Hóa Ra Anh Cũng Yêu Em - 4

Cập nhật lúc: 2025-03-31 10:50:54
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ yếu đuối trước đó đều là tôi diễn.

Tôi không thèm nhìn hắn, rút điện thoại gọi cho Mạnh Túc.

20 phút sau, Mạnh Túc và đồng đội phá cửa xông vào.

"Em có bị thương không?" – Anh lao đến trước mặt tôi, gấp gáp hỏi.

Tôi lập tức ôm lấy cánh tay anh, giọng run run:

"Mạnh đội, em sợ lắm... chút nữa là em bị…"

"Mày nói linh tinh!" – tên đàn ông bị còng quát to, "Tao còn chưa đụng vào cô ta ngón tay nào!"

Mạnh Túc liếc mắt nhìn hắn một cái, hắn lập tức ngậm miệng.

Anh quay lại nhìn tôi, lúc này tôi đã ngoan ngoãn đứng thẳng lại.

Tôi kể lại sơ lược sự việc, nghi ngờ đôi vợ chồng kia không phải lần đầu giở trò này.

Về đồn cảnh sát, tôi phối hợp lập biên bản.

Người phụ nữ kia cũng bị bắt về tra hỏi.

Không lâu sau, cả hai đều thú nhận toàn bộ hành vi phạm tội.

Trước tôi, đã có ba nạn nhân, đều là cô gái trẻ mới tốt nghiệp, rụt rè, sợ phiền phức.

Tên đàn ông kia có chẩn đoán bệnh tâm thần, nên nghĩ dù có tố cáo cũng không bị bắt.

Các cô gái lại lo ảnh hưởng thanh danh, không dám ra mặt.

Cho đến lần này, họ nhìn nhầm người.

"Sau này cẩn thận hơn. Xã hội đủ hạng người xấu." – Mạnh Túc dặn.

"Còn bình xịt của em là hàng cấm, anh tịch thu nhé." – anh khẽ xoa đầu tôi, rút chìa khóa xe ra, chuẩn bị đưa tôi về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/hoa-ra-anh-cung-yeu-em/4.html.]

Vừa ra khỏi cổng đồn cảnh sát, tôi lơ đãng liếc thấy một bóng người quen dưới gốc cây.

"Sư huynh?" – tôi bước lại gần thì nhận ra đúng là Vương Khải.

Là người từng giả làm bạn trai tôi khi chơi trò thử thách hồi đại học.

Sau khi anh tốt nghiệp, chúng tôi mất liên lạc, chỉ nghe nói anh vào làm ở một hãng luật lớn.

Tôi giới thiệu hai người với nhau, rồi bắt đầu nói chuyện cùng Vương Khải.

"Hiếm khi gặp lại, tối nay rảnh không? Đi ăn một bữa nhé." – anh nhìn đồng hồ, nửa chờ mong.

Tôi liếc sang Mạnh Túc mặt không biểu cảm đứng cạnh, cười toe:

"Vậy phiền Mạnh đội đưa hành lý giúp em, em đi trước nhé!"

Tôi theo Vương Khải rời đi, để lại Mạnh Túc đứng ngẩn ra đó.

"Vừa rồi anh cảnh sát kia là người em thích đúng không?" – Vương Khải hỏi khi chúng tôi đang chờ món.

"Đúng rồi, anh ấy đẹp trai ha~"

Ở đại học, tôi và anh ấy cùng tham gia CLB tranh biện.

Với ngoại hình nổi bật và chiều cao đáng ghen tị, anh được rất nhiều cô gái theo đuổi.

Nhưng anh luôn rất lạnh nhạt với những người tỏ tình.

Có lẽ vì tôi không có ý với anh, nên hai đứa lại chơi rất thân.

Anh từng tâm sự với tôi, còn tôi cũng từng kể về Mạnh Túc.

"Anh thấy anh ta không phải không có cảm giác với em đâu.

Lúc nãy bọn mình đi rồi mà anh ta vẫn đứng nhìn rất lâu."

"Có cần thì cứ nhờ anh. Đôi khi đàn ông cần bị kích chút mới biết quý." – Vương Khải cười nhẹ.

"Vậy cảm ơn sư huynh trước nha~"

Loading...