toe, nhướng mày cô . Chẳng cần lên tiếng, chồng đáp ngay:
" chiều vợ , liên quan gì đến cô?"
Rõ ràng thể cảm nhận chồng sắp bùng nổ .
phụ nữ xem sắc mặt khác.
Chẳng bao lâu, ánh mắt cô chuyển sang bát canh mà chồng múc:
"Canh ngon ? Để em nếm thử."
Vừa dứt lời, kịp để chồng phản ứng, cô dùng muỗng của múc một muỗng đưa lên miệng.
Cả và chồng đều ngây .
Cô nếm thì tự múc một bát?
Phải dùng dụng cụ ăn của chồng ?
"Em gái đừng hiểu lầm. Chị và Cảnh Hạo là bạn chí cốt, thanh mai trúc mã, hồi nhỏ còn thường ăn chung một cây kem đấy."
Nếu cô thể giấu ánh mắt khiêu khích , lẽ còn thể giả vờ tin.
"Phục vụ."
Chồng mặt đen như đáy nồi, gọi to.
"Đổi bộ chén đũa khác giúp . Bị bẩn ."
Anan
Nghe chồng chút nể nang, nhịn bật thành tiếng.
Còn Mộng Mộng thì ánh mắt đầy u oán, chồng như thể là kẻ phụ bạc lòng .
6
Mãi đến khi cô dâu chú rể tới mời rượu.
“Anh Hạo, nếu hôm nay dẫn chị dâu đến, em còn kết hôn đấy, phạt!”
Từ Đình rót đầy ly rượu vang cho chồng .
giật – chồng là địa lang, tính tình hung bạo.
Bình thường còn thể dỗ dành .
một khi dính đến rượu, bản tính yêu quái của sẽ mất kiểm soát.
Mỗi như thế tốn nhiều sức lực để kiềm chế.
Vì , bao giờ để uống rượu.
“Chồng dị ứng cồn, vợ chồng vốn là một thể, ly rượu uống .” mỉm nhận lấy ly rượu, uống cạn chừa một giọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khi-tra-xanh-gap-phai-ong-chong-cuong-vo/chuong-4.html.]
Từ Đình hừ lạnh một tiếng, Chu Mãn kín đáo kéo tay một cái mới chịu im miệng.
Một lúc , cô mới lên tiếng:
“Bọn bốn lớn lên cùng , từng nghĩ Mộng Mộng sẽ gả cho Hạo chứ… Chỉ tiếc là hữu duyên vô phận…”
Bề ngoài thì tươi nhẹ nhàng, lời thì nhỏ nhẹ ngọt ngào, nhưng tai khác khiến khó chịu.
“ từng tình cảm gì với cô .”
Chồng thẳng thừng đính chính, nịnh nọt dịu tình hình.
Sắc mặt Mộng Mộng lập tức tái nhợt, cố tỏ thấy gì.
Từ Đình nghẹn lời, hung hăng trừng mắt .
nhún vai – gì, miệng chồng dính gì đến ?
“Thanh niên thì phong lưu một chút chứ Hạo, gì mà dám nhận? Chẳng lẽ em gái vì thế mà giận ?”
Cô như thiên thần, nhưng ánh mắt thì đầy mưu tính.
Lúc thật sự hiểu câu: "Vật họp theo loài, tụ theo nhóm."
Từ Đình và Mộng Mộng quả là cùng một loại – bẩn tính giống .
“ , chẳng gì giấu. Cho nên mới từng thích cô .”
Chắc nể mặt bạn từ nhỏ, giọng chồng vẫn giữ bình tĩnh.
lời thì như d.a.o cắt lòng Mộng Mộng.
Cô chẳng gì, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt.
Không khí bỗng trở nên kỳ lạ.
“Chị ơi, đừng chứ, hôm nay là ngày vui của chị Đình mà. Người xưa ngày cưới mà rơi nước mắt là điềm xui đó nha.”
bắt chước giọng điệu ngọt ngào của cô mà trêu chọc .
Quả nhiên, xong câu đó, mặt Chu Mãn và Từ Đình đều tối sầm . Mộng Mộng tức tối trừng mắt .
càng thấy khoái – thích ánh mắt căm ghét mà gì của cô .
Chu Mãn sợ chuyện thành lớn, vội hiệu cho phù rể và phù dâu rót đồ uống cho chúng .
“Hôm nay là ngày lành tháng , kính hai vợ chồng một ly.”
Thấy đó là nước ngọt, chúng cũng nể mặt mà uống.
Chỉ là… nước còn khiến choáng hơn rượu?
Không …
Đây say, mà là chóng mặt!
Chưa kịp nghĩ kỹ, thấy thể mềm nhũn, mất ý thức.