dày. Như đây , nhạy cảm tinh tế, vị cảm xúc giỏi, mà điều nỡ nhất chính là từ chối khác.”
Anh cô chân thành: “Thế nên, em nhanh lên , ba chật quá .”
lén liếc thấy Giang Khả Nhi thật sự sắp thật.
cô nhanh chóng lấy bình tĩnh, nhẹ: “Không , em ăn ít lắm, sẽ xong nhanh thôi.”
là ít thật. Trong cái khay to đùng chỉ một bát canh rong biển trứng miễn phí của căng-tin.
Cô nhẹ nhàng cầm thìa, thổi thổi, nhấp một ngụm nhỏ.
Một bát canh trứng rong biển mà uống khí chất caviar thượng hạng. bái phục đến mức gần như dậy vỗ tay.
Giang Khả Nhi như vô tình liếc bát mì của , bất ngờ kêu lên:
“Chị ơi, bát chị… là cái gì thế?”
“Cái gì là cái gì, chẳng là....” Mã Trần Huyền đang ăn liên tục ngắt lời, bắt đầu mất kiên nhẫn. khi ánh mắt lướt qua khay ăn của Giang Khả Nhi, bỗng khựng .
“Ối trời ơi.” Anh tròn mắt, nét khó chịu trán biến mất sạch. Anh còn giơ tay hiệu với cô , ánh mắt tràn đầy thương cảm:
“Không cần nữa, hiểu .”
: ??? Anh hiểu cái gì trời?!
Mà ngay đó, hành động của khiến phun cả ngụm nước mơ trong miệng .
Anh ghé sát cô , hạ giọng như tiết lộ bí mật quốc gia:
“Khu đồ ăn bảo trợ ở bên kìa. Đừng ngại, chuyện chẳng gì hổ . Trường chắc chắn sẽ bảo vệ quyền riêng tư của các bạn học sinh.”
Anh còn chỉ sang bát mì của , nghiêm túc giải thích:
“Đây là mì đó, ngon lắm.”
Mặt Giang Khả Nhi đỏ như gan lợn. véo đùi để kìm cho bật tiếng như lừa hí.
“Không, hiểu nhầm .” Cô dịu dàng . “Ý em là thì chị thật sự thể ăn hết một bát mì .”
Cô ngọt ngào sang :
“Em còn tưởng bắt nạt chị , cố tình ép chị ăn. Chứ gì cô gái nào ăn nổi cả bát mì to thế.”
Sau đó cô nhấp một thìa canh (thật chỉ chấm ướt môi thôi), khẽ :
“Như em đây, mỗi bữa chỉ uống một bát canh nhỏ là no lắm .”
Anh cô trầm ngâm suy nghĩ, dè dặt mở miệng:
“Anh thấy… em nên bệnh viện khám .”
“…?”
“Anh thật đấy, ông cụ họ ngoại của khi qua đời cũng đó. Mỗi ngày chỉ ăn nổi một bát nhỏ, đồ loãng…”
Giang Khả Nhi nhịn nổi nữa, lớn giọng: “Em bệnh!”
Anh vẫn gãi đầu khó xử: “ thế thì bình thường .”
Cô nhận lỡ lời vội vàng chớp mắt, lè lưỡi vẻ tinh nghịch:
“Em , cảm ơn quan tâm nha. Em chỉ là đang giảm cân thôi. Con gái mà, tất nhiên giữ dáng.”
Nói xong cô còn liếc xéo một cái:
“Con gái nên xinh . Gầy chỉ là vì bản , mà còn là tôn trọng bạn trai tương lai. Nếu để bản thích gì ăn nấy mà giữ dáng, thì yêu cũng sẽ bỏ thôi. Vì đàn ông nào thích một cô gái mà dáng con gái cả.”
Không gian im phăng phắc. còn đang sốc vì giữa đại học hiện đại mà thể loại tư tưởng “bó chân cổ đại” , thì Mã Trần Huyền lên tiếng.
Anh nghiêm túc:
“Vậy thì bạn trai, em nhất định bắt để tóc đuôi sam.”
Giang Khả Nhi: “???”
“Còn cố gắng dành dụm mua cho cái tứ hợp viện nữa.”
“…???”
“Rồi đó cưới thêm vài cô tiểu của Bát Kỳ Mãn Thanh.”
Nói xong, bê luôn khay của với hỏi:
“Chiều nay xem phim thì ăn gì nhỉ? Bò hầm, giò heo sốt, gà chiên và popcorn?”
khoác tay : “Đổi vị chút, ăn chay .”
Anh gật gù: “Hiểu , sẽ mua cá chiên.”