Hương Khuyết Cổ Sơn - chương 10: Bẻ lệ

Cập nhật lúc: 2025-08-12 15:50:40
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1.

Từ bóng tối cuối phòng, ông hội bước .

“Cậu khác lũ . Cậu . Và khi một , thứ lệ trở nên… hảo.”

Ông đưa tay lên, một vật gì đó như con sâu dài, ánh vàng nhạt, bò từ cổ tay ông sang vai Duy, chui tai . Duy giật mạnh, rên lên, bật .

“Cậu sẽ giàu, Duy . Và làng… sẽ thêm m.á.u mới.” – Ông hội , ánh mắt Linh rời, như thách thức.

Linh hiểu, những phòng giam chỉ để nhốt “vật tế” – mà còn là nơi thí nghiệm. Đàn ông trong làng nhiều giá trị lệ, nhưng vẫn thử, vắt kiệt để tìm phương thức mới. Các cô gái, nếu gia đình nuôi, nhốt từ nhỏ; một gia đình giàu hoặc thương con sẽ mua bé gái từ ngoài làng về thế mạng. Còn đàn bà cưới về, đều đến từ những làng cũng trọng nam khinh nữ, nên chẳng mảy may quan tâm phận con gái .

Duy… là một trường hợp đặc biệt. Không bắt buộc, mà là tự nguyện, thậm chí chủ động tìm đến. Ông hội chỉ cần khơi đúng sợi dây – lòng tham – là đủ.

Linh lùi , mắt rời ông hội.

“Thứ ký sinh … sẽ ăn linh hồn cả làng.”

“Cái giá của thịnh vượng.” – Ông đáp, hiệu cho hai thanh niên khỏe mạnh khóa cửa phòng . Từ trong, tiếng Duy vẫn vọng , xen lẫn tiếng ho rũ rượi, tiếng vàng rơi lách tách xuống bát.

Linh , để phá thứ , cô chỉ đối đầu cổ trùng , mà còn với cả sự đồng thuận của một ngôi làng quá quen sống nhờ m.á.u khác.

lá bùa bình an cô từng đưa cho Duy, mực đỏ loang – như m.á.u gặp nước.

2.

Buổi sáng hôm , làng dậy sớm hơn thường lệ. Sương đặc như thể cầm nắm, quấn lấy từng nóc nhà, từng lối . Tiếng mõ cộc cộc vang khắp xóm, gọi dân làng tụ về sân đình – hôm nay là ngày lễ lệ cho một bé gái đủ tuổi.

Bé mặc áo lụa đỏ, mặt bôi phấn trắng đến nhợt nhạt, môi vẽ son sẫm. Cô bé , chỉ ngơ ngác đám đông. Hai đàn ông giữ chặt vai và đầu bé, trong khi một bà lão đối diện, tay cầm chiếc bát sành khắc đầy ký hiệu cổ.

Người làng im phăng phắc, chỉ còn tiếng lửa cháy lép bép và tiếng mõ chậm dần. Rồi bà lão bắt đầu thứ ngôn ngữ lạ, giọng như từ đáy giếng vọng lên. Không khí đặc quánh.

Một phút. Rồi hai phút.

Không giọt lệ vàng nào rơi xuống.

Ông hội cau mày. Bà lão siết tay bé, dùng móng nhọn bấm khóe mắt. Bé gái rít khẽ, nhưng vẫn . Thay đó, từ khóe mắt bé rỉ vài giọt m.á.u sẫm.

Đám đông xôn xao. Một ông già thì thào: “Bị bẻ lệ …”

Ngay lúc , da bé bắt đầu nổi gân xanh, run lên bần bật. Một thứ gì đó lớp da chuyển động – nhanh, mạnh, như đang tìm đường thoát. Rồi nó chui từ hốc mắt: một con trùng dài bằng ngón tay út, màu trắng đục, phần đầu những gai vàng nhỏ. Nó ngọ nguậy, quất khí, phát tiếng rít mỏng tang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/huong-khuyet-co-son/chuong-10-be-le.html.]

Người làng lùi , nhưng ông hội giơ tay hiệu yên. Ông cúi xuống, nhẹ nhàng nhặt con trùng bỏ chiếc hũ đồng, đậy nắp.

Bé gái còn cử động. Môi tím . Cơ thể nhỏ bé rơi sang một bên, đôi mắt mở to nhưng trống rỗng.

Linh phía , cảm nhận rõ thứ gì đó lạnh lẽo trườn dọc sống lưng. Cổ trùng lộ hình – điều hiếm khi xảy . Lệ thất bại chỉ khiến đứa bé chết, mà còn để lộ mối liên hệ trực tiếp giữa nghi lễ và loài ký sinh .

3.

Sương đêm vẫn dày như cũ, nhưng khí trong làng lễ “bẻ lệ” biến dạng .

Tiếng trống lạc nhịp, những khúc kèn êm ái biến thành âm rung khàn khàn, kéo dài như tiếng rên từ lòng đất.

Người dân im lặng bất thường, còn cái vẻ giả vờ thanh bình mà Linh từng thấy. Mỗi bước chân của cô con đường lát đá trơn ướt đều vang vọng như ai đang đếm nhịp, theo dõi.

Bé gái trong lễ thất bại chết.

Chết ngay chiếc ghế tế, đôi mắt mở to đến mức khó tin, con ngươi run run như còn tìm đường thoát.

Những hạt vàng kịp rơi xuống khăn trắng một thứ gì đó nuốt chửng — thứ mà Linh chắc là “cổ trùng ”, đầu tiên lộ hình.

Con trùng đen bóng, dài bằng cánh tay trẻ sơ sinh, mọng nước, nhưng miệng… đó, đầu nó là một khối u trong suốt, bên trong lấp lánh vàng như một viên mắt quỷ.

Từ khi nó ngẩng đầu lên khỏi khăn trắng, một vòng sóng lạnh vô hình quét qua đám đông, như một mệnh lệnh cổ xưa phát . Người làng cúi gằm mặt, ai dám thở mạnh. Và , tất cả tan , biến mất trong sương.

Linh cảm nhận rõ rệt — những phong ấn trong làng đang yếu , và thứ nhốt suốt 700 năm bắt đầu bò ngoài.

4.

Nhóm bốn người tới khám phá, giờ chỉ còn lại ba, Ngọc chỉ tay vào Linh, giọng run rẩy.

"Cô giấu Duy ở , con đàn bà khốn khiếp, toàn chỉ biết những lời xúi quẩy."- Cô gái vốn hoạt bát, vui vẻ trước ống kính lại mạnh mẽ đến thế.

Nam đứng chặn cửa, đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Linh, như muốn phát hiện sự bất thường nào đó từ Linh. Còn cô, cô liếc nhìn họ chỉ khẽ nói:

“Bốn , bốn con đường… Có kẻ sẽ gặp họa máu, kẻ sẽ thấy điều nên thấy. Đi , khi mặt trời lặn.”  

Ngọc mất khống chế, nhặt một viên đá, ném về phía Linh.

Nai

"Đồ ác độc, chúng làm gì cô hả?!"

Linh chỉ lưng bỏ , để tiếng máy vẫn đang ghi.

Loading...