Kem đánh răng có vị gì? - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-07-31 06:24:20
Lượt xem: 140
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lạc Quân nhướng mày dựa lợi thế chiều cao mà thằng cha chống tay xuống giường, trực tiếp khom đến mặt tui.
"Chị, chị ăn xong liền phủi m.ô.n.g chạy, chuyện là bình thường ?"
"TUI……"
Sau khi tui lắp ba lắp bắp, tui vươn tay đẩy Lạc Quân . Không hiểu kề sát tui tui chút hoảng sợ.
Tim tui đập nhanh hơn còn mặt tui thì đỏ bừng.
Tui nghĩ là chị mà là em gái nhỏ cơ.
Hít một thật sâu, tui buộc bình tĩnh :
“Chị từ chối , nhưng mà chị tự ý mang đến đây .”
Tui xong thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ ầm ầm, mạnh hơn một chút. Mẹ tui lúc rõ ràng là mất hết kiên nhẫn .
“Bây giờ là lúc chuyện như .” Tui nắm lấy cổ tay Lạc Quân :
“Hay là em trốn ?”
Lạc Quân nhướng mày, gì những khóe môi cong lên điệu bộ như giống như bá đậu tổng tài trong tiểu thuyết.
"Tốt nha"
Trong ánh mắt chờ đợi của tui, gật đầu đồng ý.
Tui thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bảo đợi trong phòng ngủ, chỉ cần đừng ngoài, tui sẽ canh phòng khách cho phòng ngủ.
Lạc Quân , nhưng vẫn mỉm .
Tui kịp đợi hứa với , vội xỏ dép lê mở cửa.
Chắc chắn là , tui mặc một chiếc áo khoác dày cộp và ngoài cửa, bên cạnh bà là một đàn ông trông trạc tuổi tui.
Áo khoác đen, đeo kính nặng, áo sơ mi kẻ sọc, hói đầu.
Tui nghi ngờ rằng là một lập trình viên.
Khi tui đánh giá , bên cũng đánh giá tui thậm chí còn trắng trợn hơn, đánh giá tui từ đầu đến cuối.
Mẹ tui : “Băng Băng, đây là hàng xóm của dì Vương con…”
Chưa kịp giới thiệu xong. Mẹ tui chợt sững bàng hoàng mà phía tui, mặt lộ rõ vẻ sửng sốt.
Hơn nữa, chỉ một bà . Đối tượng xem mắt đang bên cạnh bà cũng tui bằng ánh mắt ám .
Lòng trầm xuống.
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Toang .
Quả nhiên... đầu liền thấy Lạc Quân khỏi phòng ngủ của tui, vặn chân đôi dép nhỏ màu hồng, cúc áo buộc đến cúc thứ ba, thậm chí còn...
Ngoài còn hai dấu dâu tây cổ nữa.
Tui từ từ đưa tay lên che trán, tui thấy...
Ngay cả một kẻ ngốc cũng thể thấy rõ đêm qua Lạc Quân và tui xảy những chuyện gì.
Khuôn mặt tui biến sắc.
Tui l.i.ế.m môi, "Mẹ, nếu con ... thật thì đêm qua chúng con đánh cả đêm, tin ?"
Mẹ tui liếc tui. Nhìn khuôn mặt đó, chậc chậc, thật hung dữ nha.
"Con đoán xem?"
Tui đoán ... tui cũng tin chuyện đó.
Tui đang lúng túng thì vai đột nhiên chùng xuống, ngẩng đầu lên thì là tay của Lạc Quân.
Cậu cao hơn tui nhiều, động tác đặt tay lên vai tui tự nhiên, thậm chí còn tui mà thẳng tui, môi nở một nụ chuẩn mực:
"Dì ơi, con xin ạ. con với dì là con và Băng Băng đang ở cùng ."
Vừa , đặt tay xuống và siết chặt những ngón tay của tui.
Sắc mặt của tui cứ thế chuyển màu liên tục từ đỏ đến đen đỏ. Bà Lạc Quân, chỉ thở dài một mà giá như Tiểu Quân lớn hơn hai tuổi nữa thì quá .
Tui luôn nghĩ rằng bà thích Lạc Quân, trẻ hơn tui, nhưng...
Sau khi tui và Lạc Quân ở cùng , tui vẻ như là vui.
Bà đầu , cố gắng vẻ tiếc nuối: "Chàng trai trẻ, đáng tiếc là dì với con trở thành một nhà . Thế thì , dì sẽ giới thiệu cho con một xinh hơn con bé . Thực , con bé nhiều khuyết điểm nha: "Bỏ bữa, ngáy, nghiến răng và nó còn xì khi ngủ..."
"Mẹ!"
Tui nhanh chóng ngăn bà , chuyện đủ loạn , nhất là hiện tại Lạc Quân vẫn còn ở đây.
Sắc mặt tui trắng bệch tui, dỗ ông trẻ đó mới ở cửa chúng tui một lúc.
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Vẻ mặt của tui lúc thâm thúy quá, tui hiểu nổi, lúc tui đang run lên vì sợ thì thấy : “Đi thôi, chúng phòng chuyện”.
Tuy nhiên...
Sau khi cửa, tui rôm rả với Lạc Quân, bỏ mặc tui một .
Tui đoán ... tui vốn dĩ hài lòng với Lạc Quân. Bởi vì, khi phòng và xuống chỉ trong vòng nửa giờ, tui cứ một tiếng gọi "con trai", một tiếng gọi "con trai".
Lúc Lạc Quân vệ sinh, tui kéo tay áo hỏi: "Mẹ luôn cho rằng Lạc Quân còn nhỏ ? Sao bây giờ đồng ý chúng con bên ?"
