Kẻ bạc tình thích diễn - Phần 1

Cập nhật lúc: 2024-06-23 08:26:07
Lượt xem: 1,538

KẺ BẠC TÌNH THÍCH DIỄN [FULL]

 

Tác giả: 墨染

Nguồn: Zhihu

Đề cử và raw: Thanh Tiếu Quân

Edit: Nhân Trí

 

Bí mật yêu nhau với bạn trai cùng công ty được một năm .

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Hôm đó nữ đồng nghiệp thảo mai vỗ vỗ bụng tôi.

 

“Hiểu Hiểu, cô đang mang thai phải không? Béo quá rồi này.”

 

Mọi người trong văn phòng cười ầm lên.

 

Bạn trai tôi cũng cười, còn không quên phán thêm một câu: "Đúng là béo thật, trước dư sau thừa.”

 

Hắn xuyên qua đám đông hướng ánh mắt về phía tôi, thờ ơ và  khinh miệt.

 

1.

 

Tiếng cười trêu chọc tiếp tục vang lên.

 

Tôi thu hồi tầm mắt nhìn về phía Đỗ Tri, lạnh mặt nói: "Chị Vi Vi, chị cũng đâu có gầy, chúng ta như nhau mà.”

 

Sắc mặt Từ Vi cứng đờ, hiển nhiên không ngờ, tôi dám chống lại chị ta.

 

Chị ta là người có tuổi trong công ty, xem như là một nửa cấp trên của tôi, trong nhận thức của chị ta, chị ta trêu chọc tôi, tôi nên cam chịu.

 

Nếu đổi lại là trước kia, tôi nhất định sẽ nhịn.

 

Thậm chí sẽ tự chế giễu bản thân để phụ họa chị ta, nhưng hôm nay, tôi không muốn nhịn.

 

Sau một hồi trầm mặc xấu hổ trong phòng làm việc, có người ngắt lời hỏi trưa nay ăn gì, đổi đề tài nói chuyện.

 

Tôi cúi đầu chọn thức ăn mang về, chóp mũi cay cay.

 

Trong wechat, Đỗ Tri gửi cho tôi một tin nhắn.

 

[Trương Hiểu, em điên rồi sao? Mọi người chỉ đùa thôi, em cần gì phải cho là thật. Em như vậy thật khiến anh xem thường!]

 

Nước mắt tôi không nhịn được rơi xuống.

 

Tôi siết chặt di động, nhắn tin lại cho hắn.

 

[Chia tay đi, tôi mệt rồi!]

 

2.

 

Tình yêu của tôi và Đỗ Tri bắt đầu từ một năm trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ke-bac-tinh-thich-dien/phan-1.html.]

 

Lúc đó tôi mới vào công ty, không quen cuộc sống nơi này, chỉ có hắn ân cần hỏi han tôi.

 

Tướng mạo hắn không tệ, tính tình cũng tốt, tôi rất nhanh bị trầm luân trong sự dịu dàng của hắn.

 

Sau khi xác định quan hệ, hắn nói công ty không cho phép tình yêu văn phòng, vì tương lai của chúng tôi, bảo tôi giả vờ như không hẹn hò với hắn.

 

Tôi đồng ý, cũng cố gắng phối hợp với hắn diễn mối quan hệ đồng nghiệp bình thường.

 

Tan ca hắn lái xe đi trước, đến góc đường chờ tôi lên xe. Lúc đi làm hắn bảo tôi xuống xe sớm một cây số.

 

Nhưng dần dần, lúc tan tầm hắn không còn đợi tôi nữa, lại tiện đường đưa đồng nghiệp nữ về nhà. Lúc đi làm hắn bảo tôi đi sớm, lấy lý do là hôm qua đồng nghiệp nói trên xe có mùi nước hoa của tôi. Tôi chưa bao giờ dùng nước hoa.

 

Tuy rằng chuyện tình yêu này rất khó giấu, nhưng tôi thật không ngờ, lúc người khác chế giễu tôi, hắn chẳng những không giúp tôi giải vây, còn cùng người ta cười nhạo tôi.

 

Sau khi tôi trả lời tin nhắn, Đỗ Tri không nhắn lại nữa.

 

Tan ca tôi đi thẳng về nhà.

 

Sau khi về đến nhà ta thu xếp quần áo của mình, ngồi ở phòng khách chờ hắn về.

 

Tám giờ rưỡi hắn về đến nhà, đẩy cửa ra nhìn thấy tôi liền nói lời quái quỷ: “Trương Hiểu, mọi người nói rằng em trèo được lên cành cao khác, không coi trọng công ty nhỏ của chúng ta.”

 

3.

 

Tôi biết ý của hắn, cái gì mà trèo cành cao khác, cái gì mà không coi trọng công ty nhỏ. Hắn chỉ có ý giống như đồng nghiệp, cho rằng tôi khinh thường công ty, càng khinh thường hắn.

 

Tất cả thất vọng của tôi đối với hắn, ở trong mắt hắn, chẳng qua là vì tôi không biết thỏa mãn.

 

Tôi cười cười, không trả lời.

 

Tôi biết hắn rất cứng đầu, dù tôi có giải thích thế nào, hắn cũng sẽ không tin. Dù sao thì một khi bắt đầu có sự hoài nghi, tội danh sẽ thành lập.

 

Tôi rất muốn phản bác vài câu, cũng không biết nói từ đâu, huống hồ, bản tính tôi vốn yếu đuối, lời còn chưa bật ra, nước mắt đã rơi trước.

 

Thấy tôi khóc, phản ứng của hắn chỉ là cười khẩy một tiếng, càng thêm vênh váo tự đắc: “Chẳng lẽ không phải bởi vì em muốn trèo cành cao, cho nên mới muốn chia tay với anh sao?"

 

Tôi cắn răng, cố gắng để giọng nói của mình không run rẩy: “Là vì mọi người cười nhạo tôi, anh không chỉ không giúp tôi giải vây, ngược lại còn tham gia cùng bọn họ.”

 

Sự khinh bỉ trong ánh mắt hắn càng dày đặc, hắn nhíu mày, không thể tưởng tượng nổi nhìn tôi: "Đều là người trưởng thành, đùa một chút có gì không thể tiếp nhận chứ? Chuyện bé xé ra to như vậy, rốt cuộc em đã trưởng thành chưa?"

 

Lấy diện mạo và dáng người của người khác ra đùa giỡn, là chuyện rất không có giáo dục.

 

Nhưng nhìn ánh mắt khinh miệt của hắn, tôi chỉ có thể gượng gạo nói: “Nói đùa, nếu người bị nói đùa cảm thấy là đang nói đùa, đó mới là nói đùa, các người cho là đang nói đùa, nhưng tôi cảm thấy không phải.”

 

Nước mắt tôi lại rơi xuống.

 

Hắn thở dài một tiếng, ra vẻ đã quen lắm rồi: "Anh thấy em có năng lực chịu đựng quá kém, người khác bị nói đùa cũng không đến mức giống như em vừa khóc vừa loạn như vậy?  Hơn nữa, em nghĩ lại cho kỹ, vì sao người ta chỉ đùa giỡn với em mà không đùa giỡn với người khác?”

 

“Trương Hiểu, tính cách này của em, thật sự chỉ có anh mới có thể tiếp nhận, em lại còn muốn chia tay với anh, chia tay với anh rồi, từ nay về sau, sẽ không tìm được người đàn ông tốt như anh nữa đâu.”

 

Loading...