10
Triệu Tiểu Hi được phân vào cùng lớp với tôi.
Do nhan sắc của cô ta không tệ, lại vô cùng tâm cơ trang điểm nhẹ nhàng, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của các nam sinh trong lớp.
Sau giờ học, không ít người vây quanh bàn cô ta tán gẫu.
Khi nhận thấy ánh mắt đắc ý của cô ta dường như không dường như có quét về phía tôi, tôi làm ngơ.
Để không để Lục Tinh Dã một lần nữa rơi vào miệng hổ, giờ giải lao, tôi tìm gặp Tưởng Nam, người bạn thân nhất của mình, nói với cô ấy một tràng.
Đối phương mặt đầy ngơ ngác.
"Hả, cậu nói. . . để mình quyến rũ anh trai cậu, Lục Tinh Dã?"
Tôi trịnh trọng gật đầu.
"Đúng vậy."
"Tại sao?"
Nhất thời, tôi cũng không biết giải thích với cô ấy thế nào.
Nhưng tôi biết Tưởng Nam có một chút cảm giác với Lục Tinh Dã.
Kiếp trước khi cha mẹ qua đời, tôi đau khổ tột cùng, lúc nào cũng có Tưởng Nam ở bên cạnh ngày đêm.
Thời gian Lục Tinh Dã gặp tai nạn xe cộ qua đời, cô ấy khóc đến đứt ruột đứt gan, lúc đó tôi mới biết hóa ra cô ấy thích anh trai tôi.
Nếu không phải vì sự can thiệp của hai mẹ con Triệu Tiểu Hi, có lẽ hai người họ có thể thành đôi cũng không chừng.
Kiếp này ngoài việc phải cứu cha mẹ, tôi còn phải cố gắng mai mối người bạn thân với Lục Tinh Dã.
Tóm lại, tôi nhất định không để hai mẹ con Triệu Tiểu Hi đạt được mục đích.
"Tưởng Nam, nói ra có thể cậu không tin, thời gian trước mình đã mơ một cơn ác mộng, mơ thấy nhà mình có một hai mẹ con đến, một người quyến rũ cha mình, một người quyến rũ anh trai mình.
"Sau đó, do sự can thiệp của hai mẹ con đó, Lục thị của chúng tớ phá sản, cha tớ buồn bã qua đời, mẹ tớ nhảy xuống biển, anh trai tớ gặp tai nạn xe cộ."
Tưởng Nam bất ngờ rùng mình.
"Chị ơi, sáng sớm mà cũng không nên nguyền rủa mình như vậy chứ."
Tôi thở dài: "Không phải mình nguyền rủa mình đâu, mà là hôm qua nhà tớ thực sự có một hai mẹ con đến."
Đối phương sửng sốt: "Ối, thật hả giả vậy."
"Thật đấy, đối phương là bạn đại học của mẹ mình và con gái bà ta."
Nửa ngày sau, Tưởng Nam hơi do dự hỏi:
"Có phải trùng hợp không?"
Tôi lắc đầu:
"Tớ không thể nào diễn tả cho cậu cảm giác như đang ở trong tình huống khi mơ giấc mơ đó, tóm lại tớ biết hai mẹ con đó chắc chắn không có ý tốt, dù thế nào, tớ cũng phải tìm cách đuổi họ đi."
Tưởng Nam im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn tôi, giọng kiên định:
"Đã như vậy, OK, tớ đồng ý với cậu."
Tôi nói với Tưởng Nam là không cần thực sự quyến rũ Lục Tinh Dã, chỉ cần phá hủy mọi liên hệ và tương tác giữa anh ấy với cô gái kia là được.
"Cô gái đó tên gì?"
"Triệu Tiểu Hi, cùng lớp với chúng ta."
"Được, trưa nay cậu cứ xem tớ làm nhé."
11
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ke-cong-luoc-dung-hong-pha-hoai-gia-dinh-hanh-phuc-cua-toi/phan-4.html.]
Buổi trưa.
Căn tin trường học.
Tôi và Tưởng Nam bưng khay thức ăn tìm đến Lục Tinh Dã.
Vẻ mặt đối phương đầy ngạc nhiên.
"Hai đứa này làm gì vậy?"
"Tìm anh ăn cơm chứ còn làm gì nữa?" Tưởng Nam cười rạng rỡ.
"Mặt trời mọc đằng tây à, tìm anh cùng ăn cơm làm gì?"
"Anh nói gì vậy, bọn em không thể tìm anh cùng ăn cơm à."
Ba người vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu.
"Anh Tinh Dã." Một giọng nói ngọt ngào vang lên.
Không cần đoán cũng biết là ai.
Tôi và Tưởng Nam đồng thời ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy Triệu Tiểu Hi uyển chuyển bước tới.
"Ủa, Tinh Viện cậu cũng ở đây à."
Biểu cảm đối phương hơi cứng ngắc, gắng gượng nặn ra một nụ cười, sau đó nhìn về phía Tưởng Nam.
"Còn vị này là. . ."
"Tưởng Nam, bạn gái anh trai tôi."
"Khụ khụ khụ."
Lục Tinh Dã như bị cái gì đó mắc nghẹn, trợn tròn mắt nhìn tôi.
Triệu Tiểu Hi rõ ràng có chút bất ngờ, nhíu mày hỏi:
"Anh Tinh Dã có bạn gái rồi à?"
Tưởng Nam nghe thế, lập tức khoác lấy một cánh tay của Lục Tinh Dã, vẻ mặt đề phòng nhìn về phía Triệu Tiểu Hi.
"Anh yêu, đây là ai vậy?"
Lục Tinh Dã lại trợn tròn đôi mắt nhìn Tưởng Nam.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Gã ngốc không hiểu chuyện.
Tôi dùng sức đá anh ấy một cái, đối phương đau quá, "xuýt" một tiếng, cuối cùng cũng hiểu ra.
"À, con gái bạn mẹ anh."
"Vậy à, trông cũng khá xinh đấy."
Tưởng Nam nói một câu với nụ cười giả tạo, tiếp tục nhìn chằm chằm vào anh ấy.
"Không đẹp bằng em." Lục Tinh Dã đáp lại.
Đôi mắt Triệu Tiểu Hi trầm xuống, lóe lên một tia khinh thường, rồi lập tức cười như không có chuyện gì xảy ra.
"Tớ có thể ngồi đây không?"
Tôi lạnh nhạt đáp: "Ngồi đi."
Một lúc sau, Triệu Tiểu Hi cầm một lon đồ uống, giả vờ vặn hai lần, làm ra vẻ yếu ớt.
"Anh Tinh Dã, anh có thể giúp em mở cái này không?"
Lục Tinh Dã là tên con trai đơn giản không suy nghĩ, vừa định cầm lấy đồ uống, nhưng bị Tưởng Nam đập một cái trả lại.
"Làm gì vậy, xem em như đã c.h.ế.t à, không tuân thủ nam đức."
Lục Tinh Dã: . . .