Mẹ tui trừng mắt tui, mang theo vẻ mặt chỉ hận rèn sắt thành thép mà :
"Mẹ thấy con già , sợ thằng bé Tiểu Quân chê con."
Tui cạn lời.
Im lặng một lúc, nắm lấy tay tui, nghiêm túc dạy bảo:
“Con lớn hơn Tiểu Quân, đừng chỉ dựa thằng bé chủ động, đàn ông cũng lúc chán lắm!”
Đoạn đối thoại chút nhạy cảm, tui l.i.ế.m l.i.ế.m khóe môi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/kem-danh-rang-co-vi-gi-trbk/chuong-2.html.]
"Làm đến chuyện ?"
Mẹ tui nhướng mày, đắc ý :
“Cha con ngay từ đầu bảo thủ, khi chúng yêu , ông cứ cái , cái cũng dám. Mới đầu còn tưởng ông là chính nhân quân tử nhưng vô tình nhật ký của ông , mới phát hiện thật sự buồn nôn nha, cho nên..."
Mẹ tui cố tình ghi một dòng thật dài đó:
"Tui cố tình chuốc ông say, đó ăn sạch ông đó."
Eo ơi, ngờ hồi đó bố tui chuyện dở dở như .
Tui nuốt nước bọt hỏi: "Sau đó thì ạ?"
"Sau đó?"
Mẹ tui vốc lấy một nắm hạt dưa, tui hỏi liền tui như con ngốc:
“Sau đó thì sinh tiểu nha đầu là con đó.”
Được , tui chỉ thể rằng tui chiến nha.
Nói xong, Lạc Quân vặn từ phòng tắm , tui vội vàng dừng chủ đề .
Lạc Quân tự nhiên mà tới ngay bên cạnh tui.
Mẹ tui hai chúng tui , đồng hồ “nháy mắt”:
“Ờ, về nấu cơm cho bố nhé”.
Mẹ liếc Lạc Quân:
"Buổi trưa chú con về nhà ăn cơm sẽ phát cáu, dì đây, các con từ từ chuyện nha ~"
Nói xong, tui tui một cách đầy ẩn ý mỉm rời .
Ý nghĩa trong đôi mắt rõ ràng là: Hạ gục , hạ gục !
... Lạc Quân đang ở bên cạnh quan sát tui.
Hơn nữa bây giờ mới hơn chín giờ, bà nấu cơm kiểu gì đây...
Sau khi , tui trầm mặc một lúc dậy.
"Ừm... chị rửa mặt đây, trong phòng tắm bàn chải đánh răng mới."
Lạc Quân gật đầu và theo tui phòng tắm.
Tuy nhiên, phòng tắm trong nhà tui quá nhỏ, thường ngày thì tui cảm thấy gì khi ở một . thêm Lạc Quân, một đàn ông cao lớn, lưng tui gian trong chốc lát vẻ chật chội.
Đặc biệt là khi tui gương. Lạc Quân đang lưng tui, tui với nụ quyến rũ hợp với khuôn mặt đó.
Thật kinh khủng.
Đột nhiên tim đập lỡ nhịp, Lạc Quân vặn :
"Chị, chị bảo tìm bàn chải đánh răng cho em , bàn chải đánh răng ?"
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
"À...chị tìm ngay đây!"
Tui định thần và vội cúi xuống lục lọi trong ngăn tủ bồn rửa mặt.
Tuy nhiên……
Khúc cua là một vấn đề lớn nha.
Bởi vì gian nhỏ, tui và Tiểu Quân vốn gần , vì lúc tui cúi xuống thì cơ thể cứ như thế mà trực tiếp mà dán sát .
4.
"Cái đó……"
Tui vội dậy: “Bàn chải đánh răng của em đây”.
Vừa , tui nhét chiếc bàn chải mở tay . Vì an , tui tránh sang một bên, sợ tai bay vạ gió...
Lạc Quân thấp giọng : "Sao chị sợ em như ?"
Tui đáp, nhưng thầm than trong lòng: tại tui sợ, thằng cha rõ chứ?
Cũng may Lạc Quân tựa hồ cũng ý kiến gì khác với tui, đem bàn chải đánh răng tách , bắt đầu quy củ mà đánh răng.
Tui thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi bóp kem đánh răng, tui vô ý gương nhưng thấy hai vết dâu tây cổ Lạc Quân.
Càng càng cảm thấy hổ. Tui nhúng bàn chải đánh răng nước, yếu ớt hỏi:
“Cái đó… là chị gặm ?”
Lạc Quân nhướng mày, khóe miệng còn dính một chút kem đánh răng.
"Chẳng lẽ là em tự gặm?"
Tui im lặng và an phận cúi đầu tập trung đánh răng.
Ngay tại lúc tui thất thần, bên tai đột nhiên vang lên giọng của Lạc Quân:
"Không nghĩ tới, chị của em tối hôm qua thật chủ động nha."
Giọng thực sự vang lên bên tai tui. Tui thằng chả cho sửng sốt, ngẩng đầu lên mới phát hiện Lạc Quân tắm rửa xong từ lúc nào đến mặt tui.
Tui đỏ mặt đẩy thằng chả .
"Tiểu Quân, em... tránh xa chị một chút."
Dường như địa ngục cách gần tui nha.
Lạc Quân gì, chỉ yên lặng tui đánh răng cho đến khi tui đánh răng rửa mặt xong. Lúc tui dùng khăn mặt lau sạch nước mặt, Lạc Quân tới.
“Chị ơi” gọi tui, giọng điệu nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ mềm mại mà lướt qua trái tim tui.
"Kem đánh răng của chị vị gì ạ?"
"Ah?"