Thế là, mỗi đứa khi về, mặt đều vẽ một con ba ba.
Cổ đeo thêm một tấm thẻ gỗ.
Trên đó : “Ta là kẻ chuyên bắt nạt khác.”
Ba ba là từng nét từng nét do Phúc An vẽ.
Còn chữ , chính tay bản cung đề.
Sau , đêm hôm đó, cả đám phi tần trong hậu cung đều náo loạn kéo đến tẩm cung của Hoàng hậu.
Thế nhưng chẳng hiểu vì , từ tẩm cung Hoàng hậu , các nàng ăn ý với , ai dám đến tìm bản cung gây sự nữa.
11
Mùng tám đầu tháng , là ngày Hoàng thượng theo lệ lật thẻ bài của .
Người từ đến nay vẫn giữ cái kiểu “mưa móc đều rơi,”
từng quá sủng ái một phi tần nào.
Bởi thế trong cung hiếm khi ai dám oán than.
Mấy ngày gặp, Hoàng thượng vẫn giữ cái bộ dạng c.h.ế.t dở —
suốt ngày mặt lạnh như băng, sống chẳng khác nào một kẻ đội mũ xanh.
Hắn bước viện của , thoáng thấy Phúc An thì khựng .
Dường như cố nhớ một hồi mới sực tỉnh, , thì một đứa con gái như thế.
“Đây là… Phúc An?”
Phúc An ngoan ngoãn hành lễ, cẩn thận lùi một bước, trốn lưng .
Hoàng thượng cau mày, bất mãn cất tiếng:
“Cứ rụt rè co ro thế , còn thể thống gì?”
Ta khẽ vỗ lưng con bé, trấn an nó.
Hoàng thượng vốn chẳng cha gì.
Chưa từng quan tâm đến bài vở của hoàng tử, thậm chí còn nhớ nổi bao nhiêu đứa con.
Ta nhớ đầu gặp .
Rõ ràng tuổi lớn, vẻ già dặn, miệng lúc nào cũng đầy quy củ phép tắc.
Mới hơn ba mươi tuổi đầu, mà cả toát cái mùi cũ kỹ như ông lão.
Ta lặng lẽ né tránh về phía .
Hắn thì chẳng nhận điều gì, chỉ theo lệ trong viện một lát, uống thêm ấm .
Vừa nhấp ngụm, liền nhăn mặt:
“Trẫm nhớ dạo ban cho nàng thứ Long Tĩnh thượng hạng cơ mà.”
“Thần thấy ngon quá nên uống sạch từ lâu . Hoàng thượng còn thì ban thêm cho thần ?”
Ta chớp mắt .
Hoàng thượng im bặt.
Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.
Một lúc lâu , bỗng ngẩng đầu, thốt một câu đầy hàm ý:
“Phúc An tuy con ruột nàng, nhưng nàng cũng nên để tâm dạy dỗ nó nhiều hơn—
cho nó học Nữ giới, giữ quy củ.
Nếu , gả , khiến chê trẫm dạy con gái.”
Hắn cứ tự một .
Còn , bất chợt thấy trong lòng lạnh buốt.
Giây phút , Phúc An dường như còn là con gái ,
mà chỉ là một món hàng chờ đem gả, đổi lấy giá cao mà thôi.
12
Ta định để Phúc An tiếp tục học ở cung học nữa.
Những cái trường lớp chính quy , dạy hoặc là mấy kẻ ngốc như Tạ Thư Nhiên,
hoặc là mấy bà già cổ hủ như Hoàng hậu.
Vậy nên quyết định tự tay dạy dỗ Phúc An.
Khi quyết định , Cảnh Trúc bằng ánh mắt kỳ lạ—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-hoach-nuoi-duong-doc-phu/5.html.]
giống như đang một kẻ chẳng đáng tin cậy.
Phúc An thì vui.
Quả nhiên, chẳng đứa trẻ nào thật sự thích cái kiểu học hành chính quy cả.
Ta lập cho con bé một kế hoạch học tập cực kỳ nghiêm khắc.
thứ học, là mấy trò “ đàng hoàng.”
“Phúc An, bản cung hỏi con, nếu nam nhân trai đến dụ dỗ thì ?”
“Thiến , g.i.ế.c !”
“Rất . Thế nếu con hồ ly xanh hãm hại con, con đánh nó thế nào?”
“Đập cho mười cái bạt tai, trực tiếp coi như nhận tội luôn.”
Ta gật đầu hài lòng.
Con bé đúng là chút thiên phú để trở thành một “độc phụ.”
Sau chuyện , Quý nhân họ Dư quả thật cận với hơn nhiều,
chỉ là phần nhiều là từ phía nàng thôi.
Người bình thường ,
chứ thực chất cũng thuộc loại mặt dày hổ.
Rõ ràng nhiều tỏ ý thích yên tĩnh,
nàng vẫn thường xuyên lôi kéo Tam hoàng tử đến lì cả ngày.
Có , nàng những thứ dạy Phúc An,
rốt cuộc cũng đổi sắc mặt.
“Người dạy Phúc An như , vốn những gì một công chúa nên học.”
Câu khiến thấy hứng thú.
“Công chúa nên học cái gì? Lại nên học cái gì?”
Dư Quý nhân hỏi nghẹn, nửa ngày đáp .
Mãi lâu , mới nghiêm túc thốt lên:
“Người nghĩ kỹ ? Học những thứ … thật sự là vì cho Phúc An ư?”
Ta sân.
Phúc An với hình nhỏ bé, cầm trường kiếm, đôi tay trắng muốt múa lên một đường kiếm hoa.
Những ngày qua, luôn dạy con bé tập võ, luyện kiếm.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thứ mà hoàng tử học , Phúc An của đương nhiên cũng học .
Mà thứ hoàng tử thể học, Phúc An của … cũng học .
Nắng hoàng hôn xuyên qua từng lớp cung tường, rơi xuống con bé.
Tựa như ánh bình minh mới ló rạng.
“Ngươi xem đó…”
“Xem cái gì?”
Dư Quý nhân nghi hoặc đầu,
liền thấy Tam hoàng tử mập ú chạy theo con bướm, bất ngờ ngã nhào, chó gặm bùn một cú.
Nhóc mập chẳng , ngược vui vẻ bò dậy, tiếp tục đuổi theo.
“Bọn trẻ… sống động bao…”
“Không giống chúng … giam hãm trong cái vỏ gọi là quy củ, lễ nghi quá lâu. Ta suýt nữa quên mất…”
“Quên cái gì?” Dư Quý nhân chớp mắt hỏi .
Ta nghiêng đầu nàng, , để lộ hàm răng trắng lạnh.
“Quên mất vốn là một độc phụ.”
Dư Quý nhân: “……”
Kỳ thực, điều là…
Hoàng hôn thế gian , luôn hướng về phía bình minh.
13
Năm Phúc An mười ba tuổi, đúng lúc Thổ Cốt xâm phạm biên giới.
Hoàng thượng vì dẹp yên chiến sự, quyết định phái một công chúa hòa .