Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Khi Tình Yêu Là Sự Giao Dịch - Phiên ngoại - Góc nhìn của nam chính (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-07 10:36:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Em ấy mỉm cười một cách dịu dàng, rồi lại nói với tôi rằng:

"Anh hãy ở lại bên cạnh của em nhé, có được không hả?"

Lần này, thì tôi đã đồng ý rồi. Không phải là vì cái khoản tiền viện phí đó đâu.

Mà là bởi vì em đã tỏ ra nũng nịu với tôi, còn tôi thì lại chẳng thể nào mà có thể từ chối nổi được em cả.

Mãi cho đến sau này thì tôi mới có thể phát hiện ra được một điều rằng, cuộc sống của Dư Minh vốn dĩ đã quá đỗi thuận lợi rồi, đến mức mà em cũng chẳng hề cảm thấy rằng tiền bạc lại là một thứ gì đó đáng giá cho lắm cả.

Em giúp đỡ cho tôi, cũng không phải là để mà khoe mẽ hay là để làm gì cả. Ở trong mắt của em, thì tiền bạc… cũng chỉ đơn thuần là tiền bạc mà thôi.

Chính vì thế, mà em ấy lại còn thuần khiết hơn bất cứ một ai khác nữa. Dư Minh thật sự rất thích tôi. Hễ cứ đi đến đâu thì em cũng đều nắm chặt lấy tay của tôi cả.

Bàn tay của em thì lại rất là nhỏ nhắn, lại còn mềm mại nữa, chẳng hề có lấy một vết chai sần nào cả.

Tôi sợ rằng bàn tay chai sần của mình sẽ có thể làm đau cho em mất. Nhưng mà em thì lại rất thích điều đó, em lại còn ôm lấy tay của tôi, rồi lại dụi qua dụi lại nữa chứ.

Có những lúc tôi lại cảm thấy mình như thể là một vị hiệp sĩ vậy. Hễ cứ công chúa nói điều gì, thì tôi mới dám làm theo điều đó mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khi-tinh-yeu-la-su-giao-dich/phien-ngoai-goc-nhin-cua-nam-chinh-2.html.]

Nếu như mà công chúa không hề gọi đến, thì tôi cũng sẽ không bao giờ dám tiến lại gần em cả.

Dư Minh thì lại rất là chủ động. Nhưng mà cái sự chủ động ấy của em thì lại chưa bao giờ khiến cho người ta phải cảm thấy rằng em là một người nhẹ dạ hay là tùy tiện cả, mà đó chính là một sự chân thành, và lại còn rực rỡ như ánh nắng mặt trời nữa.

Nhưng mà dần dần, thì ở trong trường cũng đã bắt đầu có những lời ra tiếng vào rồi.

Ngay cả đến những vị thầy cô giáo đã từng rất quý trọng tôi trước đây cũng đã bắt đầu phải bóng gió mà nhắc nhở tôi rằng phải chú ý đến đạo đức và cả tác phong của mình nữa.

Tôi thật sự rất thích Dư Minh, nhưng mà tôi cũng lại không hề muốn phải trở thành một kiểu người như những lời mà bọn họ đã nói đó đâu.

Tôi cũng đã từng nghĩ đến chuyện chúng ta sẽ chia tay nhau rồi, nhưng mà tôi lại không hề nỡ lòng nào mà làm như vậy cả.

Ai mà lại có thể buông bỏ được Dư Minh cơ chứ hả? Chẳng có một ai cả đâu. Em ấy chính là người tốt nhất rồi, là một món quà mà ông Trời đã ban tặng cho tôi đó.

Những lời đồn thổi ngày càng đi xa hơn nữa, tôi đã phải buộc bản thân mình phải đắm chìm vào trong sách vở và cả công việc nữa, rồi lại cố gắng để mà không phải nghe thấy bất cứ điều gì nữa.

Nhưng mà vào một ngày nọ, thì bố của Dư Minh cũng đã đến để mà tìm tôi rồi.

Ông ấy đã lén lút ở sau lưng của Dư Minh, rồi lại bảo tôi phải rời xa em ấy đi. Ông ấy đã nói rằng tôi không hề xứng đáng với gia đình của bọn họ một chút nào cả.

Tôi tất nhiên là đã không hề đồng ý rồi, cho dù sau đó thì ông ấy cũng đã nhiều lần mà đe dọa tôi nữa, chỉ cần Dư Minh không chịu buông tay của tôi ra, thì tôi cũng sẽ không bao giờ mà buông tay của em ấy ra đâu.

Loading...