Đứng câu chào của Tiết Dạ, nam trung niên liền hừ lạnh một tiếng: "Còn mau bê cầu sắt đây cho ông."
Tiết Dạ dám chậm trễ, ngoan ngoãn chạy trong nhà. Không lâu đó, Tiết Dạ liền xuất hiện trở , trong tay vác theo một cái cầu thang bằng sắt, vẻ nặng. Bởi vì quá sức cho nên cơ thể nhỏ bé của gồng lên. Tạ Phong Tư dựa cửa nhà, chút kiêng kị mà chằm chằm một nhà ba bọn họ.
Nam trung niên dường như nhận ánh mắt kì lạ của Tạ Phong Tư, ông hướng đôi mắt đỏ ngầu của về phía y, gằn giọng tức giận: "Nhìn cái gì mà ? Có tin tao móc mắt mày ?"
Tạ Phong Tư lúc đang bận cảm khái cái gọi là "gia đình bình thường", "gia cảnh bình thường" ở trong phần nội dung nhiệm vụ hệ thống giao cho. Dĩ nhiên, một khi y khác động đến thì mấy cái cảm khái đều y ném đầu. Đối diện với sự đe dọa của nam trung niên, Tạ Phong Tư hề tỏ run sợ, y bước ngoài đường một bước, lôi cái phong bì trong tay ... sự ngỡ ngàng của một nhà ba mục tiêu nhiệm vụ, thấp giọng : " là mới chuyển đến nơi , chút quà tặng ... mong quãng thời gian sinh hoạt phía thể giúp đỡ nhiều hơn."
Đối diện với phong bì dày cộp tay Tạ Phong Tư, nữ trung niên hoảng sợ lùi một bước, Tiết Dạ thì rụt rè trốn cánh cửa, chỉ nam trung niên là dám hung hăng nheo mắt đánh giá y. Dĩ nhiên y cũng hề tỏ sợ hãi, để mặc cho nam trung niên đánh giá .
Chút khí thế mà đòi dọa trẫm ? Thời điểm trẫm giang hồ, ông đang ở cái xó nào nữa kìa!
Tạ Phong Tư như chuyện gì lớn. Sau khi dơ mỏi tay vẫn nhận phản ứng của một nhà ba , y liền rời khỏi vị trí tiến về phía một bước, tự thu hẹp cách với nam trung niên. Nam trung niên thấy y đường hoàng tiến tới đáy lòng kìm mà nảy lên một cái, đôi chân cũng mất khống chế mà lùi mấy bước, tận đến khi chạm đến xe mô tô ở phía thì ông mới dừng .
Nhận bản mà một tên tiểu tử dọa, nam trung niên thẹn quá hóa giận, đùng đùng tiến tới mặt Tạ Phong Tư, vươn tay nắm lấy mảng áo n.g.ự.c y, hung hăng xách lên: "Thằng nhóc , mày gì?"
Tạ Phong Tư nghiêng đầu để tránh né đống nước bọt chuẩn văng , biểu cảm bình tĩnh, đưa phong bì lên ngang tầm mắt của nam trung niên: " chỉ tặng quà cho mấy thôi... nếu lấy thì một tiếng là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/he-thong-gia-nai/11.html.]
Mập
"Ai tao lấy?" Nam trung niên hung hăng dùng tay còn đoạt lấy phong bì kì Tạ Phong Tư lập tức dùng sức đẩy y về phía . Y thuận thế lùi hai bước, thèm quản nam trung niên trực tiếp xé phong bì đếm tiền mà khẽ liếc mục tiêu nhiệm vụ đang rụt rè thò đầu ở phía . Tiết Dạ cũng đang lén lút y, thấy y hướng ánh mắt về phía liền chột thụt đầu bên trong.
Tạ Phong Tư thấy một mặt của mục tiêu nhiệm vụ, nhịn mà phì .
Tên nhóc cũng quá đáng yêu !
"Nhìn cái gì? Tặng quà xong thì cút về nhà !" Nam trung niên ở một bên đếm xong tiền, lẽ là cảm thấy tiền tặng quá nhiều, thái độ đối với Tạ Phong Tư cũng hòa hoãn hơn đôi chút.
Có điều, Tạ Phong Tư loại hiền lành gì. Y vốn ý định sẽ ngoan ngoãn theo lời của ông . Dưới ánh mắt đỏ ngầu của nam trung niên, Tạ Phong Tư nhẹ nhàng chỉnh mảng áo nhăn nhúm ngực, nhẹ giọng: " tặng xong , nhưng nhà nha! Đường cũng của nhà ông, ở đây hóng mát một chút... ông ý kiến ?"
"Mày..." Nam trung niên hăng giọng, rõ ràng là hướng Tạ Phong Tư chửi thêm vài câu, nhưng lẽ là do nể mặt phong bì của y mà ông dừng hành động , nuốt bộ tức giận bên trong. Thấy thể uy với Tạ Phong Tư, ông liền hướng nữ trung niên và Tiết Dạ dọa nạt. Ông nhanh chóng lao xe lên nhà, quát mắng nữ trung niên sai Tiết Dạ thu cầu sắt , đồng thời đóng cửa nhà.
Ngoài đường chỉ còn một Tạ Phong Tư nhưng đợi y kịp trở nhà thì thêm hai từ căn nhà bên cạnh . Y nhớ rõ một trong hai chính là nhận phong bì cả y chiều nay. Hai đó tới bên cạnh y, bộ dạng hàng xóm bát quái điển hình với Tạ Phong Tư: " ngay sẽ gặp tình cảnh như mà! Ông hung hăng lắm, là côn đồ tiếng ở nơi đó... sống yên ở đây thì đừng nên tiếp xúc gần với bọn họ."
"Vậy ?" Tạ Phong Tư hai xong như như liếc về phía cánh cửa đang đóng kín .
Hai nhắc nhở y xong thì cũng nhanh chóng trở về nhà, bộ dạng dường như sợ trong căn nhà thấy... sẽ nam nhân gây khó dễ.