HỒI ỨC TÌM CHA - Phần I: Chuyến Đi Định Mệnh
Cập nhật lúc: 2025-08-31 20:46:55
Lượt xem: 4
Lời đề tặng: Kính dâng hương hồn các hùng liệt sĩ ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Máu của các tô thắm lá cờ quyết thắng, để thế hệ chúng sống trong hòa bình.
Phần I: Chuyến Đi Định Mệnh
Chương 1: Con Đường Về Nguồn Cội
Tháng Bảy, trời miền Đông Nam Bộ như đổ lửa. Chiếc xe Fortuner màu bạc của Bình lướt Quốc lộ 13, con đường thẳng tắp xuyên qua những cánh rừng cao su bạt ngàn của tỉnh Bình Phước. Điều hòa trong xe phả lạnh dễ chịu, nhưng lòng ông Bình nóng như ai đốt. Ở tuổi ngoài năm mươi, bao năm bôn ba ăn, gầy dựng sự nghiệp thành công, ông mới thời gian và sự can đảm để thực hiện một tâm nguyện lớn nhất đời : tìm hài cốt của cha.
Cha ông, là một liệt sĩ hy sinh năm 1972 tại mặt trận An Lộc, khi ông mới tròn một tuổi. Ký ức của ông về cha chỉ là con tròn trĩnh. Hình ảnh cha trong tâm trí ông chắp ghép từ những lời kể đứt quãng của , từ tấm ảnh thờ đen trắng ố vàng theo năm tháng, và từ những dòng chữ ngắn gọn trong giấy báo tử: "Hy sinh dũng trong chiến dịch Nguyễn Huệ, tại mặt trận Bình Long."
Mẹ ông, phụ nữ khổ, một đời tần tảo nuôi con, bao giờ bước nữa. Bà , trái tim bà gửi nơi chiến trường cùng chồng. Cả cuộc đời, bà chỉ một mong mỏi là tìm hài cốt của ông để đưa về quê hương. chiến tranh qua , thời gian chảy trôi, thông tin về những ngôi mộ tập thể cứ mờ dần theo ký ức của những đồng đội già yếu. Gánh nặng cơm áo gạo tiền cứ cuốn con bà , cho đến khi bà nhắm mắt xuôi tay, tâm nguyện vẫn còn dang dở.
Bây giờ, đến lượt ông Bình. Ông cảm thấy một món nợ vô hình đè nặng lên vai. Ông nợ cha một nấm mồ, nợ một lời hứa, và nợ chính một câu trả lời cho câu hỏi "Cha là ai?" day dứt suốt cả tuổi thơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/hoi-uc-tim-cha/phan-i-chuyen-di-dinh-menh.html.]
Lần , ông một tia hy vọng mới. Một đồng đội cũ của cha, mấy chục năm im lặng vì di chứng chiến tranh, bỗng dưng nhớ vị trí chôn cất của tiểu đội ngày . Ông cụ vẽ một tấm bản đồ nguệch ngoạc giấy, chỉ một khu vực gần Nghĩa trang liệt sĩ Bình Long, nơi một cây trâm cổ thụ. "Chúng chôn các em ở đó," cụ , giọng run run, " gốc cây trâm, về hướng mặt trời lặn."
Tim ông Bình đập thình thịch. Ông gác công việc ở Sài Gòn, một lái xe . Vợ con ông ban đầu lo lắng, nhưng khi thấy ánh mắt quyết tâm của ông, họ chỉ lặng lẽ ủng hộ. Con trai ông, một kỹ sư phần mềm, còn cẩn thận cài đặt định vị GPS và dặn dò cha đủ điều.
Con đường 13 , hơn năm mươi năm , mệnh danh là "Đại lộ kinh hoàng", nơi diễn những trận đánh khốc liệt nhất của Mùa hè đỏ lửa 1972. Bây giờ, nó là một trục giao thông sầm uất, hai bên đường là nhà cửa, hàng quán san sát. khi xe chạy sâu hơn, cảnh vật dần trở nên hoang vắng. Những cánh rừng cao su già cỗi, cây xù xì, thẳng tắp như những đội quân lặng lẽ gác cho một quá khứ hào hùng. Nắng xuyên qua kẽ lá, tạo thành những vệt sáng tối nhảy múa mặt đường nhựa.
Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các
Ông Bình miên man trong dòng suy nghĩ. Ông tưởng tượng hình ảnh cha trẻ măng của , cũng con đường , nhưng là trong khói lửa đạn bom. Cha mặc bộ quân phục bạc màu, vai đeo súng, chân dép lốp, hành quân giữa mùa hè nóng cháy. Cha nghĩ đến vợ trẻ đang mang thai ở quê nhà ? Cha bao giờ tưởng tượng rằng hơn nửa thế kỷ , đứa con trai một gặp mặt của sẽ tìm cha chính con đường ?
Một cảm giác xót xa và tự hào đan xen trong lòng ông. Xót xa cho một thế hệ hy sinh tuổi thanh xuân cho đất nước. Tự hào vì là con của một hùng.
Bất chợt, một chiếc xe tải chở đầy gỗ keo từ trong một con đường nhỏ lao , hề dấu hiệu giảm tốc độ. Mọi thứ diễn quá nhanh. Ông Bình chỉ kịp một tiếng "két" chói tai của phanh xe và tiếng kim loại va loảng xoảng. Một lực cực mạnh đập hông xe, khiến chiếc Fortuner của ông xoay mấy vòng như một con . Đầu ông đập mạnh cửa kính. Trước mắt ông, thứ tối sầm . Trong giây phút cuối cùng của ý thức, ông chỉ kịp nghĩ: "Cha ơi, con tìm cha..."