Bà nội gật đầu và cùng ba ngoài sắp xếp quan tài và đất mộ.
Vốn dĩ quan tài mất ít nhất hai, ba ngày để chuẩn . ông nội nhà họ Vương ở đầu thôn sắp mất, trong nhà chuẩn sẵn một cái quan tài.
Bà nội cầu xin , bỏ giá gấp năm mới mua cái quan tài từ nhà họ Vương, đó tìm vài đàn ông khiêng quan tài về nhà.
Quan tài chuẩn xong. Ba phòng bế lên, nhưng t.h.i t.h.ể của chiếc giường sập, nặng trịch như một tảng đá lớn, bế nổi.
Bà nội gọi thêm mấy khác đến phụ khiêng t.h.i t.h.ể của .
Thi thể của như bám rễ giường, mấy đàn ông cùng khiêng cũng vô dụng.
Bà đỡ một cái, khẽ: "Đừng khiêng nữa. Oan khí của con dâu bà nặng quá, đông hơn nữa cũng vô dụng."
Bà nội sợ hãi đến tái mét mặt mày, cầu xin bà mụ: "Hứa bà bà, bà tài, mau giúp nhà nghĩ cách !"
Bà đỡ Hứa đến mặt , xuống và : "Nhóc con, con hãy cõng con chôn cất !"
lắc đầu. Mẹ tuy gầy, nhưng mới mười bốn tuổi, thể nào cõng nổi .
Hơn nữa, cũng chôn cất. Bà nội hại c.h.ế.t , sẽ ở báo thù, cũng thể trả thù.
Hứa bà bà dường như thấu tâm tư của , khuyên nhủ: "Trương Vũ Đồng, con con báo thù? Con , đêm đầu thất con hồi hồn, chỉ g.i.ế.c bà nội con, mà còn g.i.ế.c cả ba con nữa."
vẫn mảy may lay động. Mặc dù bà nội đáng ghét, nhưng trong lòng , ba cũng đáng ghét kém.
Khi còn sống, thường cuộc sống của bà khổ, nhưng trách ba, ba là như , quá hiếu thuận, nên mới lời bà nội. Ban đầu tin lời , nhưng lớn hơn một chút, trong lòng hiểu rằng, bà nội là kẻ , nhưng ba cũng là nhẫn tâm.
Bà nội thấy gì, lập tức vội vã, cầm cây sào tre mắng : "Đồ tiểu súc sinh! Cõng mày đến nghĩa địa ! Nếu mày cho tao đường sống, tao sẽ đánh c.h.ế.t mày ngay bây giờ, ném con bé xuống sông dìm cho chết!"
cây sào tre của bà nội vung tới, vội vàng lưng dùng lưng che chắn cho em gái.
Hứa bà bà ngăn bà nội , kéo và tiếp: "Hôm nay con cõng, bà nội con chắc chắn sẽ đánh c.h.ế.t con, em gái con cũng sống nổi. Nhóc con, lời, cõng con chôn cất , nếu con chỉ tìm bà nội và ba con báo thù, mà còn mang cả con và em gái theo!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/he-liet-boi-am-nu/phan-1-boi-am-nu-chuong-2.html.]
vẻ mặt của bà nội, hôm nay nếu cõng chôn cất, bà chắc chắn sẽ tha cho và em gái. Không còn cách nào khác. chỉ đành gật đầu.
Bà nội giật lấy em gái khỏi tay , uy hiếp: "Nghe lời Hứa bà bà, cõng mày chôn cất, tao sẽ trả em gái cho mày! Nếu , tao chết, mày và con nhỏ cũng đừng hòng sống!"
siết chặt tay, bà nội đầy vẻ căm hận. Hứa bà bà kéo sang một bên, dặn dò vài câu.
theo lời Hứa bà bà, đến mặt , lưng , nắm lấy cánh tay của , miệng lẩm bẩm: "Mẹ! Đường Hoàng Tuyền khó , con cõng qua cầu! Mẹ ở đây tìm thấy họ, họ ở phía bên cầu, con sẽ đưa tìm họ!"
Lời rõ ràng là để lừa , đúng hơn là để lừa quỷ. khi xong, kéo tay , t.h.i t.h.ể nặng như tưởng.
Hứa bà bà rút một sợi chỉ đỏ quấn , đặt một viên đá đen miệng , : "Nhóc con, cõng con cho . Ta sẽ dẫn đường cho con, con ngậm viên đá và theo sợi dây. Suốt đường , bất kể gặp cái gì, bất kể ai gọi con, con đừng dừng cũng đừng đầu. Và, hai chân con chạm đất, nhớ kĩ, nếu con và em gái đều sẽ chết!"
Hứa bà bà cầm sợi chỉ đỏ khỏi cửa. theo cũng bước qua ngưỡng cửa.
bước ngoài, bên ngoài đột nhiên nổi lên sương mù. thấy Hứa bà bà, chỉ thấy một sợi chỉ đỏ kéo dài về phía .
Sợi chỉ kéo dài trong sương mù, chỉ thể lời Hứa bà bà mà thẳng về phía .
Ban đầu đường bằng phẳng. một lúc, chân bắt đầu nhiều đá hơn, vô cùng cấn chân. cúi đầu , chỉ thấy những thứ màu xám trắng đất, căn bản đá, mà là xương cốt của .
Xương !
sợ hãi, chân mềm nhũn suýt ngã xuống đất, nhưng nghĩ đến lời Hứa bà bà, vẫn cố gượng dậy tiếp.
Từng đoạn xương ống của xếp thành một con đường mặt đất, con đường như điểm kết thúc.
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
"Nhóc con. Bên !" Hứa bà bà đột nhiên gọi một tiếng từ lưng .
theo bản năng đầu, nhưng vặn cánh tay của che . Lòng giật , sợi chỉ đỏ vẫn kéo dài về phía , cảm thấy gì đó đúng.
Hứa bà bà , bất kể ai gọi, cũng đầu, chỉ thể theo sợi dây về phía .
im lặng thẳng về phía , âm thanh phía đổi, trở thành giọng của : "Nhóc con, ở bên , con !"
Mẹ gọi, cảm thấy gáy lạnh toát, dường như t.h.i t.h.ể của đang thở khí lạnh .