Xương họng của gần như áp sát thành trong gáy.
Nước mắt trong chịu sự khống chế, cứ chảy dài má.
Trước mặt cũng dần trở nên tối đen.
Vì quá khó thở, khiến cho nắm lấy cánh tay ba , dùng hết sức vùng vẫy.
“Ba… ba ơi…”
Ý chí cầu sinh quá mạnh cho thốt từng chữ trong đau đớn, để ông tha cho .
Vậy mà ba thật sự thả tay .
Đôi mắt đục ngầu của ông chằm chặp bờ vai trắng nõn của lộ do giãy giụa.
“Khụ, khụ…”
nhân cơ hội bò dậy, ho khan và hít thở thật mạnh.
“Ba , chị hai ch*t , vẫn còn con mà.”
lau giọt nước mắt còn đọng ở khóe mi, tỏ đáng thương ông :
“Ba ơi, con chăm sóc cho ba, ?”
Ông trừng mắt với vẻ nham hiểm: “Mẹ mày d/ụ d/ỗ thầy giáo bỏ trốn, giờ đến cả mày cũng thế, hai con mày đều đê tiện như !”
Cổ họng thật sự đau đến mức chịu nữa.
Thế là, vội chạy đến bên cạnh bếp, rót ly nước uống hết một .
Sau đó, chạy về hướng ba .
học theo chị, đưa tay ôm lấy cơ thể ông: “Ba , , con nhất định sẽ chị, chăm sóc cho ba thật thoải mái.”
“Mày đúng là đê…”
Miệng ông vẫn cứ mắng chửi, nhưng tay ông bắt đầu đặt lên eo .
Lúc , cơ thể ông run lên một cái.
Khuôn mặt đau khổ cứng đờ xuống.
Chỉ thấy n.g.ự.c ông, để lộ mũi d/ao s/ắc nh/ọn.
Đây là một con d/ao mổ heo, dài bén.
dùng hết sức rút con d/ao , đ/âm thêm vài nhát thật mạnh tim ông.
Lúc đó, cả ông như bong bóng chứa đầy nước, dòng m/áu đ/ỏ tươi bắt đầu ùa .
hí hí ông: “Ba , con và giống .”
“Mẹ chỉ bỏ trốn, còn con, gi*t luôn cả ba.”
8.
Có câu mười năm mài một kiếm.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Đêm nào sẽ mài con d/ao mổ heo .
Sau khi mài xong, ngừng tập luyện, khiến cho con d/ao giấu trong tay áo một cách âm thầm lặng lẽ.
Nhớ lúc ban đầu, động tác của thuần thục, cánh tay của nào cũng con d/ao đó c/ắt cho be bét m/áu.
M/áu chảy càng nhiều, càng đau, sẽ càng nhẫn tâm hơn, càng tập luyện nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khai-truc-nu/chuong-6.html.]
Về , cuối cùng động tác của cũng điêu luyện, con d/ao giấu trong tay áo, ngoài hề .
Vậy mà vẫn án binh bất động.
Đã mấy , thể gi*t ba .
vẫn cắn răng nhẫn nhịn.
Phụ nữ ở đây, thể nào rời thôn .
Nếu gi*t ch*t ông , cũng thể thoát khỏi nơi quái quỷ .
Không thoát thì chịu ch*t.
Bây giờ, sự nhẫn nhịn của còn nữa.
, lập tức sẽ rời khỏi cái thôn ngay thôi!
“Ba , con từng ở mộ chị một câu…”
xổm xuống, cầm con d/ao vỗ nhẹ lên mặt ba : “Con là, vài ngày nữa, con sẽ chôn cất ba ở kế bên phần mộ của chị đấy.”
“Mày… mày…”
Ông trừng to mắt, trong ánh mắt ngập tràn sự đau khổ, căm hận, còn ánh mắt của sự tuyệt vọng.
Ông chuyện, chửi bới .
cổ họng ông càng lúc càng nhiều m/áu, khiến cho ông ho sặc sụa.
mỉm : “Ba nè, hôm qua chị ch*t, bây giờ ba thể xuống sớm một tí, chừng đường Hoàng Tuyền, còn thể gặp chị đấy.”
Sau đó, rút d/ao , kh/ứa lên c/ổ của ông.
Cuối cùng ba cũng đ/ứt h/ơi .
đem th/i th/ể của ông, giấu ở gầm giường.
Dọn dẹp xong hiện trường, rửa tay sạch sẽ, từ tốn xuống bàn ăn tiếp mâm cơm.
Cơm thịt xông khói thơm thật.
Đang trong lúc ăn, bỗng nhiên bật .
Chị luôn lấy thịt xông khói dụ , bảo hãy khuất phục ba .
đồng ý, thế là chị liền vứt miếng thịt qua cho chó ăn.
Con chó đó cũng là một con súc sinh cậy chủ.
Nó địa vị trong nhà là thấp nhất.
Nó chỉ lời chị , thậm chí còn tè hẳn lên đầu cơ!
Sau , nhịn nữa.
gi*t ch*t con chó, m/ổ b/ụng nó , ăn hết đống thịt xông khói trong bụng của nó.
Khi đó thịt xông khói chả ngon chút nào.
Tanh hôi, m/áu me nhớp nháp.
bây giờ, đống thịt trong miệng thơm ngon đến thế.
ăn nhồm nhoàm ngớt.
Sau rời khỏi thôn, sẽ ăn món thịt ngon như thế nữa.