Kế Hoạch Bắt Cóc Bạch Nguyệt Quang - Chương 12 - hết

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:41:46
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lắc đầu. Suốt đường căng thẳng dám nhúc nhích.

 

Sắp tới nơi, bất ngờ núi sạt lở, xe lật. đè gãy một chân, tất cả đều hôn mê.

 

lê cái chân tàn, kéo từng khỏi chỗ nguy hiểm. Thậm chí quên luôn một ống quần đỏ rực vì máu.

 

Lúc cúi định cõng , bỗng mở mắt. Cậu thương nặng hơn , bụng cắm nguyên một mảnh sắt, một bên mắt cũng dính đầy máu.

 

Cậu hé môi, đau đến rít từng , gắng sức : “Dư Kiều Kiều, đừng mà cử động… Cậu c.h.ế.t ?!”

 

Cậu tên ?

 

Khoảnh khắc đó, thấy… thứ đều xứng đáng.

 

Sau khi kéo cô gái cuối cùng khỏi gầm ghế, dậy thở dốc.

 

“Dư Kiều Kiều!!!” — Tiếng gầm khàn khàn của Lục Thần vang lên.

 

Một tiếng nổ lớn vang trời, một luồng sóng nhiệt hất văng xuống đất.

 

“Chào mừng ký chủ bước thế giới xuyên . Sau khi thành nhiệm vụ chinh phục tình yêu sẽ lập tức nhận ...”

 

58

 

Lúc , linh hồn lơ lửng trong phòng bệnh.

 

Căn phòng bệnh trắng toát, bàn cạnh giường đầy hoa và thư.

 

Hệ thống lên tiếng: “Cơ thể cô ở thế giới thực thương nặng, bỏng diện rộng , chân tàn tật vĩnh viễn. Có sử dụng đạo cụ phần thưởng đặc biệt ‘hồi phục sức khỏe’ ?”

 

do dự: “Lục Thần ? nhớ cũng thương nặng lắm, một mắt hỏng , phổi cũng đ.â.m thủng mà đúng ?”

 

” đang giường bệnh, quấn đầy băng: “Nếu thể... thể cho Lục Thần hồi phục ?”

 

Hệ thống thở dài một : “Thật đúng là... hai kẻ si tình.”

 

ngớ : “Hả?”

 

Hệ thống: “Trùng hợp thật, khi về đây, Lục Thần cũng đặc biệt xin hệ thống của một yêu cầu.”

 

vội hỏi: “Gì ?”

 

Hệ thống: “Cậu từ chối để dùng đạo cụ hồi phục cho . Cậu ... tự dùng cho chính .”

 

59

 

Bên ngoài vang lên tiếng ồn ào.

 

Là mấy bạn học của đến thăm.

 

chỉ thương nhẹ, còn bó bột mà cũng đến.

 

Một bạn nữ vội suỵt: “Các nhỏ tiếng thôi, đừng ồn đến Kiều Kiều!”

 

Một đội băng trắng kín đầu thì ầm ầm: “ bà nội , hôn mê là chuyện to , mới cơ hội gọi linh hồn về!”

 

Cậu chạy tới, cầm lấy tay , vẻ mặt chân thành: “Bạn học Dư Kiều Kiều, ân cứu mạng! Không lấy gì báo đáp! Vậy nên quyết định, đợi tỉnh , sẽ bạn trai trung thành và tận tâm nhất của , ?!”

 

Cửa nhà vệ sinh ai đó đá bật .

 

Lục Thần mặc đồ bệnh nhân, lười nhác ngoài.

 

Lục Thần thằng bạn đội băng , khẩy một tiếng:

 

“Xin , Dư Kiều Kiều thích trai.”

 

Lục Thần kéo ghế xuống, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua tay bạn đang nắm lấy tay .

 

Cảm nhận khí thế đe dọa, bạn lập tức rụt tay .

 

vẫn cố gắng chống chế: “Cậu thì thích kiểu gì chứ?”

 

Lục Thần liếc một cái: “Biết chứ. Cô thích loại như .”

 

Cậu bạn đội băng tuy tức c.h.ế.t nhưng chẳng phản bác câu nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ke-hoach-bat-coc-bach-nguyet-quang/chuong-12-het.html.]

 

Bởi nếu khác câu đó chắc chắn sẽ mặt.

 

... là Lục Thần.

 

Dù bây giờ, một mắt của mù.

 

60

 

Trong phòng bệnh chỉ còn Lục Thần.

 

Anh lau mặt, cắt móng tay, chải tóc cho .

 

Động tác thành thạo đến mức khiến cũng ngẩn .

 

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim hót.

 

Lục Thần kéo rèm , về bên giường.

 

Anh khẽ nhéo mặt , giọng trầm thấp: “Dư Kiều Kiều, mặt trời lên đến m.ô.n.g . Dậy .”

 

Một luồng lực hút kéo linh hồn trở cơ thể.

 

mở mắt.

 

Lục Thần đang xoa bóp chân cho , như cảm nhận gì đó, đầu sang.

 

Trong đôi mắt đào hoa đẽ của thoáng qua một tia mừng rỡ đầy phức tạp và mất kiểm soát.

 

vẫn thấy rõ... đuôi mắt bên của một vết sẹo mờ đỏ.

 

Đồng t.ử bên đó, tĩnh lặng như nước c.h.ế.t.

 

Mắt của Lục Thần... mù.

 

khàn giọng, : “Tại ... cho em dùng đạo cụ cho ...?”

 

Lục Thần lấy tăm bông thấm nước, nhẹ nhàng bôi lên môi : “So với em, mắt là gì ?”

 

Anh đặt ly nước xuống, ôm chặt lòng.

 

Từng chữ, từng chữ dằn xuống đáy tim : “Dư Kiều Kiều, em khó khăn lắm mới thế nào là thích một . Vậy nên, đừng lo lắng, cũng đừng bận tâm gì cả. Những việc ... là chuyện bạn trai .”

 

đưa tay vuốt nhẹ vết sẹo nơi đuôi mắt : “... mắt của ...”

 

Lục Thần nhạt: “Anh ăn cơm bằng mắt , mù một mắt cũng chẳng ảnh hưởng gì đến độ trai của cả.”

 

bật .

 

Anh tiếp: “Sau nếu em chọc giận , cũng tiện... mở một mắt, nhắm một mắt.”

 

Là câu đùa vô duyên, nhưng đến đau cả eo: “Ây... đau... haha... đau eo quá...”

 

Lục Thần bỗng nghiêm túc hẳn lên: “Eo đau chỗ nào?”

 

Bàn tay ấm áp của đặt lên eo .

 

Dù cách một lớp áo bệnh nhân, vẫn cảm thấy bỏng rát.

 

Ngón trỏ và ngón giữa của nhẹ nhàng lên: “Đau ở đây? Hay là chỗ nào? Đau bên trong ? Anh gọi bác sĩ.”

 

vội nắm lấy tay : “Chỉ là nhiều quá, mỏi eo thôi... ... đừng nhân cơ hội mà giở trò...”

 

Lục Thần lúc mới sững .

 

Anh hừ một tiếng, vươn tay ôm lấy , nhẹ bẫng rơi vòng tay .

 

Bàn tay lớn của nữa xoa lên eo , khiến nín thở.

 

Lục Thần khẽ: “Đây mới gọi là... giở trò.”

 

 

(Hết)

 

Loading...