Ta bước tới, nhặt tờ hòa ly thư lên, ghép những mảnh giấy với , đó thực một chữ cũng .
Vậy mà Trịnh Tiêu ngay cả dũng khí mở một cái cũng .
, chẳng mấy chốc sẽ cho một tờ thật sự.
Nam nhân bội ước, phản bội và Dung Nhi , sẽ còn luyến tiếc chút nào nữa!
“Ngọc Kiếm, chuẩn cho giấy bút mới.”
Ngọc Kiếm bưng bát “Thập đại bổ thang” - bài thuốc thường uống dạo gần đây - đang định bước , chợt thấy cảnh tượng bừa bộn trong phòng, thấy tờ hòa ly thư ghép trong tay, liền dứt khoát hất bát thuốc bồn hoa trong sân!
“Uống cái thuốc bổ quỷ quái , đắng chát, ai thích uống thì uống, dù chủ tử nhà cũng cần uống nữa!”
“Tiểu thư đợi chút, nô tỳ ngay đây!” Nói vui vẻ chạy thư phòng lấy giấy bút.
Ta ngẩn , cách xưng hô “Tiểu thư” , bảy năm thấy.
So với phu nhân, chủ mẫu, Hác thị, hai chữ tiểu thư thật .
Hay đến mức khiến kìm nước mắt.
12
“Mẫu ?”
Dung Nhi ngẩng đầu lên, bàn tay nhỏ bé khẽ kéo góc áo : “Sao ?”
Ta giơ tay lau nước nước mắt mặt, cúi đầu với con gái: “Mẫu , mẫu bụi bay mắt thôi.”
Nữ nhi sáu tuổi lập tức lo lắng, kéo xổm xuống.
Ta: “Làm gì ?”
Nữ nhi lí nhí : “Dung Nhi thổi cho , thổi một cái là khỏi ngay.”
Ta: “Được, Dung Nhi thổi , thổi xong là mẫu khỏi ngay.”
Nữ nhi hai tay chống lên đầu gối , ghé sát , vô cùng nghiêm túc thổi phù phù mắt .
Thổi một lúc, lui một chút hỏi : “Mẫu khỏi ?”
Ta mỉm gật đầu: “Khỏi , còn chảy nước mắt nữa, Dung Nhi giỏi lắm.”
Dung Nhi ngẩng đầu lên, đầy tự hào.
Bỗng nhiên, nụ ảm đạm hẳn .
Ta: “Sao ?”
Dung Nhi ôm lấy cổ , nhỏ giọng hỏi: “Mẫu , phụ thích chúng nữa ?”
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ta ngờ Dung Nhi nhận điều gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/hoa-ly-ta-chua-tung-nghi-den/chuong-6.html.]
Chắc hẳn là tiếng ồn ào trong phòng khiến nữ nhi thông minh chú ý.
Ta : “Có mẫu thương con mà, chẳng Dung Nhi luyện võ ? Sau mẫu dạy luyện học võ nhé?”
“Thật ạ? Mẫu thật ạ?”
Dung Nhi buông , lập tức quên hết buồn phiền, mở to mắt chờ trả lời.
Ta khẽ gật đầu, Dung Nhi vui vẻ chạy khỏi sân, với Ngọc Kiếm: “Ngọc Kiếm a di, mẫu đồng ý dạy con luyện võ , cuối cùng con cũng học võ !”
Ngọc Kiếm mỉm nữ nhi, giơ ngón tay cái lên.
Ta trong phòng Dung Nhi nô đùa, bỗng nhiên cảm thấy, cuộc sống như cũng , cần thêm nào khác.
Dung Nhi chơi một lúc thì buồn ngủ, dù cũng mới trải qua một chuyện vui.
Ta dỗ dành nữ nhi ngủ, để Ngọc Kiếm trông chừng, dậy tới chiếc bàn nhỏ mới , nhanh chóng xong tờ hòa ly thư thật, sai tín đưa đến thư phòng của Trịnh Tiêu.
Làm xong những việc , vươn vai một cái, chỉ cảm thấy vai nhẹ nhõm, khoan khoái nên lời.
13
Chỉ là, ngờ, mới chỉ qua một khắc đồng hồ, tờ hòa ly thư một nữa xuất hiện mắt .
“Tỷ tỷ! Tất cả đều là của , tỷ đánh mắng cứ việc trút giận lên !”
Vạn Thanh Thanh mặc một bộ đồ trắng, cầm tờ hòa ly thư còn nóng hổi xông thẳng phòng.
Ta thầm kinh ngạc, mới sảy thai chạy tới đây, chẳng lẽ thật sự sống nữa ?
Tỳ nữ phía : “Vạn di nương, còn khỏe hẳn , mau về !”
Vạn Thanh Thanh coi như thấy, một chạy tới cửa, dựa khung cửa vì kiệt sức, bàn tay nhỏ bé cầm tờ hòa ly thư, đầy vẻ áy náy và tự trách với :
“Tỷ tỷ, là vì mà tỷ mới giận Tướng quân, hòa ly thư, Thanh Thanh nỡ Tướng quân khó xử, cũng tổn hại tình cảm phu thê tỷ, tất cả đều là của Thanh Thanh, tỷ đừng trách Tướng quân.”
“Chỉ mong tỷ đừng hòa ly, thể khiến Tướng quân vui vẻ trở , tỷ phạt Thanh Thanh thế nào cũng , chỉ xin… khụ khụ!”
Vạn Thanh Thanh bỗng nhiên ho một ngụm máu, vẻ mặt thán thiết : “Chỉ xin tỷ và Tướng quân đừng hòa ly.”
“Được!” Ta đồng ý ngay.
Vạn Thanh Thanh rõ ràng sửng sốt.
Chắc nàng cho rằng tính nóng nảy đầu óc, bao giờ nghĩ rằng - kẻ tính tình bộc trực - sẽ đồng ý với “lời thỉnh cầu” của nàng .
Ta ngẩng đầu dặn Ngọc Kiếm đang hắt “thuốc cầu tự” ngoài sân: “Đem cho Vạn di nương một bát thuốc tránh thai.”
Ta với Vạn Thanh Thanh: “Nếu ngươi uống, sẽ đồng ý với thỉnh cầu của ngươi.”
“Ta nghĩ ngươi yêu Tướng quân sâu đậm, chỉ mong , chắc chắn sẽ từ chối bát thuốc tránh thai chứ?” Trước khi Vạn Thanh Thanh kịp mở miệng, bổ sung thêm một câu.
Nhìn vẻ mặt ngỡ ngàng của nàng , thầm lạnh, thật sự coi là dễ bắt nạt ?
Trước đối xử với ngươi, đó là bản tính lương thiện.